Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 563: Truy Sát. (2)

Chương 563: Truy Sát. (2)

Lát sau, Mộ Hoa đã tiến vào rất gần, trong nháy mắt cấm đạo phù văn trong mắt Tiêu Thần chợt biến mất. Sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch, nhẹ giọng nói.

- Không đúng, Biển hoa này không thể phá giải đơn giản như vậy được!

Nói xong nhắm mắt lại, triển khai thần thức, nhằm hướng một đóa hoa sâu bên trong lao đến. Mặc dù huyết quang bên ngoài Mộ Hoa nhìn cực kì mạnh mẽ, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được thần thức Tiêu Thần tiến vào. Lúc này thần thức đã phá được một điểm, thần thức trong nháy mắt theo điểm nhỏ đó mà tiến sâu vào bên trong.

Thần niệm chui vào, trong nháy mắt giống như đã tiến vào một thế giới Huyết sắc. Vô số năng lượng huyết sắc dựa theo một quỹ tích nào đó có trước mà chậm rãi chuyển động, giống như vô tận. Thần niệm Tiêu Thần vẫn không dừng lại, một đầu nhắm vào năng lượng Huyết sắc tiến vào, toàn lực phân tích tìm điểm phá giải.

Tầng huyết sắc bị xâm nhập, trong lòng Mộ Hoa liền có cảm ứng, lộ ra nụ cười lạnh. Nàng không ngã xuống ở tầng đầu Mộ Viên, có thể ở bên trong chậm rãi tiến gần tới lãnh địa trọng yếu là bởi vì có thần thông “Hoa Hải” này. Chỉ bằng thần thông này đã đủ để vây giết nhiều tồn tại huyết hồn có lực lượng cường đại hơn mình.

- Nếu ngươi thực sự muốn chết, bản đại nhân sẽ đáp ứng ngươi!

Mộ Hoa lạnh lùng nói xong liền nhắm mắt lại toàn lực thúc dục thần thông, muốn đuổi giết tất cả thần thức xâm nhập của Tiêu Thần.

Thần niệm Tiêu Thần đang xâm nhập bên trong tầng năng lượng huyết quang của biển hoa nhằm tìm ra một chút điểm để đột phá, chỉ cần có thể tìm được nó thì thần thông “Hoa Hải” nhìn như vô cùng mạnh mẽ không thể phá vỡ này sẽ tự động sụp đổ, hoàn toàn bị phá vỡ.

Nhưng đúng lúc này hư không bên trong thế giới huyết sắc chợt sinh ra vô tận năng lượng huyết sắc, xoay tròn xung quanh rồi nhắm hướng thần niệm Tiêu Thần điên cuồng cắn nuốt. Nếu thần niệm bị cắn nuốt thì hậu quả sẽ rất nguy hiểm, nhẹ thì nguyên thần sẽ bị thương nặng, còn nặng thì nguyên thần sẽ trực tiếp bị phân giải mà hình thần câu diệt!

Trong lòng hơi động, lúc năng lượng huyết sắc đang cắn nuốt chẳng những không rút lại thần niệm còn đem thần niệm ngưng tụ hóa thảnh một đạo mũi nhọn đánh sâu vào bên trong năng lượng huyết sắc. Dựa vào thần niệm cô đọng mạnh mẽ phá vỡ năng lượng huyết sắc, ở khoảng cách gần quan sát quy luật biến hóa bên trong nó. Thần niệm như lôi chùy, nhẹ nhàng uyển chuyển giống cá trong nước, đem tầng năng lượng huyết sắc phía trước xé rách tiến thẳng về trước.

Sau khi quan sát sự vận chuyển của năng lượng huyết sắc, trong lòng Tiêu Thần đã từ từ có chút cảm ứng. Mặc dù năng lượng huyết sắc không ngừng tăng lên khiến thần niệm ở bên trong càng khó tiến về phía trước, tốc độ cũng hạ xuống rất nhiều nhưng sắc mặt Tiêu Thần vẫn bình tĩnh, không hề có ý định rút lui.

Ầm !

Tầng năng lượng huyết sắc đậm đặc bên trong biển hoa đã gần đạt đến giới hạn. Thần niệm hình chùy của Tiêu Thần bị trấn áp mạnh mẽ, dù bị năng lượng huyết sắc trấn áp rung động không ngừng nhưng vẫn không hề chuyển động. Mộ Hoa trợn mắt lên, tròng mắt đẹp lóe ra sát cơ lạnh giá. Cho dù là tu sĩ Bất Trụy có thần thông mạnh mẽ thì sao?

Với thủ đoạn “Hoa Hải” thì vẫn phải bó tay chịu chết. Khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười xinh đẹp nhưng lại toát lên vẻ cô đơn tịch mịch. Lúc này chỉ cần một ý niệm trong đầu nàng, thì có thể đem thần niệm của tên tu sĩ nhân tộc này hoàn toàn nghiền nát, khiến hắn phải bị thương nặng. Như vậy cuộc chiến ngày hôm nay sẽ không còn phải lo lắng nữa.

Nhưng đúng lúc này Tiêu Thần đang ngồi trên lưng Chu Tước liền chậm rãi mở hai mắt, cùng lúc đó Chu Tước phía dưới cũng kêu to một tiếng, sóng lửa bên ngoài cơ thể liền sôi trào chớp mắt hóa thành một cơn lốc điên cuồng quay xung quanh. Lúc này biển hoa đang bị cơn lốc bằng lửa bao quanh trong nháy mắt cũng bị ảnh hưởng chuyển động theo.

Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt bình tĩnh, lúc này khẽ điểm một ngón tay, pháp lực mạnh mẽ được ngưng tụ thành một mũi kiếm nhọn, nhắm vào một điểm ở hư không đánh tới.

- Phá cho ta !

Thanh âm nhẹ nhàng nhưng như mang theo uy lực vô cùng, lời nói vừa xong thì biển hoa đầy trời chợt run lên, sau đó ở bên trong có một đóa hoa tươi thắm bỗng mất dần sự rực rỡ trở nên khô héo, đóa hoa mảnh mai xinh đẹp đã trở nên khô héo mai một. Từ một đóa hoa giống như đám lửa cháy lan lấy đóa hoa đó làm trung tâm dần dần vô số đóa hoa xung quanh cũng bị khô héo tiêu tán.

Mộ Hoa ngẩng đầu lên, nụ cười trắng bệch, hình thể trở nên hư ảo. Thần thể lung linh mềm mại, trường bào huyết sắc khoác trên người đang bộc phát ra vô số tia máu mãnh liệt. Tất nhiên đang giúp san sẻ một phần lớn thương tổn, nhưng dù vậy khí tức từ cơ thể nàng đã cực độ hư nhược so với trước đó.

-Thần thông “Hoa Hải” này của ngươi mặc dù rất lợi hại, nhưng nếu đụng phải đại tôn sư cấm chế trận pháp thì sẽ giống như hoa trong gương – trăng trong nước dễ dàng bị phá giải.

Lời nói năm xưa giống như còn vang vọng bên tai, lúc đầu trong đầu Mộ Hoa không tin nhưng lúc này thần thông đột nhiên bị phá giải dễ dàng khiến nàng bị cắn trả.

- Nhân tộc tu sĩ này quá lợi hại, ta không phải là đối thủ của hắn, phải mau chóng đi cầu cứu Hoa đại ca nếu không sợ rằng hôm nay sẽ có nguy cơ bị tiêu tán!

Đôi mắt đẹp của Mộ Hoa oán hận nhìn Tiêu Thần một cái rồi bất ngờ xoay người, thân thể mềm mại đang được bao bọc bởi những đạo huyết sắc hóa thành cầu vồng bỏ chạy.

Thần niệm của Tiêu Thần sau khi thần thông “Hoa Hải” bị phá giải đã trở về bản thể. Sắc mặt của y đã trắng bệch, trong cơ thể đã có chút cảm giác suy yếu. Dù có “Thôn Thiên chỉ” và “Tụ Tinh” hai đại thần thông này không cần hao tổn nhiều tinh lực, nhưng một phen giao chiến vẫn tạo thành thương tổn không nhỏ với Tiêu Thần. Lúc thấy Mộ Hoa chạy trốn ánh mắt của Tiêu Thần chợt lóe, sát cơ lại hiện lên. Tình hình trước mắt hắn đã toàn lực ra tay, sao có thể ngừng lại được. Trong cơ thể của người này có một tia huyết mạch mầm mống hắn nhất định phải lấy.

- Đuổi theo, chớ để cho nàng chạy thoát !

Chu Tước nghe thấy thế mắt phượng liền lóe hung quang. Mộ Hoa này đã khiến nó phải chật vật như thế tự nhiên Chu Tước đã ghi hận trong lòng. Lúc này liền giương cánh đập mạnh, thân ảnh đã biến thành một tia chớp nhắm phía trước đuổi theo.

Đứng trên người Chu Tước đón gió sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh. Gió mạnh thổi tới làm mái tóc đen của hắn tung bay, tựa như một đại năng viễn cổ đang cởi tọa kị hạ xuống thế gian, uy áp tỏa ra cái thế.

……


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch