Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đầu Bếp Tại Dị Giới

Chương 50: Đã thất bại?

Chương 50: Đã thất bại?






By:truyendichgiare.com

Dịch: Quỳnh

------------------

- Kem tươi Huyễn Linh?

Hỏa Linh Hân khiếp sợ che miệng lại.

- Tốt lắm, sinh mệnh lực thật mạnh mẽ! Sau khi trộn vào nhau, vậy mà còn có thể tăng lên đến như vậy! Gấp mấy lần lận! Ngươi, ngươi làm sao làm được.

Trong đầu Ngô Hiên cảm giác chóng mặt, rõ ràng chỉ làm vài thứ đơn giản, vậy mà tiêu hao linh lực lại rất nhiều. Chỉ có thể nói trong quá trình chế tác, sinh mệnh lực theo như lời Hỏa Linh Hân nói đã được hai tay của mình đem linh lực chuyển hóa thành đưa vào trong quá trình làm, khiến đồ ăn hắn làm vô cùng dồi dào sinh mệnh lực!

Hai chân hắn mềm nhũn, co quắp ngồi dưới đất, thở gấp gáp, toàn thân đổ mồ hôi. Chỉ cần không phải kẻ đần, đều có thể nhìn ra linh lực Ngô Hiên đã hư thoát.

Hỏa Linh Hân trầm tư, cũng không nói cái gì.

Ngô Hiên lắc đầu, hơi chút khôi phục, sau đó mới nói:

- Đã làm xong rồi, hi vọng lần này có thể thành công a.

Hắn bưng kem tươi Huyễn Linh lên, đi vào băng ngục.

Chỉ là Hỏa Linh Hân lần này không cầm lấy, mà nhìn hắn cười nói:

- Ngươi không sợ ta sau khi rời khỏi đây sẽ giết ngươi? Ngươi không nghi ngờ, tại sao ta bị nhốt ở chỗ này? Nói không chừng ta là Đại Ma Đầu tội ác tày trời đấy?

Ngô Hiên cười nhạt nói:

- Ngươi có thân phận gì cũng không quan trọng, quan trọng là ... Ta muốn đi ra ngoài, phải dựa vào ngươi mới được. Nếu ngươi thật là ma đầu tội ác tày trời, vậy thì đi cũng chết, lùi thì linh hồn cũng nổ chết, huống hồ bây giờ có thể cùng Linh Hân muội tử ngươi nói chuyện phiếm, đã xem như rất tốt rồi.

Đương nhiên, lý do thực sự của Ngô Hiên không phải là cái này, hắn vẫn biết nhìn người đấy! Nếu nàng ta sẽ giết chết mình thật, vậy chỉ có thể nói mình nhìn lầm người thôi.

Hỏa Linh Hân không cầm lấy chén kem, mà ngửa mặt lên trời nở nụ cười, một lúc sau, mới lên tiếng:

- Nếu ta có thể đi ra ngoài, muốn cái gì cứ việc nói! Ta Hỏa Linh Hân, chắc chắn sẽ đưa cho ngươi!

Ngô Hiên không trả lời, mà có chút xấu hổ nói:

- Cái này, làm thế nào đưa ngươi được?

Bởi vì băng ngục quá chật, căn bản không có lối vào, chỉ có thể dùng thìa bên ngoài ăn. Thậm chí tay cũng không duỗi ra được, lúc trước do cái chai cường thân tráng cốt lộ tương đối nhỏ, mới có thể nhét vào.

Hỏa Linh Hân không chút nào để ý nói:

- Vậy ngươi bón cho ta là được.

Ngô Hiên thấy Hỏa Linh Hân thoải mái như thế, đoán chừng trong đầu Hỏa Linh Hân chỉ muốn thoát ra khỏi đây mà thôi . Hắn cũng không tù chối, đưa thìa qua, Hỏa Linh Hân không thể chờ đợi được nữa nuốt vào, chất lỏng màu đỏ tươi mát mẻ trên kem tươi Huyễn Linh chảy xuống cổ họng.

Hỏa Linh Hân trừng mắt, kinh hãi nói:

- Cái này, cái này ăn quá ngon rồi! Hương vị ngọt ngào, đây là đan dược sao? Cái thứ này ẩn chứa sinh mệnh lực gấp mười lần linh dược trước a!

So với cường thân tráng cốt lộ còn mạnh hơn mười mấy lần, điều này được khẳng định. Hắn đã dùng hết tất cả tài liệu, nhét hết vào cái chén kem tươi này, còn dùng cả Xích Huyết linh quả, hiệu quả tăng lên thêm mấy lần.

Tuy nhiên hắn cũng không dám ăn, tu vi của hắn thật sự quá kém, nếu ăn thứ nồng độ cao như vậy, hắn cũng không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ phát sinh. Nếu thật sự muốn ăn mà nói..., chỉ cần một ngụm nhỏ, nồng độ trong đó đoán chừng tương đương nửa thùng cường thân tráng cốt lộ.

Bây giờ hắn chỉ muốn Hỏa Linh Hân thoát khỏi giam cầm, chỉ cần hắn có thể sống để đi ra ngoài, chỉ cần đôi tay này không gãy, đến lúc đó muốn ăn cái gì chả được?

Ngô Hiên từng thìa từng thìa bón kem tươi Huyễn Linh cho Hỏa Linh Hân, nếu như không phải có băng ngục ngăn cản bọn họ, đoán chừng Hỏa Linh Hân sẽ đoạt lấy cái chén trong tay Ngô Hiên, một hớp ăn sạch.

Tuy chỉ là dùng thìa, nhưng một chén kem tươi rất nhanh đã thấy đáy, sau khi ăn xong miếng cuối cùng, Hỏa Linh Hân nhanh chóng nhắm mắt lại, đắm chìm ở trong đó.

Ngô Hiên cất chén, bên trong đã hết veo, nếu vẫn không thể thành công, cũng không biết còn cái gì có thể cho Hỏa Linh Hân ăn. Xung quanh ngoại trừ băng, căn bản không có các loại cây thuốc, đào mấy khối băng này cho nàng ăn? Chắc chắn là không thể, chỉ có linh thảo mới có chút tác dụng, chứ không phải những khối băng này.

"Gấu ~~!"

Đột nhiên một ngọn lửa nóng bỏng trong cơ thể Hỏa Linh Hân phun ra, bao phủ nàng ở trong, mái tóc đỏ bay phất phới, tựa như nữ thần lửa đến nhân gian! Ngọn lửa kinh khủng lập tức khiến cho chung quanh trở nên nóng bức..., giống như đã biến thành lò nướng, băng xung quanh cũng bắt đầu hòa tan, chỉ có mỗi băng ngục đến cả một giọt nước cũng không chảy ra.

Ngô Hiên nhanh chóng trốn ra sau, ngọn lửa này phảng phất như có thể thiêu đốt hết mọi thứ, nếu tiếp tục tới gần, ngay cả mình cũng sẽ bị đốt cháy.

Sau một khắc, Hỏa Linh Hân bay lên, chậm rãi mở mắt, lộ ra con ngươi màu đỏ, quát khẽ nói:

- Hỏa Linh chi tâm!

Trong chốc lát, ngọn lửa quanh thân lần nữa tăng vọt, trên người hiện ra một bộ váy áo màu đỏ kì lạ, nhiệt độ lại càng tăng cao hơn.

Đây chắc chắn là Hỏa Linh chi tâm theo như lời Hỏa Linh Hân nói, quả nhiên rất mạnh! Có thể thi triển được, chứng tỏ giam cầm trong cơ thể đã hơi chút buông lỏng rồi, chỉ cần phá băng ngục đi ra, là có thể hoàn toàn phá bỏ!

Theo thời gian trôi qua, váy áo màu đỏ trên người Hỏa Linh Hân càng ngày càng rõ, lông vũ màu sắc rực rỡ từ phía sau bay lên, giờ phút này Hỏa Linh Hân giống như Phượng Hoàng hình người vậy!

- Ngô Hiên, ngươi tranh thủ trốn đi, đợi lát nữa có khả năng lan đến gần ngươi đấy!

Hỏa Linh Hân bỗng nhiên nói ra.

Ngô Hiên sau khi nghe nàng nói, nhanh chóng lẩn ra xa, tuy lực lượng của hắn không mạnh, nhưng chạy ngược lại rất.

nhanh

Hỏa Linh Hân thấy Ngô Hiên đã trốn đi, quát một tiếng:

- Đốt hết!

Ngọn lửa khủng bố theo hai tay của nàng đi ra, hướng về phía phía cây cột băng của băng ngục, nàng chỉ cần phá đi mấy cây cột băng, sẽ có thể xuyên qua lối ra đi ra ngoài, đến lúc đó cấm chế trên cơ thể sẽ bị cởi bỏ! Nói trắng ra, băng ngục này chính là một cái cấm chế, trấn áp nàng suốt thời gian qua.

Ngọn lửa nóng bỏng đổ xuống, băng ngục trước mắt bắt đầu hòa tan từng chút một. Băng cung cũng đã hòa tan từng mảng lớn, nhưng băng ngục vẫn từng chút một hòa tan, có thể thấy cái này băng ngục này kiên cố ra sao.

Tuy nhiên có thể hòa tan, cũng là một chuyện tốt. Chỉ cần cứ như vậy, chắc chắn có thể hòa tan thành lối ra.

Thời gian từng chút một trôi qua, Hỏa Linh Hân cắn chặt môi, tiếp tục phun ra lửa, nhưng hai tay nàng đã run nhè nhẹ, đủ để chứng minh nàng đã bắt đầu chống đỡ không nổi rồi. Thế nhưng mà băng ngục mới hòa tan được hơn nửa, còn một phần nhỏ nữa mới có thể tạo thành một lổ hổng đi ra.

Ngô Hiên không khỏi lau mồ hôi, tràn đầy hi vọng nhất định sẽ hòa tan được!

Nhưng thời điểm hắn nghĩ như vậy, lửa trên người Hỏa Linh Hân đột nhiên biến mất, váy áo đỏ như lửa cũng biến mất, biến thành bộ váy áo hơi mỏng ban đầu, sắc mặt trắng bệch, hai tay run rẩy không ngừng, đủ để chứng minh hết thảy đã thất bại, nàng đã không còn linh lực.

Băng ngục còn một phần nhỏ chưa hòa tan được, giờ phút này lại như đang cười nhạo Hỏa Linh Hân không công mất sức, bắt đầu dần dần phục hồi như cũ!

Tốn bao nhiêu công sức, giờ lại trở về ban đầu?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch