Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 8: Phương pháp tu luyện cơ bản (2)

Chương 8: Phương pháp tu luyện cơ bản (2)



Rất nhiều học đồ, rõ ràng bản thân mình chẳng biết gì cả, nhưng khi bắt bẻ thì lúc nào cũng để tâm đến những chuyện vụn vặt.

Vì vậy, Chu Huyền nhất định phải ngăn chặn triệt để hiện tượng này xảy ra.

“Mặc dù huấn luyện đơn giản, nhưng ngươi cần phải kiên trì...”

“Đầu tiên, ngươi hãy chạy một vòng quanh chỗ này với tốc độ nhanh nhất.”

Để tiểu yêu quái này dò đường cho mình cũng tốt, nếu không một kẻ mù lòa như hắn, ngay cả việc hòn đảo lớn đến mức nào cũng không biết, sau này khó có thể chạy trốn được.

“Vâng!”

Sau khi Chu Huyền nói xong, yêu quái kia không có chút nghi ngờ nào, theo lời sư phụ dặn, định dùng tốc độ nhanh nhất xông ra, chạy vòng quanh Thái Hư Thiên.

Thân là Thạch Hầu trời sinh, thể chất của Mỹ Hầu Vương mạnh hơn nhiều so với những yêu quái bình thường khác.

“Chậm đã!”

Nhưng đúng lúc này, Chu Huyền lại gọi hắn lại: “Tiểu Tôn à, để đảm bảo ngươi quả thật đã chạy vòng quanh hòn đảo này một vòng, ngươi tiện thể hái những loại trái cây đặc sản sinh trưởng ở các vùng trên đảo xuống, để sau đó vi sư kiểm tra.”

Đã có sức lao động miễn phí, Chu Huyền có thể dùng lý do đàng hoàng, giao trách nhiệm tìm đồ ăn cho yêu quái đn làm.

“Vâng thưa sư phụ.”

Mỹ Hầu Vương không nghi ngờ gì trước những lời nói của sư phụ, bắt đầu huấn luyện.

Mặc dù con khỉ có tố chất thân thể không hề yếu, nhưng chạy xong một vòng quanh Thái Hư Thiên, cũng đã đến tận tối.

Thấy yêu quái có cơ thể mạnh mẽ phải chạy cả ngày mới có thể trở về được, Chu Huyền đã có hiểu biết cơ bản về diện tích rộng lớn của hòn đảo này.

“Ta mang chút tiên quả về, cho sư phụ giải giải khát.”

Chu Huyền cũng không hề xoắn xuýt trước hoa quả đồ đệ mang về hiếu kính, chủ yếu là hắn quả thật rất đói, đã là đồ đệ mình rồi, vậy thì cứ tự nhiên một chút, nên ăn thì cứ ăn, nên uống thì cứ uống, đừng thấy có áp lực tâm lý quá.

Nếu như không thu chút đồ hiếu kính nào, chẳng phải là trông sẽ có cảm giác như chột dạ lắm sao? Cũng chứng tỏ thần thông mình truyền thụ ngay cả một chút tiên quả cũng không bằng còn gì?

Cho nên Chu Huyền cũng rất thoải mái cầm tiên quả lên ăn.

“Sư phụ, tiếp theo ta cần phải huấn luyện gì.”

Chạy xong một vòng, con khỉ cảm thấy lực lượng của chính mình được tăng lên, nhưng cũng không nhiều, vậy nên hắn lại nóng lòng dò hỏi bước tiếp theo của phương pháp tu luyện.

“Ừm.”

Chu Huyền vỗ vỗ một tảng đá lớn ở bên cạnh, bình tĩnh nói: “Bắt đầu từ ngày mai, ngươi sẽ cõng lấy tảng đá này trên lưng chạy.”

Một vòng không thể thỏa mãn yêu quái nữa, vậy thì cõng thêm một tảng đá trên lưng đi.

Nếu như một ngày nào đó tốc độ của Tiểu Tôn có thể nhanh đến mức nửa ngày đã chạy xong, vậy thì lượng huấn luyện sẽ lên đến hai vòng, ba vòng, tảng đá trên lưng cũng sẽ lớn hơn.

Chu Huyền gọi phương pháp tu luyện này là Quy Tiên Lưu tu luyện pháp.

Chỉ cần luyện không chết, thì cứ liều mạng luyện!

Ngươi nói tố chất cơ thể có tăng lên hay không, đương nhiên là có rồi, chẳng qua là hiệu quả có lẽ sẽ không quá rõ ràng mà thôi.

Nhưng Chu Huyền đã làm tốt công tác tư tưởng cho Tiểu Tôn rồi, nói cho hắn biết tu luyện loại đại thần thông này vốn chính là chuyện nước chảy đá mòn, hiệu quả rất chậm.

Đến lúc có thể chạy trong vòng một canh giờ, Chu Huyền lại bắt đầu cân nhắc đến bước huấn luyện tiếp theo.

Chạy vòng quanh một hòn đảo to lớn trong một canh giờ, ắt hẳn phải mất mấy năm mới có thể làm được nhỉ.

Vậy nên Chu Huyền không hề cảm thấy sốt ruột, ngay cả bước tiếp theo của kế hoạch huấn luyện cũng không buồn suy nghĩ tỉ mỉ.

Sau đó, hắn vỗ nhẹ lên trán Tiểu Tôn, nói: “Làm không tệ, thế nhưng vẫn có chút chậm.”

Lần thứ nhất vuốt ve yêu quái, Chu Huyền đã cảm nhận được một tầng lông, hiển nhiên yêu quái này không khác lắm so với yêu quái trong tưởng tượng của chính mình.

Thế nhưng Chu Huyền đề cao nguyên tắc đạo đức chúng sinh bình đẳng hữu giáo vô loại, cũng không hề có suy nghĩ coi thường.

Suy cho cùng hiện tại, người yếu là hắn mới đúng.

Làm gì có mặt mũi can đảm gì để xem thường yêu quái đâu chứ?

Huống chi, hắn còn phải trông cậy vào yêu quái ngốc nghếch này cung cấp thức ăn cho mình.

Nghe được lời Chu Huyền nói, Mỹ Hầu Vương khẽ gật đầu, trong lòng thì lại đang ngẫm nghĩ, mình làm không tốt ở đâu, còn có chỗ nào có thể tăng thêm tốc độ không.

Lúc này, Chu Huyền khẽ vỗ vai đồ đệ, để người ở phía sau ngồi ở trước mặt mình.

Làm thầy người khác, Chu Huyền nghiêm túc mở miệng nói: “Đồ nhi à, ngoại trừ những buổi huấn luyện thông thường ra, buổi tối vi sư cũng sẽ dạy những tiết học văn hóa cho ngươi.

Ngươi phải nhớ, tầm quan trọng của tiết học văn hóa không kém gì đạo luyện thể, giảng kinh luận thiền, tập viết đốt hương, ngồi thiền luyện khí, vẽ phù thi pháp, đều là những bài tập cơ sở của đại đạo trường sinh, không được phép có bất kỳ sự lười biếng nào.”

“Vâng, đệ tử biết rõ!”

Hai mắt Mỹ Hầu Vương sáng rực như sao, ánh mắt bỗng chốc đã trở nên tràn đầy sự hăng hái!

Hắn vẫn còn có rất nhiều bài tập cần phải làm, buộc phải cần cù chăm chỉ, cố gắng hơn nữa, mới có thể đạt đến yêu cầu của sư tôn.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch