Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Chương 65: Thời gian huấn luyện quân sự (2)

Chương 65: Thời gian huấn luyện quân sự (2)

Nghe xong câu chuyện này các cô mới hiểu rõ, thì ra tất cả mọi chuyện ngày hôm qua ở phố đi bộ đều là hiểu lầm, Giang Cần cũng chỉ là tên bại hoại thích lấy lòng các cô gái xinh đẹp, chẳng qua là bề ngoài giả trang tương đối bình tĩnh mà thôi.

- Trêu cậu ta cũng được thôi, ai bảo ngày hôm qua dám không nhìn tôi.

Tống Tình Tình lộ ra biểu tình ngang ngược, nhịn không được mà đi về phía trước một bước. Nhưng cô còn chưa mở miệng, cửa vào sân thể dục đã vang lên khẩu lệnh "một hai một, một hai một", cả đội quân nhân đang chạy bộ đến, bước chân chỉnh tề, khẩu hiệu vang dội hùng hậu.

Nhìn thấy cảnh này, các tân sinh vốn còn lười biếng lập tức đứng thẳng, thậm chí bắt đầu tự mình xếp thành hàng, Tống Tình Tình cũng không thể không từ bỏ ý nghĩ của mình, xoay người trở lại vị trí.

Buổi huấn luyện quân sự đầu tiên của Lâm Đại rất đơn giản, đó là đội mặt trời chói chang đứng nghiêm một giờ, vì muốn mài mòn dã tính trên người tân sinh viên, cũng là vì rèn luyện sức chịu đựng của tân sinh viên.

Nhưng dù sao cũng là ngày đầu tiên huấn luyện quân sự, cho nên sự tình thật sự không ít, không phải có người nửa đường té xỉu, thì là có người bỗng nhiên nôn ói, mỗi khi có tình huống phát sinh, Giang Cần đều không khỏi liếc mắt nhìn phương đội lớp 4, ánh mắt có vẻ lo lắng.

Nhưng may mắn, mãi cho đến nghỉ giữa buổi, phương đội lớp 4 đều bình an vô sự.

- Lão Giang, đi vệ sinh đi? Đi chung.

Thời gian hoạt động tự do ngắn ngủi vừa bắt đầu, Chu Siêu nhịn không được mà vỗ vỗ Giang Cần đứng ở phía trước y.

Giang Cần quay đầu liếc y:

- Không phải sáng cậu vừa tè sao? Còn chưa đầy hai tiếng, lại đi tiểu à? Thận của cậu bị hư phải không?

Hô hấp của Chu Siêu ngưng trệ:

- Cậu không muốn sao?

- Lão tử còn có thể nhịn thêm ba tiếng nữa.

- Vậy tôi cũng không đi.

Chu Siêu cũng không biết vì sao, vừa nghe chữ "thận" này liền bị khơi dậy ý chí chiến đấu, sau đó cắn răng nín nước tiểu lại, thành thật ngồi ở trên sân thể dục.

Cùng lúc đó, Tống Tình Tình, Tưởng Điềm, Phan Tú và mấy nữ sinh khác tiến lại gần, làm như không có việc gì mà vây quanh Giang Cần, đồng thời, các loại mùi nước hoa phả ở dưới thời tiết khô nóng phả vào mặt Giang Cần.

- Bạn học Giang Cần, nghe nói thời trung học cậu theo đuổi một cô gái suốt ba năm, kết quả thất bại?

- Đúng là có chuyện đó.

Giang Cần trả lời một câu, không hề ngạc nhiên quá mức, thực ra hắn chỉ cần dùng gót chân để suy nghĩ cũng biết, chắc chắn là Nhâm Tự Cường đã tiết lộ ra, thằng liếm cẩu, vì tìm chủ đề con gái quan tâm mà bán cả anh em bạn bè, phải tìm cách trừng phạt y một lần, để y biết lòng người hiểm ác.

- Cậu không thấy xấu hổ sao? Thậm chí còn mang chuyện này ra để nói?: Tưởng Điềm đưa ra câu hỏi của mình.

Sau khi nghe xong, Giang Cần tỏ ra bình thản:

- Thất bại có gì đáng xấu hổ? Hôm qua tôi còn xin bác gái trong căn tin cho thêm thịt nữa kìa, kết quả cũng thất bại mà.

- Đúng vậy, bác gái trong căn tin mới là hoa khôi lạnh lùng thực sự.

Chu Siêu ngồi phía sau không nhịn được mà xen vào.

Nghe lời của Giang Cần, khóe miệng của tất cả các nữ sinh trong lớp 3 đều không thể nhịn cười, thầm nghĩ tên này thật sự cứng đầu, dù bị phơi bày vẫn còn kiên trì.

Thực ra những nữ sinh này cũng không có ý định xấu xa gì, chủ yếu là tính cách quá tự mãn, lại vừa mới khai giảng, rất chán chường, tự nhiên họ thích tìm người để giả trí. Thêm vào đó, Giang Cần nổi bật trong nhóm nam sinh, tự nhiên trở thành mục tiêu cho họ tìm kiếm niềm vui.

- Giang Cần, có phải cậu là người chỉ cần thấy ai đẹp là theo đuổi không? Tôi nghe Nhâm Tự Cường nói cậu muốn theo đuổi Tình Tình của chúng tôi.

Giang Cần quay đầu một cách bối rối, tự hỏi hôm qua những muội tử này vẫn chưa được thức tỉnh sao? Chẳng lẽ nước tiểu không vàng hay là vị quá ngọt?

Sau đó hắn thấy Tống Tình Tình mở miệng một cách kiêu căng:

- Để tôi nói cho cậu biết nhé Giang Cần, đừng có ý định với tôi, tôi không phải là loại con gái mà cậu có thể theo đuổi được đâu.

- Có lẽ cậu nên đi bệnh viện kiểm tra?: Giang Cần nói xong rồi nhíu mày:

- Không, tôi cảm thấy khoa thần kinh có khi cũng không thể chữa được cho cậu.

Tiếng nói của hắn khá lớn, ban đầu Tống Tình Tình có thể nghe thấy, nhưng lại bị che khuất bởi tiếng ồn bất ngờ. Sau khi nghe thấy tiếng ồn này, mọi người đều tò mò nhìn về phía đó, và không ai còn suy nghĩ về những gì Giang Cần đã nói nữa.

Nguồn gây ra sự hỗn loạn là lớp Tài chính 4, lý do là có một cô gái xinh đẹp rất thu hút sự chú ý đã đứng dậy, sau đó đi về phía phương đội của lớp Tài chính 3.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch