Chương 64: Đã đánh dấu lên thì hoàn toàn thuộc về mình
Tu Thần đã hiểu đại khái mấy câu mà hệ thống nói vừa rồi. Ý của hệ thống là tiền thân của hắn là ý chí tích điểm, cũng chính là nơi khởi nguồn của Vạn Giới Thiên Địa. Sau đó theo năm tháng trôi đi, Vạn Giới không ngừng mở rộng, đã có cường giả sắp hoặc đã bắt đầu có thể nắm giữ, thu thập sinh linh chi lực.
Nếu không ngăn cản, một ngày nào đó trong tương lai, những kẻ được gọi là cường giả kia rất có khả năng sẽ cướp đoạt tất cả sinh linh chi lực để dùng cho bản thân.
Tu vi càng cao thì sinh linh chi lực càng nhiều. Đến cuối cùng bản thân kẻ đó có thể trở thành tích điểm.
Tự mình trở thành bố của chính mình!
Ừm, có lẽ chính là ý này.
Vậy thì đương nhiên không thể nhịn được nữa.
Nhưng ý chí tích điểm chỉ là ý chí mà thôi, không phải là thực thể hóa. Sự phân tách của nó cũng không phải là ý nguyện của bản thân, mà là một loại quy tắc.
Dưa chín rụng cuống.
Dưa đã rụng khỏi cuống rồi, ngươi muốn bắt cuống về với quả dưa là chuyện không thể nào. Trừ phi cuống dưa có ý thức tự chủ và khả năng hoạt động.
Tích điểm đại khái cũng có cơ chế như thế.
Sau khi phân hóa ra sinh linh chi lực, nó không thể thu hồi lại nữa. Cho nên nó chỉ có thể hóa thành thể sinh mệnh, sau đó sử dụng hệ thống sáng tạo một lần nữa thu hồi lại sinh linh chi lực.
Lúc tích điểm cũ kỹ hóa thành thể sinh mệnh, đã hoàn toàn biến mất không còn dấu vết. Mà Tu Thần lại là tích điểm hoàn toàn mới.
Một tích điểm mới có ý thức tự chủ và khả năng hoạt động. Tương tự với thân phận người kế thừa. Cũng chỉ có hắn mới có thể mở ra hệ thống thu hồi sinh linh chi lực.
"Nếu vậy cấp bậc và phạm vi thì như thế nào? Có liên quan gì đến sinh linh chi lực?" Tu Thần bóp đầu đang căng lên vì đau, hỏi.
[Vạn vật trên thế gian đều là do sinh linh chi lực biến hóa thành. Giết chóc, giáo hóa, cướp đoạt, luyện hóa v.v... đều có thể thu hồi sinh linh chi lực vốn thuộc về ngài.]
[Khi thu thập sinh linh chi lực đến một số lượng nhất định, ngài sẽ mở ra năng lực tương ứng và phạm vi kiểm soát thuộc về bản thân ngài. Thiết lập điểm lĩnh vực và điểm kinh nghiệm chỉ để cho ngài dễ hiểu hơn, có cái nhìn trực quan hơn mà thôi.]
[Ngài vốn là ngọn nguồn của Vạn Giới Chư Thiên, cho nên mỗi lần thu hồi được một điểm sinh linh chi lực, phạm vi vô địch nắm trong tay sẽ tăng thêm một mét, mà điểm kinh nghiệm lại là chìa khóa để ngài khai mở năng lực.]
[Điểm lĩnh vực và điểm kinh nghiệm là một quy tắc đẩy ngược. Một trăm điểm kinh nghiệm cũng chính là một điểm sinh linh chi lực. Ngài có thể dùng một trăm điểm kinh nghiệm để mở động một mét phạm vi vô địch.]
[Đợi đến khi ngài thu thập được đủ nhiều sinh linh chi lực, cũng chính là số lượng điểm kinh nghiệm đủ để thăng cấp, thì có thể nắm giữ được một loại năng lực mói.]
[Năng lực đều cần có sinh linh chi lực chèo chống.]
[Khi ngài thu hồi được toàn bộ sinh linh chi lực, thì ngài sẽ trở thành tích điểm mới. Là một tích điểm mang theo sinh mệnh và ý thức của riêng mình, cũng là chủ nhân tối cao của Vạn Giới Thông Thiên.]
[Tích điểm mới này là một khái niệm hoàn toàn khác tích điểm cũ.]
Tu Thần nhíu mày, hỏi: "Theo như ngươi nói, sau khi thu hồi được hoàn bộ sinh linh chi lực, chẳng phải Vạn Giới cũng bị ta hủy luôn sao?”
[Sai. Vạn Giới như vậy mới là Vạn Giới thực sự, là Vạn Giới hoàn toàn thuộc về tay ngài."]
[Cũng giống như việc hồi sinh. Ngài thu được sinh linh chi lực của Hắc Hồ cấp bảy, sau đó ngài hồi sinh nó. Cho dù nó rời khỏi lĩnh vực vô địch của ngài, nhưng chỉ cần một suy nghĩ, là ngài có thể thu hồi nó lại. Bởi vì cấu tạo sinh linh chi lực của nó đã bị thu về tay ngài rồi.]
[Ngài thăng cấp thiên phú cho Kinh Như Tuyết, thăng cấp huyết mạch cho Hổ Yêu, Hư Không Tạo Vật. Những việc đó đều sử dụng sinh linh chi lực đã thuộc về ngài để làm ra. Hành động này là do sinh linh chi lực bị phân hóa đã thu hồi được có tác dụng lên người họ. Nhưng cấp bậc năng lực của bản thân ngài lại không hề bị giảm đi vì tiêu hao sinh linh chi lực. Nó chính là ý này.]
[Tình huống hôm nay là sinh linh chi lực thuộc về ngài đã bị người ngoài lấy trộm. Mà ngài cần phải cướp lại sinh linh chi lực bị người khác chiếm làm của riêng. Sau khi cướp về thì sinh linh chi lực không thể bị đánh cắp thêm lần nữa. Ngài có thể cho người khác, cũng có thể thu về trong nháy mắt.]
[Đến lúc đó Vạn Giới sẽ là Vạn Giới của ngài. Chỉ cần ngài muốn là có thể hủy diệt bất cứ lúc nào. Hoặc là nếu để Vạn Giới tiếp tục phát triển thì nó sẽ tiếp tục phát triển như bình thường, cung cấp sinh linh chi lực vào trong Vạn Giới. Tất cả những chuyện đó đều dựa vào ý nguyện của bản thân ngài. Nó không hề có bất cứ xung đột nào với phạm vi vô địch của ngài.]
Tu Thần gật đầu, đã hiểu rõ.
Nói thẳng ra thì việc này cũng giống như đánh dấu. Những thứ mà hắn đã đánh dấu thì hoàn toàn thuộc về bản thân hắn. Mà sau khi thuộc về hắn thì hắn muốn cho ai dùng thì cho, muốn thu hồi thì thu hồi.
Còn lĩnh vực vô địch chính là địa bàn tìm về, bất cứ quy tắc nào cũng đều do mình định ra.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tu Thần nảy ra một nghi vấn, hắn bèn hỏi: "Vậy chẳng phải sinh linh chi lực đều được phân hóa ra từ tích điểm sao? Chẳng phải vốn thuộc về nó à? Vì sao ta không thể trực tiếp thu hồi?"
[Đây là sự khác nhau giữa ý chí và sinh mạng. Ý chí là thứ hư vô mù mịt, không thể đánh dấu. Còn sinh mạng thì có thể.] Hệ thống giải thích.
"Được rồi, không cần hỏi thêm nữa. Ta đã hiểu được đại khái rồi. Dù sao bây giờ ta chỉ cần thu thập sinh linh chi lực là được chứ gì? Tên nào mạnh thì giết tên đó. Mục tiêu ban đầu cũng là mở rộng Vạn Giới, không khác gì nhiều." Tu Thần xua tay nói.
Có được hệ thống này, thì chính là vô địch Vạn Giới.
Một bước một dấu chân, từ từ phát triển. Mấy thứ như ý chí tích điểm rồi hóa thân gì đó đều không quan trọng.
Tuy đường dài quanh co, nhưng mục tiêu rõ ràng chính xác.
"Giống loài cổ xưa, ta rất mong đợi được chạm mặt bọn chúng."
Tu Thần nhìn về phía sơn mạch phía xa xa, nở nụ cười đầy tư lự.