Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đối Dịch

Chương 29: Bạn ở chung phòng, tính thối hợp nhau. (1)

Chương 29: Bạn ở chung phòng, tính thối hợp nhau. (1)


Nửa tiếng sau, phụ cận khách sạn quốc tế Trung Châu, hai người họ Tần và họ Lưu quay lại quán mỳ một chuyến không được việc gì, hai người đi tìm người trung gian, một nam tử gầy quắt queo, môi thâm má hõm, tóm lấy đẩy vào ngõ tra hỏi người mua rốt cuộc là ai?

Trung gian nghe nói hai người đó bị lừa thì giang tay biểu thị không giúp được gì, người làm cái nghề này lại còn dùng tên thật sao? Muốn kiếm cơm trong nghề này phải dựa vào bản lĩnh, các ngươi không cẩn thận đừng đổ cho tôi ...

Ý là ngu thì chết chứ bệnh tật gì, hai người kia nổi điên đấm đá một trận rồi bỏ đi.

Tiền không có, nhưng được một bụng tức.

Một tiếng sau, một chung cư nào đó thuộc khu Trung Nguyên, đôi nam nữ đợi tới sốt hết cả ruột nghe thấy tiếng gõ cửa hoảng hốt chạy ra, đó là nữ nhân đánh tráo chiếc túi xách và viên cảnh sát. Mở cửa thấy người cầm đầu là chị Tang, rốt cuộc cũng thở phào, nữ nhân quan tâm hỏi xảy ra chuyện gì, còn nam tử vẫn mặc đồ cảnh sát thấy chị Tang mặc áo bị xé rách một đoạn sâu, lộ cả áo lót bên trong thì lo lắng, sao gọi di động cũng không thấy trả lời.

Chị Tang bị ép tới phải xé áo thoát thân tất nhiên không muốn nói ra chuyện đáng quên đó, còn kéo nam tử kia nhìn kỹ số hiệu cảnh sát trên ngực. Mặc dù cô cũng không biết quy tắc sắp xếp số hiệu, song đúng là thiếu vài số, ngắn hơn một đoạn, đạo cụ xuất hiện sơ hở lớn như thế đúng là ngu xuẩn, hại cô ra nông nỗi này, vung tay tát nam tử đó hai phát.

Một tiếng rưỡi sau, một tiểu khu nằm ở giữa ngõ Đông Quan Bắc khu Kim Hà thành phố Trung Châu, Soái Lãng rốt cuộc cũng về tới nhà.

Phía bên trái cổng tiểu khu dán biển quảng cáo Trung y lâu năm chữa bệnh lây qua đường tình dục, còn bên phải dán quảng cáo quân y lâu năm chữa bệnh yếu sinh lý, xuất tinh sớm.

Đó là một tiểu khu kiểu cũ xây lâu năm lắm rồi, cánh cổng sắt rỉ sét cũng không thoát khỏi số phận bị đám dán quảng cáo ngược đãi, trên cùng là "Mở khóa chuyên nghiệp, gọi là tới", tiếp đó là "Làm giấy tờ thủ tục đương địa, thấy giấy trả tiền", "Tuyển gấp nhân viên quan hệ xã hội, lương tháng một vạn"

“ Phì, lừa đảo, mẹ cái lũ lừa đảo ...”

Soái Lãng hôm nay bị kích thích không nhẹ, giờ y thù nhất là bọn lừa đảo, nhìn thấy cái quảng cáo này nhổ nước bọt liên hồi, mà quảng cáo lừa đảo ở nơi này thì nhổ cạn nước bọt cũng chẳng sạch.

Đi vào trong tiểu khu lại nhổ bãi nữa:” Phì, lừa đảo.”

Bởi vì ở ngay trên tường phía chính diện có tấm biểu ngữ "Sáng tạo tiểu khu hài hòa".

Chẳng thể trách Soái Lãng nhổ bãi nước bọt này, vì tiểu khu này cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu mỗi sự hài hòa.

Đi tới dưới cổng, cổng tòa nhà số 43 mà y đang thuê cũng bị dán quảng cáo chi chít, phía dưới cầu thang là một đống xe đạp cũ kỹ rách nát, xe nào tốt một chút thì khóa vào lan can cầu thang.

Đèn cầu thang tầng 2 bị hỏng từ đời nào chẳng ai thay, đi lại phải dùng điện thoại soi đường, tầng ba có tên bán thịt nuôi hai con chó, phải cẩn thận, đôi khi bọn chó đó ỉa ngay sau cửa ... Tầng 4 thì không cần lo, ở đó là mấy cô gái suốt ngày trang điểm lỏe loẹt, trời tối một cái là chắc chắn không ở nhà, đoán chừng công việc giống huynh đệ tầng 3, đi bán thịt mà thôi.

Cẩn thận đi lên tầng 5, một đống tạp vật chất đó, Soái Lãng lần mò chìa khóa mở cửa, lạch cạch vài tiếng, phải lấy sức mới kéo nổi cải cửa sắt, giờ này mấy người anh em hẳn đã về nhà, mặc dù là nhà thuê tạm thôi, tốt xấu gì cũng có cảm giác của nhà.

Lách người qua khe cửa sắt, rầm một tiếng đóng cửa, vất vả suốt một ngày, Soái Lãng rốt cuộc về tới nhà.

……. ………

Đêm đã về khuya, hôm nay thời tiết tốt, sao trời lấp lánh, chẳng đủ chiếu xuống tiểu khu chỉ lác đác ánh đèn, người trong tiểu khu này hoặc ngủ sớm, hoặc cơ bản ban đêm chẳng có nhà.

Một ô cửa sổ tầng 5, hắt ra cả ánh sáng cùng tiếng cười nói ồn ào.

Một tên béo eo to mông mỡ tay chống cằm, mồm há hốc, răng cửa còn dính hành, chẳng biết hắn kinh ngạc hay hâm mộ. Đó là Lão Tam trong căn nhà đi thuê này, họ Điền tên Viên, cách xưng hô thân mật là Mông Bự, là bạn học cùng trường không cùng khoa của Soái Lãng, chuyên ngành máy vi tính, tốt nghiệp xong tới trung tâm điện máy bán máy.

“ Thực sự là xinh đẹp thế à? Anh không lừa bọn em chứ?”

Người ngồi bên trái Soái Lãng hỏi, tên là Bình Quả, mặt tròn xoe, uống say một cái đỏ rực như quả táo, tóc rẽ ngôi giữa, lúc này uống tới đỏ mắt, nhìn Soái Lãng hau háu, đó là đồng hương của Lão Tam, làm thiết kế ở một công ty quảng cáo, được Lão Tam kéo theo thuê cùng nhà, tuổi ít nhất.

Lại một giọng nữa hỏi:” Thêm một việc không bằng bớt một việc .. Ê không đúng, Soái Lãng, bằng vào đôi chân marathon của cậu mà đuổi mấy phố không kịp một nữ nhân à?”

Vị này ngồi đối diện với Soái Lãng, lão đại Hàn Đồng Cảng, mày rậm mắt to, là đại hán Sơn Đông, năm xưa từng là soái ca tài tử khoa Trung Văn, vì vụ đánh nhau long trời lở đất mà thành chiến hữu thân thiết với Soái Lãng, tốt nghiệp xong thuê phòng ở chung.

Bốn người một bàn, vừa vặn, hôm nay ăn mừng lão đại chính thức được vào tòa báo, ba người chuyên môn đợi Soái Lãng về mới bắt đầu. Ở trên bàn thịt đầu heo đã vơi một nửa, chân gà gặm vứt khắp nơi, rau trộn thêm một túi lạc, đều mua ở xe bán thức ăn bên đường. Chai rượu trắng đã uống tới đáy, Điền Viền đang đi mở chai thứ hai, ba người liên tiếp hỏi mà không được câu trả lời, Soái Lãng đang mải gặm chân gà, truy đuổi ngót một tiếng, bụng lép kẹp rồi, tay cầm chân gà, tay cầm ly rượu, muốn trả lời thì miệng cũng chẳng rảnh.

Ba người anh em bị câu chuyện của Soái Lãng hấp dẫn, đặc biệt là đoạn cưỡng hôn giữa nơi công cộng, tuy cũng có vài phần hoài nghi.

“ Nhị ca, thế anh có cướp được USD về không?” Lão Tam như chợt nhớ ra cái gì hớn hở hỏi, trong bốn người Soái Lãng điên nhất, bây giờ là thanh niên thất nghiệp chứ vài năm trước người ta là thiếu niên có vấn đề, không việc gì không dám làm.

“ Không đâu, anh ấy mà có cướp được tiền cũng không kể cho chúng ta, thế nào cũng đuổi vào ngõ, cho nên xử luôn rồi. Nhị ca, mau nói đi, đuổi kịp chứ?” Bình Quả bắt đầu YY chảy nước dãi:

Lão đại chững chạc chút, hắn hiểu tính cách của Soái Lãng, bình thường y giữ thái độ người không phạm vào ta, ta không phạm vào người, tránh xa rắc rồi, có điều xảy ra chuyện phức tạp thế này khó nói rõ được.

Bản thân Soái Lãng lại vốn là chàng trai rất phức tạp.

Q1 -


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch