Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 112: Bắt đầu làm việc!

Chương 112: Bắt đầu làm việc!


Chỉ là sau khi kinh ngạc, Thẩm Phồn Tinh lại hơi do dự.

Cô suy nghĩ một chút, trực tiếp gọi điện thoại cho Bạc Cảnh Xuyên.

“Hử?” Giọng nói trầm thấp của Bạc Cảnh Xuyên thông qua ống nói truyền tới lỗ tai, âm cuối nâng lên, lộ rõ vẻ cưng chiều.

Thẩm Phồn Tinh mím môi, cúi đầu liếc nhìn chiếc hộp trong tay Du Tùng, đi tới trước mặt.

“Váy anh tặng tôi nhận được rồi, nhưng Davis....hơi quá rồi....”

“Hả?” Davis ở bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu lên, một người đàn ông, da dẻ trên mặt quá đẹp lại dần dần nhuốm sự tức giận.

Người phụ nữ này là ý gì?

Anh ta là ai?! Davis!

Có người phụ nữ nào lại không muốn được anh ta trang điểm, trở nên nổi bật nhất?!

Chuyện người khác cầu còn cầu không được, tại sao khi đến cô thì lại thay đổi khẩu vị?

Hơn nữa đáng giận hơn là, anh ta còn chủ động đưa đến cửa, còn bị trả về!

Đó là sự sỉ nhục rất lớn!

“Tại sao?” Bạc Cảnh Xuyên hỏi.

Thẩm Phồn Tinh khẽ thở dài, vuốt ve mép hộp, lại nói: “Tôi không cần phải sửa soạn như thế, hơn nữa, danh tiếng của Davis trong ngành luôn đứng đầu, tôi sợ hôm nay sẽ phá nát chiêu bài của anh ta.”

Sự tức giận trên khuôn mặt Davis lúc nghe thấy câu nói này của Thẩm Phồn Tinh, lập tức tan thành mây khói, biểu cảm trên mặt tốt lên không ít.

Người phụ nữ này rất tốt bụng!

“Em không quá tự tin đối với bản thân.”

“Có lẽ vậy.” Thẩm Phồn Tinh cười khổ, “Nếu như tôi đủ tốt, thì tại sao tất cả mọi người lại không thích tôi chứ?”

Sự bạc tình của người nhà họ Thẩm, Tô Hằng ngoại tình quay sang tìm người khác.

Nếu như cô đủ tốt, thì sao lại không được mọi người chào đón chứ?

“Ai nói mọi người không thích em? Tôi thích, em chính là người phụ nữ xuất sắc nhất trên thế giới.”

Lại bất ngờ không kịp đề phòng bị trêu chọc một chút, Thẩm Phồn Tinh ngẩng đầu lên vô thức giương mắt nhìn Du Tùng cách đó không xa, hai má đỏ bừng.

“.....”

Thẩm Phồn Tinh hơi xấu hổ không nói gì, giơ tay mở cái hộp trên tay Du Tùng ra.

“Hay là nói em nghi ngờ ánh mắt của tôi?”

Thẩm Phồn Tinh ngơ ngác nhìn chiếc váy nằm im ắng trong hộp, chậm rãi lắc đầu.

“....Sao có thể? Ánh mắt của anh, quả thực rất tốt....”

Cô không nhịn được duỗi tay cầm chiếc váy trong hộp lên, trong lòng là sự rung động trước nay chưa từng có.

Tim cô đập rất mạnh, có sự kích động muốn vội vã mặc chiếc váy này.

Có một sự kích động, muốn mặc nó vào, lập tức xuất hiện trước mặt Bạc Cảnh Xuyên....

Đây là lần đầu tiên trong đời, là lần đầu tiên cô nhìn thấy chiếc váy khiến cô mê mẩn.

Có thể nói, Bạc Cảnh Xuyên người này, thật sự quá kỳ lạ.

Ngay cả bản thân cô còn không biết mình thích kiểu quần áo gì, nhưng anh lại tinh ý đưa quần áo đến trước mặt cô.

Ví dụ như quần áo lần trước đến nhà họ Thẩm, ví dụ như chiếc váy lần này....

Toàn bộ đều là kiểu dáng cô thích, toàn bộ đều hợp với phong cách của cô.

“Oh---my---god!!”

Sự ngạc nhiên bên cô còn chưa nguôi ngoai, một phong ảnh cách đó không xa rất nhanh bay về phía cô, đoạt mất chiếc hộp trong tay Du Tùng.

“Ôi trời ơi, tôi không nhìn lầm chứ? Ôi trời ơi----”

Thẩm Phồn Tinh hơi hoảng sợ nhìn Davis đột nhiên điên cuồng chạy tới ôm chiếc hộp đến sofa.

Chỉ thấy anh ta ngồi ở đó, vẻ mặt vui mừng khôn xiết không biết phải bày ra biểu cảm gì, cái hộp trên tay anh ta run lên, dáng vẻ muốn đặt xuống nhưng lại run rẩy không dám đặt xuống khiến trong lòng người nhìn thấy cũng phát run lên.

Anh ta nhìn chiếc váy trong hộp, lại ngẩng đầu quan sát Thẩm Phồn Tinh, rồi lại liếc nhìn chiếc váy, rồi lại quan sát Thẩm Phồn Tinh.

Sau đó hài lòng gật đầu, “Ok! Đến đây, khởi công!”

C116






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch