Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái

Chương 87: Tiếng kêu cứu trong đêm

Chương 87: Tiếng kêu cứu trong đêm

Tiểu Linh Mộc nghe nói như thế, hai mắt lóe sáng.

A Tề chỉ cảm thấy có chút nhức đầu, người này rất thần bí, thực lực rất mạnh, nhưng đặc biệt thích diễn.

Lời nói cũng là nửa thật nửa giả, làm cho người ta suy nghĩ không thấu.

Tiểu Linh Mộc lúc này mới hỏi.

"Ngươi lợi hại như vậy, liệu có thể giải độc trên người ta không?”

“Hả!?”

Lý Tảo Tuệ có chút mơ hồ.

Đây không phải trúng độc, mà là tự thân mang độc, quỷ mới biết độc này có thể trực tiếp móc nối với sinh mệnh của nàng hay không?

Vạn nhất đem độc giải, tánh mạng của nàng có thể cũng chấm dứt.

Lý Tảo Tuệ nhất thời có chút khó xử.

Tiểu Linh Mộc thấy vẻ mặt khó xử của đối phương, thì chờ mong trên mặt nàng cũng trở nên sa sút.

“Không giải được thì thôi, chờ sau này tu vi ta mạnh hơn, không chừng có thể khống chế độc dược.”

Lý Tảo Tuệ thấy Tiểu Linh Mộc có mộ mặt đáng yêu như vậy, nhịn không được xoa xoa đầu của nàng.

Xúc cảm không tốt bằng A Nhạc.

Lý Tảo Tuệ nói thầm trong lòng.

Nhưng vẻ mặt vừa rồi của Tiểu Linh Mộc thoạt nhìn có chút giống A Nhạc.

A Tề cầm lấy một cây gậy đẩy tay Lý Tảo Tuệ ra: "Đừng động thủ động cước với nữ nhi, như vậy là không lễ phép.”

Lý Tảo Tuệ thu tay lại, có chút ngượng ngùng nói: "Nhìn rất đáng yêu, nhịn không được.”

“Không sao đâu.”

Tiểu Linh Mộc cũng không cảm giác có cái gì, ngược lại cảm thấy rất vui vẻ, dù sao đây cũng là người duy nhất từng tiếp xúc tay chân với nàng mà vẫn còn sống.

Nàng cảm thấy rất hưởng thụ.

A Tề đẩy tay Lý Tảo Tuệ ra, cũng không phải cảm thấy hắn có tâm tư gì khác đối với Tiểu Linh Mộc, mà là lúc hắn xoa đầu đối phương, ánh mắt toát ra giống như là một vị lão phụ thân nhìn nữ nhi của mình.

Cái này còn không phải chiếm tiện nghi của nữ nhi người ta sao?

Lý Tảo Tuệ là bộ dáng thiếu niên, đoán tuổi cũng không nhiều lắm, sờ đầu cô nương người ta, còn nghĩ mình là phụ nhân của nàng.

Lý Tảo Tuệ lại mở hồ lô ra, đổ ra một viên đan dược hôi thối, nhét vào trong miệng của mình.

Tổng cộng mười hơi thở, vẫn là ăn sớm một chút thì tốt hơn, vạn nhất đợi lát nữa không khống chế tốt thời gian, vậy thì trực tiếp nấc cục thành cái rắm.

Đúng lúc này, ngón trỏ của Lý Tảo Tuệ đột nhiên động đậy.

Mắt hắn lập tức sáng ngời.

Điểm kinh nghiệm đến rồi!

Tiếng kêu cứu của một nữ nhân vừa đúng lúc truyền đến.

A Tề nghe được thanh âm này, trong lòng âm thầm cả kinh.

Trong phạm vi năm mươi dặm Thi Sơn không có thôn trang, làm sao có nữ nhân kêu cứu?

Trong đó nhất định là có dối trá.

Tiểu Linh Mộc nghe thấy tiếng kêu cứu này.

“Có người cầu cứu nha, chúng ta ra ngoài xem một chút.”

"Tiểu Linh Mộc, kinh nghiệm giang hồ của ngươi vẫn quá ít, nơi hoang vu dã lĩnh này làm sao có thể có nữ nhân bình thường kêu cứu?”

A Tề khuyên nhủ.

Tiểu Linh Mộc nhất thời có chút không chắc chắn.

Lúc này Lý Tảo Tuệ đứng ra, A Tề cho rằng hắn cũng là đến khuyên nhủ.

“Vạn nhất chỉ vì một chút cảnh giác của chúng ta, để cho một người vô tội chết đói, chết cóng, hoặc bị sói hoang ăn thịt, ta sẽ áy náy bất an.”

Lý Tảo Tuệ dưới ánh lửa chiếu rọi, tản ra hào quang thánh mẫu.

A Tề: ...

Trong lòng nhịn không được châm chọc: Ban ngày lúc ngươi ăn hành thi, sao không thấy ngươi thiện lương như vậy?

Mắt thấy hai người đều muốn ra quân, A Tề cũng đành đi theo.

Dù sao ai cũng không biết đây có phải là kế điệu hổ ly sơn hay không, hai người bọn họ bị dẫn dụ, để lại một mình mình ở đây, nguy hiểm như vậy chính là hắn ta.

Mấy người giơ đuốc, đi theo âm thanh bắt nguồn từ phía trước, liền nhìn thấy một nữ nhân ảo mỏng, bị một đám hành thi bình thường truy đuổi.

Khi chạy bộ mang theo gió thổi, phác họa đường cong duyên dáng nhất trên người.

Tiêu Tử Phong vừa nhìn thấy cảnh tượng này, đuốc liền cắm xuống đất.

Sau đó lộn nhào một cái, nhào đến chỗ hành thi cùng nữ nhân kia.

Vô cùng kiêu ngạo giơ ngón trỏ tay trái lên.

“Ta sẽ là điểm cuối cùng của các ngươi!”

Ngón trỏ biến thành một quái vật miệng rộng, cực kỳ khổng lồ, một ngụm nuốt lấy tất cả hành thi.

Ở giữa ngay cả quá trình nhai nuốt cũng không có.

Giống như mấy hành thi này chỉ đủ nhét kẽ răng.

Nữ nhân nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng kinh hãi không thôi.

Sau đó ba người dần dần xông tới.

Phía sau nam nhân này thật đáng sợ.

Một cô nương khác cả người đều là độc, nói không hợp, có khi còn bị đối phương độc chế. Thế là nàng điên cuồng chuyển độc tiểu não, quyết định tìm đối tượng khác.

Nhìn sang bên cạnh, nàng lập tức coi trọng một vị tiểu soái khác, nhưng lại tương đối lạnh lùng.

Làm bộ muốn ngã lên người hắn ta.

A Tề nhìn nữ nhân đang nhào tới.

Hai tay thả lòng về phía sau, sau đó nghiêng người tránh thoát.

Nữ nhân kia cho dù có thực lực siêu cường, cũng chỉ có thể thuận thế ngã xuống.

Còn kèm theo một tiếng kêu mềm mại làm bộ thảm thiết: "Ai nha, người ta ngã đau......”

Nghĩ nam tử lạnh lùng kia sẽ đến đỡ mình.

Không ngờ A Tề lui về phía sau Lý Tảo Tuệ và Tiểu Linh Mộc.

Mà người gửi tới nàng lời ân cần thăm hỏi lại là Lý Tảo Tuệ cùng Tiểu Linh Mộc.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch