Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái

Chương 89: Ngươi đã phát hiện

Chương 89: Ngươi đã phát hiện

"Người nhà ta đều bị thổ phỉ giết, ta hiện tại không có nhà..."

Nữ nhân mang theo nức nở, biểu tình kia ta thấy mà thương.

Lúc này, A Tề mới thuận miệng hỏi một câu: “Vậy tại sao ngươi lại lên Thi Sơn?”

“Ta bị một đám thổ phỉ lôi tới đây, bọn họ muốn bán ta, sau đó đi ngang qua nơi đây, vừa dừng chân nghỉ ngơi thì đột nhiên bị đột kích, những con quái vật kia đuổi theo ta, ta thật sự rất sợ hãi!”

A Tề nghe những lời này với vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.

"Những người đó là thổ phỉ, không phải kẻ ngu, bọn họ là muốn kiếm tiền, chứ không phải muốn chết."

Đừng nói buôn bán nhân khẩu, coi như đầu cơ trục lợi quân giới buôn bán muối tư, cũng sẽ không lựa chọn đi con đường này.

Nữ tử nghe được lời này, sát ý trong khóe mắt chợt lóe lên.

Lúc này Lý Tảo Tuệ đứng ra nói một câu công đạo: "A Tề, ngươi làm sao có thể như vậy? người ta bịa ra một câu chuyện bi thảm... A! không! người ta đem câu chuyện bi thảm này nói ra, nội tâm cũng cực kỳ khó chịu, người nhà bị tàn sát, chính mình còn từ trên tay thổ phỉ tìm được đường sống trong chỗ chết.

“Đây là cảnh ngộ bi thảm cỡ nào, ngươi sao còn có thể nghi ngờ người ta như vậy?”

Khóe miệng A Tề co giật, ngươi cũng biết nàng ta diễn kịch nhưng vẫn muốn tiếp tục diễn cùng đối phương, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Đều nói lỡ miệng.

Nữ tử nghe được Lý Tảo Tuệ nói, trong lòng liền lộp bộp.

Lại nghe được nửa đoạn sau, cảm giác tình cảnh của mình không ổn.

Lý Tảo Tuệ oán hận A Tề xong, lại nhìn về phía nữ nhân kia.

"Còn chưa hỏi ngươi tên gì?"

“Ta là Dương Bích Liên.”

Nữ tử có chút rụt rè nói.

Lý Tảo Tuệ lại một lần nữa nhìn nữ tử, sau đó hỏi tiếp.

"Vậy người nhà ngươi ở nơi nào?”

“Không phải ta đã nói rồi sao? Người nhà ta đã......”

Lúc nàng muốn đáp lại những lời này, liền ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt Lý Tảo Tuệ.

Tuy rằng trên mặt tươi cười, nhưng trong ánh mắt lại không có chút vẻ hiền lành nào.

Lúc này nàng cũng rõ ràng, mình nhất định là bị phát hiện.

A Tề nghe được một phen đối thoại mạnh mẽ này, lại dựa sát vào bên động.

Một khi tình huống không đúng, lập tức rời đi.

Nữ tử dứt khoát cũng không giả bộ, tuy rằng nội tâm sợ hãi, nhưng thái độ cứng rắn lên.

“Ngươi đã sớm phát hiện.”

Lý Tảo Tuệ lộ ra biểu tình khống chế tất cả, sau đó chậm rãi nói: “Khả năng ta phát hiện còn sớm hơn ngươi tưởng tượng, thậm chí lúc nghe thấy tiếng kêu cứu, ta biết ngươi đã tới. Ngươi muốn diễn kịch, vậy ta diễn với ngươi.

“Chúc mừng ngươi, trả lời đúng, bất quá không có thưởng, nếu ngươi nói cho ta biết những hành thi khác ở nơi nào? Nói không chừng ta có thể buông tha ngươi.”

Tiểu Linh Mộc cả người đều mơ hồ, bọn họ đang nói cái gì, nghe không hiểu?

A Tề vẫy vẫy tay với Tiểu Linh Mộc, ý bảo nàng đến bên cạnh mình.

Nghe hai người này nói không hiểu, nàng cảm thấy vẫn là bên cạnh A Tề tốt hơn một chút.

Dù sao hai người này nói chuyện thần thần bí bí.

Dương Bích Liên thấy Tiểu Linh Mộc muốn rời đi, trong lòng có chút lo lắng, kìm lòng không đậu nhìn thêm hai lần.

Mà hết thảy đều rơi vào trong mắt Lý Tảo Tuệ.

"Nếu như ta đoán không sai, ngươi mạo hiểm xuất hiện mục đích là vì Tiểu Linh Mộc?”

Cũng trách không được đối phương lại mạo hiểm, diễn xuất thật sự là quá giả, lỗ hổng cũng quá nhiều, ngoại trừ Tiểu Linh Mộc thì người nào ở đây cũng nhìn ra vấn đề.

Trong suy đoán của Lý Tảo Tuệ, thể chất của Tiểu Linh Mộc đặc thù, trong một số truyền thuyết, thể chất đặc thù như vậy dễ dàng hấp dẫn một số vật thần quỷ nhất.

Mà người trước mặt này tùy tiện xuất hiện, đoán chừng cũng là vì nguyên nhân này, ăn Tiểu Linh Mộc còn có thể có được công lực cường đại.

Đối mặt với vấn đề này, Dương Bích Liên làm sao có thể thừa nhận chứ?

“Không phải.”

……

Tiểu Linh Mộc đi tới bên cạnh A Tề, mang theo nghi hoặc hỏi: "Bọn họ làm sao vậy?”

A Tề suy nghĩ một lát, dùng lời nói thông tục dễ hiểu để giải thích: "Đại tỷ tỷ kia được chúng ta cứu về, thật ra là người xấu giả vờ, có động cơ thầm kín đối với ngươi.”

“A! Thật hay giả?”

Tiểu Linh Mộc có chút không thể tin hỏi.

A Tề: "Ta có lừa ngươi sao?"

Trong lòng A Tề bổ sung một câu "Ngoại trừ tên của ta.”

Dù sao hắn ta cũng chưa nói rõ lai lịch của mình, mà chỉ nói mục tiêu của mình.

Tiểu Linh Mộc lắc đầu, cùng A Tề đi với nhau mấy ngày này.

A Tề đối xử với nàng rất tốt, có đồ ăn đều để cho nàng ăn trước, còn có thể kiên nhẫn giải đáp một ít vấn đề cho nàng.

Tiểu Linh Mộc tin tưởng A Tề.

Chỉ là như vậy làm cho Tiểu Linh Mộc có chút thần sắc sa sút, vùi đầu xuống.

Nếu như những người kia đuổi theo, nàng liền muốn tách khỏi A Tề còn có Lý Tảo Tuệ.

A Tề thấy Tiểu Linh Mộc có chút không vui, chỉ tưởng rằng nàng cảm thấy thiện lương của mình bị lợi dụng, cho nên có chút sa sút.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch