Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hàn Môn Đại Tục Nhân

Chương 22:

Chương 22:




Không có bà ta, phụ thân nàng trực tiếp giao bổng lộc cho mẫu thân nàng quản.

Về phần sắp xếp nhiều việc nhà, mẫu thân nàng không phải nén giận khi gặp chuyện, một khi mẫu thân phát hiện đại phòng làm nhiều việc, lập tức yêu cầu nhị phòng, tam phòng giống nhau, nếu Lý lão nương không đồng ý, nàng dám trực tiếp bỏ gánh.

Đối với việc phát tán ngôn luận bất hiếu trong quân đồn, Lý lão nương có thể phát tán, bọn họ không thể sao?

Sau khi Lý Ngũ Nha biết nói, chỉ cần phát hiện Lý lão nương lén lút cho hài tử nhị phòng, tam phòng đồ ăn, sẽ mang theo Lý Thất Lang ra cửa, gặp người liền nói Lý lão nương thiên vị.

Ba bốn năm trôi qua, chuyện Lý lão nương thiên vị, hà khắc với đại phòng đã sớm xâm nhập vào lòng cả quân đồn.

Lại nói đến, Lý Trường Sâm mười ba tuổi đã đến Vệ sở làm quân đinh, sở dĩ nhỏ như vậy đã đi, là bởi vì ông ấy thay thế cho tên Lý lão gia.

Một người thay phụ thân tòng quân hơn hai mươi năm, ngươi nói ông ấy bất hiếu, người khác sẽ tin mới là lạ.

Vẫn là câu nói kia, không có thủ đoạn cùng năng lực kiềm chế người, Lý lão nương là lật không nổi sóng gió gì, nhiều lắm là ở ngoài miệng thị uy thôi.

Một bên Lý Thất Lang nói một câu: "Ngũ tỷ, sớm biết chúng ta nên lấy bạc, dù sao bạc có thể giấu đi, nội tổ mẫu cũng không biết."

Lý Ngũ Nha bật cười nói: "Thất Lang, giá trị dược liệu cao hơn bạc nhiều. Đối với chúng ta mà nói, bạc chỉ là tiền có thể dùng để mua đồ mà thôi, nhưng dược liệu là tài nguyên khan hiếm hàng thật giá thật."

"Tại nơi phồn hoa thanh bình bạc dễ mang, tự nhiên là cầm bạc; nhưng chúng ta nơi này là biên quan, biên quan dược liệu chẳng những đắt đỏ, hơn nữa còn khó được, chúng ta không có quan hệ, đương nhiên muốn dược liệu."

Lý Tam Lang kinh ngạc nhìn Lý Ngũ Nha: "Tiểu muội, những đạo lý này muội từ đâu nghe được?"

Lý Ngũ Nha: "Nghe Phạm tú tài trong đồn nói." Không ngờ Lý Tam Lang tiếp tục hỏi, nhanh chóng chuyển đề tài: "Cũng không biết đám tướng lĩnh Điệt Lĩnh kia đi chưa?"

Lý Nhị Nha lắc đầu: "Còn chưa, vừa rồi lúc ta đi lấy củi, thấy Cốc Tử ca nhà dịch thừa, Cốc Tử ca nói đám tướng lĩnh kia phải ở dịch trạm hai ngày, chờ dịch thừa mới tới mới rời đi."

Nghe vậy, Lý Tam Lang sắc mặt cả kinh: “Dịch thừa mới?"

Lý Nhị Nha gật gật đầu:“Đúng vậy, Cổ Tử ca ca hôm nay rất không cao hứng. Hắn vẻ mặt buồn bã nói: “Dịch thừa bị đổi rồi, công việc của mẫu thân ta không biết có bị đổi không?”

Lý Tam Lang trầm mặc một chút : “Lối đi bí mật dưới trạm dịch nghe nói nối thẳng quan ngoại, Trang tướng quân khẳng định muốn để cho người càng lợi hại đến trông coi trạm dịch.”

Lý Ngũ Nha nhíu mày: “Bọn hắn cần sẽ không đem lối đi bí mật lập đi chứ ? Muội còn giấu đồ vật bên trong.”

Huyết tham, huyết chi từ Hô Diên Cát lấy được, nàng sợ lấy ra bị đoạt lại, liền giấu ở trong lối đi bí mật.

Lý Tam Lang: “Chờ một lát huynh liền đi bên kia trạm dịch xem xem.”

Lý Ngũ Nha vội vàng nói :“Muội cũng muốn đi.”

………

Dưới trạm dịch có thêm một đường ngầm nối thẳng quan ngoại, điều này làm cho Trang Ngọc Đường rất coi trọng, trực tiếp truyền thư cho Đô Hộ phủ.

Đô hộ phủ đối với việc này cũng rất coi trọng, không tới hai ngày dịch thừa mới bổ nhiệm đã được phái tới.

Bên ngoài trạm dịch, Lý Tam Lang mang theo Lý Ngũ Nha, Lý Thất Lang ghé vào sườn núi cách đó hơn mười mét, từ xa nhìn đoàn người Trang Ngọc Đường nói lời tạm biệt với dịch thừa mới tới.

Nhìn từng rương dược liệu kéo trên lưng ngựa của Trang Ngọc Đường, Lý Ngũ Nha vẻ mặt đau lòng.

Những thứ này vốn nên là chiến lợi phẩm của nàng.

Đáng tiếc, nàng hiện tại không có năng lực giữ lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác lấy đi.

Lý Thất Lang chú ý tới sắc mặt Lý Ngũ Nha không đúng, vội vàng hỏi: "Ngũ tỷ, tỷ làm sao vậy?"

Lý Ngũ Nha ôm ngực: “Tỷ đau lòng”.

Lý Tam Lang lập tức nhìn qua: "Ngũ nha, muội không thoải mái à?"

Lý Ngũ Nha vẻ mặt đau khổ gật đầu, chỉ vào đám người Trang Ngọc Đường cưỡi ngựa nghênh ngang rời đi, lên án nói: "Bọn họ lấy đi dược liệu của muội, những cái kia đều nên là của muội!"

“uhm”.

Lý Tam Lang có chút không biết nên nói cái gì cho phải, châm chước một chút nói: "Ngũ Nha, Trang tướng quân đã cho chúng ta một rương dược liệu”.

Đối với việc này, hắn đã rất bất ngờ.

Trang tướng quân là tham tướng Điệt Lĩnh Quan, chính là quan lớn tam phẩm, đặt ở bình thường, đó là đại nhân vật bọn họ ngay cả gặp mặt cũng không thấy, giống như tình huống trạm dịch lúc trước, nếu ông ấy chính là cái gì cũng không cho bọn họ, bọn họ cũng không thể nói cái gì.

Có được một rương dược liệu, hắn đã rất thỏa mãn.

Lý Ngũ Nha liếc mắt một cái, nhìn ca ca ngốc vẻ mặt viết “muội nên biết thỏa mãn”, tâm nàng mệt mỏi không chịu được.

Đám người Bắc Yến kia là bị nàng lật đổ có được hay không!

Nếu không có nàng, trước không nói có thể hay không đem bảng đồ quân sự bố phòng chặn lại, đám người Trang Ngọc Đường sẽ không biết phải chết bao nhiêu đâu.

Nàng là lập công lớn!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch