Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hàn Môn Đại Tục Nhân

Chương 4:

Chương 4:




Dược liệu

Thật xin lỗi, xuyên qua tới năm năm nhưng nàng chưa hấp thụ được cái gì, thế cho nên đến bây giờ dị năng chữa trị còn ở trạng thái ngủ đông.

Lý Ngũ Nha đút chút nước cho Lý Nhị Ngưu, thấy hắn hô hấp ổn định, liền mang theo Lý Thất Lang rời đi.

“Ừ, ăn ngon!”

Cửa sau trạm dịch, Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang song song ngồi xổm ở góc tường, bưng chén sứ sứt mẻ, uống một ngụm nước, gặm một miếng bánh bao khô, ăn đến say sưa ngon lành, cảm thấy mỹ mãn.

Hàiiiii .....

No rồi!

Bánh bao nhân khô trong dịch trạm so với trong nhà làm có phân lượng hơn nhiều, ăn xong một miếng, Lý Thất Lang liền nở nụ cười thỏa mãn, vỗ vỗ bụng nhỏ của mình: "Ngũ tỷ, về sau ta cũng muốn đến dịch trạm làm việc sau bếp, như vậy mỗi ngày đều có thể ăn no."

Lý Ngũ Nha một lời khó nói hết: "Chí hướng của đệ có phải hay không cao hơn một chút?"

Lý Thất Lang mặt lộ vẻ mê mang: "Như vậy còn chưa đủ sao? Đều có thể ăn no." Nói xong, mặt lộ vẻ khát khao: "Nếu ngày sau mỗi bữa đều có thể ăn mấy cái bánh bao khô, ta đây nhất định nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.”

Nhìn bánh bao khô vừa cứng vừa nghẹn trong tay, Lý Ngũ Nha suy nghĩ cảnh tượng ngày sau bữa nào cũng ăn, đột nhiên cảm thấy có chút không ngon.

Lý Ngũ Nha nhìn đệ đệ, tận tình khuyên bảo nói: "Thất lang, đệ đừng luôn là bánh bao khô, ngẫm lại thịt a, thịt không ngon sao, chẳng lẽ đệ muốn bữa nào cũng ăn bánh bao khô à?"

Lý Thất Lang ngây ngẩn cả người: "Còn có thể ăn thịt?" Nói xong, không tự chủ được liếm liếm môi, sau đó lại nuốt một ngụm nước miếng.

Lý Ngũ Nha đặt tay lên vai Lý Thất Lang, nghiêm túc nói: "Thất Lang, chúng ta phải có chí khí, ngày sau phải ăn thịt." Nói xong, dừng một chút, "Không chỉ phải ăn thịt, còn phải ăn tất cả các món ngon khác trên đời."

Lý Thất Lang bị nói đến hai mắt tỏa sáng, trong miệng nước miếng tràn ra: "Còn có món so với thịt càng ngon hơn sao?"

Nghe vậy, Lý Ngũ Nha dùng ánh mắt thương hại nhìn Lý Thất Lang.

Đứa bé đáng thương, lớn như vậy, còn chưa ăn qua mấy món ăn ra hồn, lại cảm thấy thịt là ngon nhất.

Thịt.

Kiếp trước nàng đều ăn chán rồi!

Thịt nướng, thịt kho tàu, thịt hầm, thịt hấp, thịt chiên.

Trong đầu Lý Ngũ Nha hiện ra từng món ăn đặc sắc hương vị đầy đủ, miệng cũng bắt đầu chảy nước miếng.

Thôi đi nàng cũng đừng đáng thương đệ đệ, kiếp này nàng có thể đếm số lần mình được ăn thịt, tổng số lần nàng đã ăn không hết một bàn tay.

Cuộc sống này thật khó khăn!

Lý Ngũ Nha trong lòng lệ rơi đầy mặt, giống như phát tiết cắn bánh bao khô trong tay, hai ba cái liền ăn xong: "Còn lại hai cái này mang về nhà cho tam ca cùng nhị tỷ ăn." Nói xong, cẩn thận đem hai cái bánh bao khô bỏ vào trong túi.

Trong bụng có đồ, Lý Ngũ Nha cũng có khí lực, dự định mang theo Lý Thất Lang đến tiền viện thử thời vận, xem có thể lấy được chút đồ ăn thừa cơm thừa hay không.

Hai người vừa đi tới cửa tiền viện, một trận tiếng vó ngựa chạy như bay liền truyền vào trong tai.

Oa, đến thật nhiều người a!

Lý Thất Lang trừng lớn hai mắt, kinh ngạc chỉ vào bụi mù cuồn cuộn cách đó trăm thước.

Lý Ngũ Nha nhìn qua, nhìn ra một chút, người tới ít nhất có năm sáu mươi người, mỗi người cưỡi cao đầu đại mã, trên người đều mặc đại Sở binh bào.

Mặc dù có chút kỳ quái thoáng cái xuất hiện nhiều kỵ binh như vậy, nhưng nàng cũng không để ở trong lòng, Điệt Lĩnh quan ngay tại ngoài ba mươi dặm, đổi phòng, điều binh cái gì đều rất bình thường.

Thất Lang, đi, chúng ta trở về hậu viện.

Nhiều binh sĩ đến như vậy, bọn họ vẫn là tránh đi.

Lý Ngũ Nha mang theo Lý Thất Lang đi hậu viện, vừa đi vừa nhìn đám kỵ binh càng ngày càng gần kia, lúc sắp đến cửa hậu viện, lông mày đột nhiên nhíu lại.

Người tới hình như không phải một nhóm, mà là hai nhóm.

Vừa mới khoảng cách xa, không thấy rõ ràng, chạy ở phía trước nhất mười mấy người mặc cũng không phải binh bào, những người đó giống như đang bị phía sau kỵ binh truy kích.

Không tốt, sắp xảy ra chuyện!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch