Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hàn Môn Đại Tục Nhân

Chương 44:

Chương 44:




Quả nhiên, lúc trước không nên để lão đại cưới vợ sinh con.

Không, vẫn nên để lão đại sinh con, như vậy hắn chết trên chiến trường, con trai hắn cũng có thể thay Lý gia bán mạng.

Nàng không nên vì muốn bắt chẹt lão đại , mà cố ý không chịu cưới vợ cho hắn , thế cho nên lão đại không chịu nổi tịch mịch nên tự mình tìm Kim thị cưới vào cửa.

Nếu tức phụ lão đại là nàng tự mình tìm, thì nàng nhất định tìm một người dễ nắm, như vậy, cả nhà lão đại đã bị nàng nắm trong tay.

Kim gia là dã man nhân trong núi, nuôi dưỡng ra thứ mạnh mẽ không chịu quản giáo như Kim thị.

Từ khi cưới được con người đanh đá này, lão đại càng ngày càng không nghe lời, một lòng chỉ lo cái nhà nhỏ kia của hắn, quả nhiên là con sói mắt trắng vô ơn.

Lý lão nương lúc này hối hận không thôi, nếu biết Kim thị và hài tử của nàng ta đáng ghét như vậy, cho dù bà có cần thanh danh, cũng sẽ không để cho nàng ta vào cửa.

Lúc trời tối, đoàn người Lý gia mới về đến nhà.

"Đói quá."

Vào nhà, Lý Thất Lang không nhịn được ôm bụng kêu đói.

Kim Nguyệt Nga vội vàng nói: “Nhịn một lát, mẫu thân sẽ đi nấu ăn cho các ngươi."

Lý lão nương nghe xong, lập tức nói:

"Ăn cái gì mà ăn, lão đại cũng không cầm bổng lộc về, ngày sau trong nhà không có phần của các ngươi."

Kim Nguyệt Nga nổi giận, lạnh lùng nói: "Nương, quân điền trong nhà, ngoại trừ năm mẫu là của trong nhà, còn lại hai mươi mẫu, đều là phân cho đương gia. Lúc nông vụ, con và Tam Lang, Nhị Nha đều xuống đất, lương thực trong nhà dựa vào cái gì không cho chúng ta ăn?”

Về đến nhà mình, Lý lão nương tự tin, hai tay chống nạnh, há miệng muốn mắng to Kim Nguyệt Nga.

Đúng lúc này, Lý Ngũ Nha cười tủm tỉm tiến lên nắm tay Lý lão nương, dùng sức một cái, trực tiếp kéo Lý lão nương đến khom người xuống, kề tai nói nhỏ.

Nãi , làm người phải giữ lại đường sống, nếu người không cho người khác đường sống, coi chừng người ta chặn đường sống của người trước."

"Người biết không, thật ra đám người Bắc Yến bắt cóc dịch trạm trước đó là bị con hạ độc chết, biết vì sao con lại làm vậy không?"

"Bởi vì nhóm người kia uy hiếp đến an toàn của con và tam ca, vì để được sống sót , con đành phải giết chết bọn họ trước."

"Tổ mẫu , nếu người dám cắt xén thức ăn của chúng ta, vậy sau này cả nhà đều không cần ăn nữa."

Lý lão nương nghe vậy nổi trận lôi đình, lúc này muốn chửi ầm lên, nhưng khi đối mặt với đôi mắt đen cười mỉm của Lý Ngũ Nha, lại không nói nên lời.

Lý Ngũ Nha cười tủm tỉm vỗ vỗ tay Lý lão nương: "Tổ mẫu, bà sẽ không để cho bọn ta đói bụng đấy chứ, đúng hay không?"

Lý lão nương bị sờ đến dựng tóc gáy, "Vù" một cái rút tay về, nhìn Lý Ngũ Nha, trong mắt lóe ra cảm xúc vừa kinh ngạc vừa sợ hãi

Lý Ngũ Nha không để ý đến nàng nữa, lớn tiếng nói với Kim Nguyệt Nga: "Nương, nhanh đi nấu cơm đi, nãi nãi đã nói rồi, không nỡ để chúng con đói bụng."

Kim Nguyệt Nga nhìn Lý lão nương, lại nhìn Lý Ngũ Nha.

Không biết tiểu nữ nhi nói cái gì, hình như đã hù dọa được bà bà!

"Ùng ục ục ~ "

Lúc này, bụng Lý Thất Lang kêu lên.

Kim Nguyệt Nga nghe xong, không nói gì, trực tiếp đi vào phòng bếp.

"Mệt mỏi quá, chúng ta về phòng nghỉ ngơi đi."

Nhìn Lý Ngũ Nha sôi nổi lôi kéo Lý Thất Lang trở về Đông Sương, ngực Lý lão nương có chút phập phồng bất định, môi giật giật, chỉ nói một câu:

"Ăn ăn ăn ăn, chỉ biết ăn, quỷ chết đói đầu thai!"

Nói xong, liền mặt âm trầm trở về phòng chính.

Lý lão gia nghe thấy tiếng động từ nhà chính đi ra liền liếc nhìn Lý lão nương, có chút bất mãn nói:

"Ngươi yên tĩnh một chút đi, đừng cứ luôn gây phiền toái cho đại phòng. Thật sự muốn cả nhà lão đại rời bỏ chúng ta thì ngươi có ích lợi gì chứ?"

Lý lão nương tức giận trừng mắt nhìn Lý lão gia , không nói một lời đi vào trong nhà.

Nha đầu thối Ngũ Nha kia, thật sự là tà môn!

Tay ôm lấy tay vừa bị nàng vỗ, sau lưng Lý lão nương còn có chút lạnh.

Trong sương phòng phía đông, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang đã cởi áo ngoài, chui vào trong chăn.

Lý Tam Lang đang đốt giường đất, Lý Nhị Nha đang giúp đệ đệ muội muội gấp quần áo.

"Ca, tỷ, ta cảm thấy phụ thân không phải là con ruột của tổ phụ." Lý Ngũ Nha rúc trong chăn, chỉ lộ ra cái đầu nói.

Lý Tam Lang, Lý Nhị Nha cùng dừng lại, hai người đều không nói chuyện, xem như chấp nhận lời này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch