Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hảo Hữu Tử Vong: Ta Tu Vi Lại Tăng Lên

Chương 23: Phú Khí Bức Người

Chương 23: Phú Khí Bức Người


Chu Tước phường.

Đây là một tòa đại viện ba tiến.

Nơi này gần kề Chu Tước đường phố, cách Chu Tước phường bộ khoái phòng chỉ hơn ba trăm mét.

Thần Đô hội tụ thiên hạ 108 châu tài phú, cung cấp nuôi dưỡng cả tòa thành thị, trong đó Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ tứ đại phường là phồn hoa nhất.

Chu Tước đường phố lại càng phồn hoa bậc nhất, có thể chiếm được một tòa bất động sản nơi này, không chỉ cần tài lực, còn cần có địa vị.

Tuấn mỹ như yêu, da thịt trắng nõn như thiếu nữ, khoác lên mình một cái yếm màu vàng, Triệu Minh Ngọc uể oải giơ một ngón tay lên rồi nói: "Nơi này là sư phụ ban cho ngươi."

Đậu Trường Sinh nhìn phủ đệ này, tấc đất tấc vàng cũng không đủ để hình dung, đây là có tiền cũng không mua được, muốn bán đi, rất dễ dàng thu về một con số trên trời.

Triệu Minh Ngọc dẫn dắt, hắn chậm rãi đi trong tòa nhà ba tiến này.

"Tốt, xong việc."

"Ta còn có việc, sư đệ tự mình xem xét."

Triệu Minh Ngọc đại khái dẫn Đậu Trường Sinh đi một vòng, bàn giao vài câu rồi rời đi.

Chỉ còn lại Đậu Trường Sinh cô đơn đứng tại chỗ.

Triệu Vô Độ xuất thủ hào phóng, biết Đậu Trường Sinh chưa an gia ở Thần Đô, trực tiếp tặng một bộ biệt thự ba tiến.

Nếu hắn thật sự là một tên bộ khoái của Lục Phiến Môn, Đậu Trường Sinh hiện tại đã cao hứng chạy tới Đông thị, bắt đầu mua một đám nô bộc và nha hoàn, khiến tòa biệt thự này thêm phần náo nhiệt.

Nhưng làm một tên nằm vùng, bí mật của hắn thực sự quá nhiều.

Đậu Trường Sinh trong lòng phiền não, nơi ở của mình đương nhiên càng đơn giản càng tốt.

Không suy nghĩ nhiều, Đậu Trường Sinh liền rời đi.

Thiên Hương lâu.

Khi Đậu Trường Sinh đến, dưới lầu Thiên Hương lâu, một thân ảnh mặc gấm vóc trường bào màu đỏ tươi đã chờ đợi từ lâu.

Tiền Tiểu Cửu trên mặt nở nụ cười, thân thể cồng kềnh tựa như quả bóng cao su, hướng về phía Đậu Trường Sinh nhấp nhô.

Đến trước mặt Đậu Trường Sinh, Tiền Tiểu Cửu thân thiết dẫn đường nói: "Trường Sinh ca, đồ vật đã chuẩn bị xong."

Thân thể hắn hướng về Đậu Trường Sinh tiến lại gần, khoảng cách gần mới phát hiện, trên môi Tiền Tiểu Cửu vậy mà bôi trét son phấn, Đậu Trường Sinh run lên trong lòng, xuất hiện liên tưởng không tốt, vô ý thức kéo ra một chút khoảng cách.

Một trước một sau đi tới lầu ba phòng thượng hạng, một đường lên bất luận là đại sảnh, hay những phòng đơn còn lại, toàn bộ đều không một ai, nơi này đã bị bao trọn, người ngoài sớm đã rời đi.

Trong gian phòng đã bày biện gần kín cả bàn thức ăn, sắc hương vị đều đủ.

Tiền Tiểu Cửu vừa mới ngồi xuống, đã hạ thấp giọng, không kịp chờ đợi nói: "Trường Sinh ca muốn một bản bí ẩn tu vi công pháp, đệ đệ biết rõ. Đệ đệ biết rõ Trường Sinh ca chướng mắt mấy thứ hàng thông thường này."

"Vốn định ở Thần Đô thu thập một bản, nhưng nghĩ tới Trường Sinh ca cần gấp, đệ đệ không dám thất lễ, trong đêm đi một chuyến Lương Châu."

"Lương Châu Huyền Xà thượng nhân, hắn nổi danh nhất chính là dị thuật Thiên Xà Liễm Tức Thuật."

"Chuyến này không nhục mệnh, đệ đệ thành công từ tay Huyền Xà thượng nhân, thu được môn dị thuật này."

"Hôm nay xin giao phó cho Trường Sinh ca."

Tiền Tiểu Cửu vừa nói, vừa lấy từ trong tay áo rộng thùng thình ra một chiếc hộp gỗ.

Hộp gỗ kín kẽ, không nhìn thấy bất kỳ khe hở nào, phía trên được mài bóng loáng, hơn nữa loại gỗ này không phải phàm phẩm, tràn ngập mùi thơm nhàn nhạt, ngửi xong tinh thần không khỏi chấn động, dường như mệt mỏi đều tan biến.

Tĩnh Thần mộc, có thể tiêu trừ mệt mỏi, phấn chấn tinh thần, từ trước đến nay dùng để luyện thần.

Hộp từ từ mở ra, bên trong là một tấm vải đỏ, tơ tằm dệt thành, dường như có thể trông thấy vẻ lộng lẫy không ngừng lưu chuyển.

Tê.

Đậu Trường Sinh giờ phút này ngây người.

Tiểu mập mạp này, thật khiến Đậu Trường Sinh mở rộng tầm mắt.

Mỗi một thứ đều có giá trị không nhỏ, bất luận thứ nào, đều có thể bán được ngàn vàng.

Mà đây chỉ là.

Bao trang.

Lúc này đừng nói là một bộ dị thuật tuyệt học, cho dù là một quả táo đặt vào, cũng sẽ bị cho là tiên quả phản phác quy chân.

Vốn dĩ hắn không có hảo cảm với tiểu mập mạp.

Nhưng bây giờ không biết vì sao?

Địa vị của tiểu mập mạp trong lòng Đậu Trường Sinh, từ từ tăng lên.

Thuật ngữ trò chơi.

Độ thiện cảm + 1+ 1+ 1+ 1+ 1. . .

Tiền Tiểu Cửu nhìn Đậu Trường Sinh đang ngây người, không khỏi rụt rè cười một tiếng, tự mình cầm lấy găng tay trắng tuyết bện bằng Thiên Tàm Ti, chậm rãi đeo vào, sau đó thận trọng vén tấm vải đỏ lên.

Để lộ ra một đoạn da rắn, chiều dài ước chừng bằng ngón tay cái, màu sắc tươi đẹp, tràn ngập sinh mệnh lực, không giống da rắn lột ra, dường như là một con rắn sống.

"Đây là Thiên Xà lột da lưu lại, tiền nhân quan sát mà sáng chế ra Thiên Xà Liễm Tức Thuật, Huyền Xà thượng nhân cũng nhờ đó cảm ngộ võ đạo chân ý, từ đó tu thành Thiên Xà Liễm Tức Thuật."

"Võ đạo chân ý."

Đậu Trường Sinh rốt cục tỉnh táo lại, nhưng chợt lại lâm vào rung động.

Võ đạo truyền thừa tầm thường, bất luận là thuật rơi vào văn tự, hay truyền miệng, hiệu quả đều tương tự, muốn từ không đến có, cần cẩn thận lĩnh hội từng chữ.

Một số miêu tả, trước chỉ là căn cứ văn tự tu luyện, võ đạo chân ý thì có cả hình ảnh lẫn văn tự, còn có hình ảnh liên quan để lặp đi lặp lại quan sát.

Đơn giản mà nói, nhập môn đơn giản, tu hành đơn giản, sau cùng lĩnh hội thành công, trực tiếp vượt qua giai đoạn nhập môn, đạt tới giai đoạn tiểu thành.

Mà võ học có thể ghi lại võ đạo chân ý, phẩm cấp khẳng định không thấp.

Đây là một môn Tông Sư tuyệt học.

Điều này khiến Đậu Trường Sinh chần chờ.

Tiểu mập mạp cho quá nhiều.

Nhiều đến mức, Đậu Trường Sinh cũng không dám nhận.

Vốn lần này gặp mặt, chỉ là song phương hàn gắn quan hệ, dù sao Đậu Trường Sinh là vì Tài Thần Các, mới bị cuốn vào thiên mệnh nghi thức.

Người bình thường Tài Thần Các không để vào mắt, nhưng với Nhân Bảng anh kiệt, còn có sư phụ là Tông Sư, Tài Thần Các rất biết đối nhân xử thế, tự nhiên muốn bồi thường song phương quan hệ.

Đậu Trường Sinh thuận nước đẩy thuyền, thu hoạch được một bộ công pháp ẩn nặc tu vi, chuyện thiên mệnh nghi thức coi như lật sang trang khác.

Nhưng sao có thể như vậy?

Tiền Tiểu Cửu dường như nhìn ra sự chần chờ của Đậu Trường Sinh, trực tiếp đưa tay đẩy tới nói: "Trường Sinh ca không cần để ý."

"Bởi vì cái gọi là lễ hạ tại người tất có sở cầu, đệ đệ tốn nhiều công sức như vậy, cũng có việc xin nhờ Trường Sinh ca."

"Gần đây Thần Đô rung chuyển, xảy ra không ít chuyện."

"Tài Thần Các chúng ta cũng xảy ra chuyện, bị Vạn Tam giết chết một tiểu nhị, việc này đã báo lên Lục Phiến Môn."

"Sự tình đã qua rất lâu, vụ án Vạn Tam cũng nên chấm dứt."

"Hãy cho tiểu nhị này một lời công đạo."

Việc này đơn giản.

Hung thủ đã có sẵn.

Đây căn bản không phải việc gì, mục đích của hắn chỉ là muốn Đậu Trường Sinh không cảm thấy áp lực tâm lý vì món quà quý giá.

Tiểu mập mạp tuổi không lớn, làm việc lại vô cùng lão luyện.

Trung chuyển một chút như vậy, Đậu Trường Sinh tiếp nhận lễ vật, sẽ không còn kháng cự trong lòng.

Đậu Trường Sinh duỗi tay giữ chặt hộp, gật đầu nói: "Việc này giao cho ta."

"Được."

"Hôm nay huynh đệ không say không về."

Đậu Trường Sinh ánh mắt hướng về ngón tay vàng thoáng nhìn.

Phát hiện một chuyện kỳ quái.

Đệ đệ tốt như vậy.

Sao mãi không nghe thấy nhắc nhở hảo hữu + 1.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch