Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hào Môn Mật Ái, Chỉ Sủng Cô Vợ Thiên Hậu Đáng Yêu

Chương 25: Ảnh nóng?

Chương 25: Ảnh nóng?


Lâm Tố Tâm vừa nhìn liền nhận ra, người phụ nữ này chính là người mẹ kiếp này của cô, nhưng so với dáng vẻ những năm qua vô cùng lạnh nhạt nóng nảy, già nua tiều tụy, thời trẻ bà có khí chất tao nhã, vô cùng lôi cuốn. Vả lại... Lâm Tố Tâm cứ cảm thấy người trong bức ảnh này có chút quen mắt.

Lâm Tố Tâm do dự hỏi: "Đây chính là cha tôi? Tại sao tôi chưa từng gặp ông ấy?"

Hạ Minh Tuyên đặt ảnh xuống, ánh mắt có chút cảm khái, thở dài đáp: "Cha em - Lâm Thanh Giang vốn dĩ là bác sĩ ngoại khoa não nổi tiếng quốc tế, nếu em lên kho dữ liệu SCI tra cứu, có thể nhìn thấy có rất nhiều tài liệu lịch sử nổi tiếng của ngoại khoa não đều là thành quả nghiên cứu khoa học của chú Lâm, là nhà khoa học địa phương Hoa Hạ có triển vọng đoạt giải Nobel Y học nhất vào thời điểm đó. Chú Lâm từng cứu mạng cha tôi, về sau hai người thành bạn thân, hai nhà chúng ta có giao tình rất sâu đậm. Tiếc là sau này chú ấy đã qua đời lúc em sáu tuổi."

"Vậy mẹ tôi..."

"Tôi nghĩ em cũng nhìn ra, mẹ em chính là ngọc nữ Đàm Chiêu Linh nổi tiếng một thời hai mươi năm trước."

Lâm Tố Tâm dừng lại một lúc, có chút không dám tin vào tai mình.

Đàm Chiêu Linh là sao nữ rất có sức ảnh hưởng vào cuối thế kỷ hai mươi, đến nay vẫn được mệnh danh là một trong mười nữ diễn viên xinh đẹp nhất thế kỷ hai mươi, tuy vì một tai tiếng mà bà bị công ty đóng băng hoạt động, dần biến mất khỏi tầm mắt công chúng, nhưng vẻ đẹp của bà từ trước đến nay vẫn khiến người khác không thể nào quên.

Lâm Tố Tâm xem ảnh, rồi lại nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của Hạ Minh Tuyên, vẫn cảm thấy có chút khó tin, nhưng lại không thể không tin. Bởi vì người mẹ sớm tối bên cô trong ký ức, tuy khí chất hoàn toàn không giống người trong bức ảnh này, nhưng ngũ quan lại giống hệt nhau, ngay cả nốt ruồi ở khóe môi cũng không sai đi đâu được.

Lâm Tố Tâm nhíu mày xem rất lâu, mới định thần lại sau cú sốc, nói: "Nếu mẹ tôi là ngôi sao nổi tiếng như thế, sao tôi không hề hay biết?"

Hạ Minh Tuyên nhướng mày hỏi: "Lẽ nào em không nghi ngờ chút nào sao?"

Lâm Tố Tâm cúi đầu không đáp. Trước khi cô trùng sinh, thì ra tính cách Lâm Tố Tâm vô cùng cô độc hướng nội, lại cực kỳ sợ hãi mẹ Lâm, giữa hai người gần như không nói chuyện, vấn đề này cô thật sự chưa từng nghĩ qua.

Hạ Minh Tuyên hỏi: "Vậy em còn thắc mắc gì?"

Lâm Tố Tâm suy nghĩ một lúc, sau cùng lắc đầu.

Hạ Minh Tuyên ngả lưng vào sô pha, nói: "Vậy được, nếu chúng ta đã tiến hành khai thông vấn đề quan trọng và có được sự nhất trí, vậy thì có phải em không cần ngồi xa tôi như vậy nữa? Em như thế làm tôi cảm thấy tôi như sói xám dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ."

Lâm Tố Tâm dịch về phía trước, hơi ngẩng đầu, nhưng lại thấy ánh mắt Hạ Minh Tuyên thoáng trêu đùa, mới hiểu ra, kêu lên: "Đợi đã, hình như những bức ảnh này chỉ có thể chứng minh lúc nhỏ tôi có quen anh, đâu liên quan gì đến hôn ước?"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch