Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hào Môn Mật Ái, Chỉ Sủng Cô Vợ Thiên Hậu Đáng Yêu

Chương 43: Có tật giật mình

Chương 43: Có tật giật mình


Lâm Tố Tâm nói: “Để em xem một chút cũng không ảnh hưởng gì chứ? Em thấy giấy trắng mực đen rồi thì sẽ bỏ cuộc, sẽ không tới phiền mọi người nữa.”

Cô La nhìn cô Cao, không biết nên trả lời như thế nào.

Bởi vì cố ấy cũng chưa bao giờ nhìn thấy quyết định này. Khi cô ấy tiếp nhận công việc học bạ, trong số tài liệu mà cô Cao đưa cho cô ấy không có quyết định này.

Lâm Tố Tâm cũng quay đầu lại, nhìn cô Cao, hơi cong môi nở một nụ cười tao nhã.

Nếu không phải ngày hôm qua tình cờ gặp hiệu trưởng Trần Dư Mặc, có lẽ cô cũng đã bị cô Cao lừa rồi. Suy cho cùng ai có thể nghĩ rằng mấy người phòng giáo vụ lại to gan như vậy, Đỗ Lâm Nhi lại có bản lĩnh như vậy, có thể bỏ qua cuộc họp hiệu trưởng để đưa ra quyết định.

Tuy nhiên, bây giờ cô lại muốn xem xem, cô Cao làm thế nào có thể biến ra quyết định thôi học.

Cô Cao cũng sững sờ, hôm nay khi Lâm Tố Tâm vừa bước vào, bà ta liền phát hiện cô gái này không biết có chuyện gì, mà lại không sợ bà ta nữa.

Đổi lại một tuần trước, chỉ cần bà ta khiển trách cô nghiêm nghị như vậy, Lâm Tố Tâm chắc chắn sợ đến mức không dám nói gì. Nhưng hôm nay, cô không chỉ dám nói lại bà ta, mà thậm chí còn nghĩ đến việc muốn xem quyết định thôi học?

Cô Cao hồi hộp, lo lắng, không biết Lâm Tố Tâm từ đâu mà biết được quyết định thôi học của cô là do Trưởng phòng giáo vụ giấu hiệu trưởng bí mật làm. Rốt cuộc cô là lấy tin đồn đánh lừa bọn họ, hay là……đã nắm được bằng chứng?

Nhưng làm sao có thể?

Bọn họ đã làm chuyện này rất bí mật, chú ý đến từng chi tiết, hơn nữa các chủ nhiệm và trưởng phòng của văn phòng trường, phòng giáo dục chính trị, hậu cần tham gia vào chuyện này đều đã lo liệu rồi, lại còn có quyền thế của nhà họ Đỗ ở đây, ai sẽ vạch trần chuyện này để tự chuốc lấy rắc rối chứ?

Có lẽ, Lâm Tố Tâm chỉ tự đoán mò thôi, không thể bị cô ta nhìn ra được.

Cô Cao ho một tiếng, nghiêm mặt nói: “Lâm Tố Tâm, em phải biết là nhà trường có quy định của nhà trường, hồ sơ là thứ mà em muốn xem là có thể em ư? Em đừng có ở đây gây chuyện vô cớ nữa, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đến đuổi em ra.”

Lâm Tố Tâm cười lạnh một tiếng nói: “Cô Cao, cô căng thẳng cái gì? Tại sao em không thể kiểm tra hồ sơ của chính mình? Em chỉ là muốn xem quyết định thôi học, một chuyện đơn giản như vậy, mà cô lại lo lắng đến mức phải gọi bảo vệ rồi. Điều này làm em không thể không nghi ngờ, có phải cô có tật giật mình không?”

“Tôi có tật giật mình cái gì?” Cô Cao bị nói trúng tim đen, có chút thấp thỏm, nhưng bây giờ cũng không có thời gian để suy nghĩ, việc khẩn cấp trước mắt là nhanh chóng đuổi Lâm Tố Tâm đi.

Bà ta đập bàn nói: “Em không đáp ứng yêu cầu tuyển sinh của trường, vào trường bằng cách không chính đáng, bây giờ bị điều tra ra, lại còn nói xấu trường, học sinh như em thì trường nào dám nhận. Tôi nói cho em biết, giờ em muốn chuyển trường cũng không kịp nữa rồi, tôi sẽ phản ánh việc em phá hoại trật tự giảng dạy lên trên, trực tiếp hủy bỏ học bạ của em! Không phải là em nghi ngờ hiệu trưởng không ký sao? Có bản lĩnh thì tự đi tìm hiệu trưởng hỏi đi.”

Lâm Tố Tâm nói: “Vậy chúng ta cùng đi đến chỗ hiệu trưởng hỏi có được không?”

Cô Cao lạnh lùng nói: “Hiệu trưởng mà em có thể gặp sao? Em đã không còn là học sinh của trường chúng tôi rồi, còn bám ở đây không đi, là muốn tôi gọi bảo vệ sao?” Bà ta quay đầu nói với cô La đang ngây người: “Tiểu La, gọi điện thoại cho bảo vệ!”

“Hả?” Cô La kinh ngạc nói: “Cái này……chắc không cần chứ?”

Cô Cao nghiến răng: “Đi gọi ngay bảo vệ đến đây!”

Việc Lâm Tố Tâm cố chấp muốn xem quyết định thôi học như vậy, xem ra là không biết đã biết được thông tin tương đối chính xác ở đâu rồi. Để tránh cô đi nói lung tung trong trường thu hút sự chú ý của phòng hiệu trưởng và ban giám đốc, phải đuổi cô ra khỏi trường ngay lập tức.

Không phải thầy Tôn của văn phòng quản lý ký túc xá đã đảm bảo sẽ đuổi nha đầu này ra khỏi Học viện Ngân Diệu vĩnh viễn trước ngày hôm qua sao? Tại sao hôm nay phiền phức này không những không biến mất, ngược lại còn tìm tới chỗ bà ta?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch