Khi ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp mặt đất, Tuyết Mạc từ từ vươn vai.
Thu dọn đồ đạc trên bàn, Tuyết Mạc mở cửa tiệm.
Điều khiến hắn bất ngờ là một lão giả khí chất bất phàm đang đứng trước cửa tiệm.
Hơn nữa, năng lượng dao động trên người người này rất mạnh, trong số những tu sĩ mà Tuyết Mạc từng gặp, người này chỉ kém lão Phùng một chút.
Trong lúc Tuyết Mạc đánh giá Đào Uyên thì Đào Uyên cũng đang quan sát Tuyết Mạc.
Đào Uyên có thể chắc chắn rằng tu vi của người trước mắt chỉ là Luyện Khí cảnh tầng chín.
Hơn nữa, nhìn từ khuôn mặt già nua của đối phương, không khó để nhận ra rằng đại nạn của đối phương sắp đến.
- Xin chào, xin hỏi có chuyện gì vậy?
Tuyết Mạc lên tiếng hỏi trước.
Đào Uyên mỉm cười nói:
- Đạo hữu, nghe nói tiệm cầm đồ của ngươi cái gì cũng nhận?
Tuyết Mạc gật đầu.
Tuy không biết mục đích của Đào Uyên là gì, nhưng hắn cũng không lo lắng.
Chỉ cần đối phương không gây chuyện, dù có bị lừa một ít tiền tài cũng không sao….
- Vị khách quan này muốn bán thứ gì?
Đào Uyên mỉm cười lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Tuyết Mạc, nói:
- Thứ này thì sao?
Tuyết Mạc nhìn lệnh bài trong tay, cau mày.
Trên đó không có dao động linh khí quá lớn, chất lượng cũng bình thường, nhưng trên đó lại có khắc hai chữ Linh Khê.
Tuyết Mạc nghi ngờ hỏi:
- Đây là?
Đào Uyên mỉm cười nói: - Đây là lệnh bài trưởng lão Linh Khê Tông, đạo hữu có nhận không?
Tuyết Mạc nghe vậy giật mình.
- Ngươi~
- Bản tọa là Đào Uyên, Tông chủ Linh Khê Tông, muốn mời đạo hữu đi theo ta một chuyến.
Tuyết Mạc….
Lúc này, Giả Lỗi ở bên cạnh vừa lúc mở cửa tiệm bước ra.
Tuyết Mạc thấy vậy lập tức hướng mắt cầu cứu.
Giả Lỗi nhìn Tuyết Mạc rồi lại nhìn Đào Uyên, sau đó xoay người đóng cửa tiệm lại.
Khóe miệng Tuyết Mạc giật giật.
Tuy nhiên, nếu Đào Uyên đã có thể dùng cách này để tìm mình, chắc hẳn cũng không phải là muốn gây chuyện.
Bây giờ mà chạy thì có vẻ hơi muộn rồi.
Tuyết Mạc không muốn gây ra xung đột không cần thiết.
Hơn nữa, nếu có thể tìm được công pháp trường sinh bất lão ở Linh Khê Tông thì càng tốt.
Nghĩ đến đây, Tuyết Mạc gật đầu với Đào Uyên.
- Vậy thì làm phiền Đào tông chủ rồi.
Tuyết Mạc thu dọn đồ đạc của mình, theo Đào Uyên bay về phía nội môn Linh Khê Tông.
Tuy phường thị cũng thuộc phạm vi quản lý của Linh Khê Tông, nhưng cách nội môn cũng phải đến mấy chục dặm.
Tất nhiên, mấy chục dặm đối với tu sĩ mà nói cũng chỉ là vài bước chân.
Chốc lát sau, hai người đã đến một tòa lầu các.
Đào Uyên hỏi:
- Đạo hữu họ Mạc?
Tuyết Mạc lắc đầu nói:
- Không, ta họ Tuyết, tên Mạc.
Đào Uyên nghe vậy gật đầu, đối với việc Tuyết Mạc họ gì hắn cũng không để ý.
- Mạc đạo hữu, ngươi hãy ở đây nghỉ ngơi hai ngày, lát nữa ta sẽ phái đệ tử đến chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho ngươi, có nhu cầu gì cứ việc nói với đệ tử.
Tuyết Mạc do dự một chút rồi mở miệng hỏi ra điều nghi hoặc trong lòng.
- Đào tông chủ, ta có thể hỏi một câu, ngươi tìm ta đến đây làm gì?
Đào Uyên mỉm cười, chậm rãi phun ra hai chữ.
- Giảng đạo!
Giảng đạo?
Tuyết Mạc vẻ mặt hoang mang, bản thân mình cũng chỉ là một người mới trong giới tu luyện, có thể giảng đạo gì chứ?
Tuy nhiên, Đào Uyên không giải thích gì thêm cho Tuyết Mạc, chỉ mỉm cười thần bí rồi bỏ đi.
Không lâu sau, một nam tu sĩ trung niên mặt mũi bầm dập bay tới.
Người tới chính là Tống Kiền, đệ tử đời đầu của Đào Uyên, trước đây phụ trách quản lý nhiệm vụ đường.
Đệ tử của Đào Uyên rất nhiều, hiện tại những người tu vi cao nhất cũng chỉ mới Linh Khí cảnh thất bát tầng.
Tuy trên danh nghĩa Tống Kiền vẫn là đệ tử của Đào Uyên, nhưng trên thực tế hai người đã không còn bao nhiêu tình nghĩa sư đồ.
Tống Kiền tối hôm qua bị Đào Uyên tóm được đánh cho một trận, ngay cả thân phận cũng bị giáng xuống tận cùng.
Nhìn Tống Kiền trước mặt có tu vi Thoát Phàm cảnh tầng chín, Tuyết Mạc tràn đầy tò mò.
Tuy nhiên, hắn rất nhanh đã hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
- Tống đạo hữu, ngươi đây là... Haiz, vẫn cần phải tôi luyện thêm!
Tống Kiền cũng vô cùng xấu hổ.
- Mạc trưởng lão, những nữ tu của Tiêu Dao Cung kia, thân thế của các nàng thật sự đều là giả sao?
Tuyết Mạc thở dài một tiếng nói:
- Ai mà biết được, thật thật giả giả, giả giả thật thật, trên đời này ai nói rõ được.
Từ sau lần Tuyết Mạc thề độc khiến lão già kia ngã vào nhà xí, hắn cũng không dám chắc những câu chuyện kia rốt cuộc là thật hay giả nữa.
Lúc này, Tuyết Mạc cũng đại khái đoán được Đào Uyên định để hắn giảng đạo gì.
Nói một cách đơn giản chính là khóa học phòng chống lừa đảo xã hội.
Đúng như Tuyết Mạc dự đoán, ngày hôm sau hắn được Đào Uyên phong làm Cửu Trưởng Lão của Linh Khê Tông, phụ trách truyền dạy cho các đệ tử khóa học phòng chống lừa đảo.