Nghe vậy, Chu Thái thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải đến tìm Linh Kiếm Tông gây chuyện là được.
- Tiền bối, ta khuyên ngươi vẫn là đừng nên đến Thiên Sơn.
- Ồ? Ý ngươi là sao?
- Tiền bối không biết chăng, Thiên Sơn Đồng Lão nổi tiếng là người cực kỳ hung dữ.
- Bất kỳ tu sĩ nào bên ngoài Thiên Sơn mà dám bén mảng vào đó, nếu bị tóm được thì chỉ có đường chết, cho dù may mắn sống sót cũng bị phế đi hơn nửa tu vi, bị ném vào hầm mỏ…
Chu Thái nói xong còn không quên bổ sung thêm một câu.
- Kể cả Ma tu cũng chịu chung số phận!
Tuyết Mạc nghe vậy liền nhíu mày, tin tức này đối với hắn mà nói quả thật không mấy tốt đẹp.
Tuy nhiên, hắn vẫn muốn cảm ơn Chu Thái vì đã cho hắn biết tin tức này.
Còn về cách cảm ơn sao…
- Chu đạo hữu, phía trước năm trăm dặm chính là Hợp Hoan Tông.
- Ta nói cho ngươi biết, nữ tu của Hợp Hoan Tông đó…
- Khụ khụ, Chu đạo hữu, lão phu chỉ đến để mở mang kiến thức thôi!
- Tiền bối, ta hiểu, kỳ thực ta cũng là lần đầu tiên đến đây!
…
Hợp Hoan Tông, lấy nữ tu làm chủ, số lượng nữ tu chiếm đến chín phần mười tông môn.
Hợp Hoan Tông chỉ là một tông môn nhỏ nằm trong phạm vi thế lực của Linh Kiếm Tông, tu vi cao nhất trong môn cũng chỉ là Linh Đan cảnh thất trọng.
Tuy nhiên, số lượng đệ tử của Hợp Hoan Tông không ít, lên đến hàng ngàn tu sĩ.
Nhưng thực lực của những tu sĩ này nhìn chung khá thấp, đa phần là Tạp Linh Căn.
Tạp Linh Căn chính là Linh Căn đa thuộc tính.
Ưu điểm của đa thuộc tính Linh Căn là có thể tu luyện nhiều loại công pháp, nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng, rất khó đạt được thành tựu cao.
Tương truyền từng có Thánh Địa thử dốc toàn lực bồi dưỡng một thiên tài Tạp Linh Căn, kết quả cuối cùng cũng chỉ đạt đến Linh Thánh cảnh.
Đối với bên ngoài Thánh Địa mà nói, Linh Thánh cảnh tự nhiên là đỉnh cao chiến lực.
Nhưng đối với một Thánh Địa mà nói thì đây chính là chuyện không bõ công sức.
Cho dù Linh Thánh cảnh của Tạp Linh Căn này rất mạnh, có thực lực vượt cấp chiến đấu, nhưng so với tài nguyên mà bọn họ bỏ ra thì quả thực là lỗ đến mức không còn gì để mất.
Chính vì vậy, Tạp Linh Căn dần bị các tông môn tu sĩ ruồng bỏ.
Đến nay, càng không có tông môn nào chịu nhận đệ tử Tạp Linh Căn.
Vì vậy, có rất nhiều tu sĩ Tạp Linh Căn phải chật vật sinh tồn bên lề con đường tu hành.
Tu vi của họ tiến triển chậm chạp, thực lực thấp kém.
Vì vậy, họ chỉ có thể dựa vào việc kinh doanh để kiếm sống.
Mà Hợp Hoan Tông chính là kinh doanh bằng cách…bán sắc.
Tuy nhìn có vẻ không được trong sạch, nhưng thực chất họ chỉ là những tiểu tu sĩ đáng thương, hết lòng vì tài nguyên tu luyện mà thôi.
Ban đầu, Hợp Hoan Tông chỉ là một tổ chức nhỏ do vài nữ tu Linh Khí cảnh sáng lập.
Sau đó dần dần lớn mạnh, đồng thời chiêu mộ những đệ tử sở hữu Tạp Linh Căn nhưng không có tông môn nào chịu nhận.
Nhưng tu vi của họ vốn không cao, thường xuyên bị một số tu sĩ lưu manh chơi đùa mà không trả tiền.
Cho đến khi một đại tu sĩ yêu một nữ tu của Hợp Hoan Tông.
Chính là cái gọi là cho người ta con cá không bằng cho cần câu.
Vị đại tu sĩ vô danh này đã tạo ra một công pháp tu hành riêng cho họ.
Từ đó, các đệ tử của Hợp Hoan Tông mới dần dần đạt tới thoát phàm cảnh, cho đến linh đan cảnh hiện tại, cuộc sống cũng dần tốt hơn.
- Thu Hương, Đông Tuyết, bản trưởng lão đến thăm các ngươi đây.
Chu Thái còn chưa bước vào Hợp Hoan Tông đã lớn tiếng gọi, khiến Tuyết Mạc chỉ biết cười trừ.
- Chu đạo hữu, ngươi chắc chắn đây là lần đầu tiên ngươi đến?
- Ờ, cái này thì...
Chu Thái ngượng ngùng cười.
Lúc này, hai thiếu nữ chạy đến.
Hai người không ngần ngại ôm lấy cánh tay của Chu Thái, rồi dùng hai quả bóng trước ngực để nâng lên.
- Chu trưởng lão, cuối cùng ngài cũng đến, chúng ta đã nửa năm không gặp ngài rồi.