Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 82: Mật mã gốc

Chương 82: Mật mã gốc




Tập đoàn Tam Khẩu là một trong 3 đại tập đoàn của Nhật Bản, số tài sản càng là nằm trong top 10 thế giới, hơn nữa ngành nghề đa dạng, nhỏ thì kẹo muối, lớn tới hàng không, thậm chí cả năng lượng hạt nhân họ cũng có tham gia.

Ngoài ra, thế lực ngầm lớn nhất châu Á là Sơn Tỉnh Xã cũng có quan hệ chặt chẽ với tập đoàn Tam Khẩu.

Những lý do trên giúp tập đoàn Tam Khẩu sở hữu năng lực lớn đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, tựa như một câu thảo luận được lưu truyền rộng rãi trên mạng, nếu như tập đàon Tam Khẩu xảy ra vấn đề, vậy Nhật Bản sẽ bạo phát khủng hoảng kinh tế.

Tập đoàn Vị Lai tuy có tư sản vượt mốc 100 tỷ, nhưng so với tập đoàn Tam Khẩu lại giống như đứa trẻ con, chênh lệch không nhỏ chút nào, cũng khó trách Ngụy Băng Khanh dù là tổng giám đốc nhưng lại tự mình đi phi trường đón người.

Bất quá đi cũng phải nói lại. . . Tâm lý yêu nước của Lý Phong rất nặng, cho nên đối với chuyện Ngụy Băng Khanh đối xử long trọng với người Nhật Bản như vậy, tâm lý ít nhiều vẫn có chút ghen ghét.

Nhưng nghĩ thử mà xem, nếu có thể kiếm lời từ người Nhật Bản, hình như cũng là chuyện rất đáng mừng đúng không? Chỉ là hắn không hiểu vì sao Ngụy Băng Khanh không chọn Tô Đồng, ngược lại chọn hắn đi cùng, Tô Đồng cũng biết lái xe a!

Rất nhanh, một chiếc S600 đi ra khỏi gara dưới tầng ngầm, tới phi trường Minh Châu.

Sau một giờ chờ đợii, Lý Phong nhìn thấy một đoàn người, một nam nhân trung niên cộng thêm một đôi nam nữ trẻ tuổi.

"Chào Ngụy tổng, ta là Trung Bản Nhuận, tổng giám đốc chi nhánh Hoa Hạ của tập đoàn Tam Khẩu, hân hạnh được gặp ngươi." Nam nhân trung niên bước nhanh tới trước mặt Ngụy Băng Khanh, đưa tay ra nói.

"Xin chào Trung Bản tiên sinh." Ngụy Băng Khanh lễ phép bắt tay hắn, sau đó giới thiệu Lý Phong cho đối phương, ngay sau đó, Lý Phong cũng biết được thân phận cặp nam nữ kia từ miệng Trung Bản Nhuận.

Cô gái trẻ tuổi tên là Trung Đảo Huệ Tử, thư ký của Trung Bản Nhuận, dung mạo chừng trung thượng, nhưng dáng người rất nóng bỏng.

Nam tử trẻ tuổi tên Chí Thôn Nghiễm Nhất, là tài xế của Trung Bản Nhuận, có điều Lý Phong đã sớm cảm nhận được mấy phần sắc bén từ Chí Thôn Nghiễm Nhất, tựa như một thanh bảo kiếm đợi ra khỏi vỏ vậy.

Sau một phen hàn huyên, mọi người rời phi trường, ngay khi Lý Phong đang cân nhắc làm sao để 5 người ngồi vừa S600, một chiếc Bentley màu đen đi tới.

Tài xế xuống xe liền đưa chìa khoá cho Chí Thôn Nghiễm Nhất, sau đó bắt taxi rời đi, từ đầu tới cuối không nói một câu.

Cái thao tác này. . . Nhìn mà Lý Phong quả thật muốn hô 666, đây chính là cách hành sự chuyên nghiệp của đại tập đoàn sao? Thật ngầu a!

(hô 666:cổ vũ cố lên hoặc lời khen thật giỏi)

"Đi tới phân bộ khoa học kỹ thuật." Ngụy Băng Khanh ngồi vào chỗ, nói xong câu này liền nhắm hai mắt lại.

"Không đi tổng bộ sao?" Lý Phong tuy nghi hoặc nhưng không hỏi nhiều, bật định vị rồi chạy tới phân bộ khoa học kỹ thuật.

Tập đoàn Vị Lai cũng có rất nhiều sản nghiệp, trong số đó bất động sản, khách sạn, vận chuyển là ba ngành mũi nhọn, đóng góp tới 80% tổng doanh thu.

Mà phân bộ khoa học kỹ thuật thì được tạo ra từ mười năm trước, thời kỳ đầu phải đổ vào số vốn rất lớn, tận đến năm nay mới bắt đầu thu về lợi nhuận.

Nửa giờ sau, S600 cùng Bentley một trước một sau đi vào phân bộ khoa học kỹ thuật của tập đoàn Vị Lai, khác với các cao ốc bình thường, phân bộ này được xây ở vùng ngoại thành, chiếm diện tích gần trăm mẫu.

Các lãnh đạo phân bộ đã sớm nhận được tin tức đứng chờ ở cửa ra vào, Ngụy Băng Khanh, Trung Bản Nhuận vừa đến, liền được bọn họ dẫn theo tham quan khu xưởng.

Sau cùng, Ngụy Băng Khanh bảo tất cả lãnh đạo cấp cao của phân bộ khoa học kỹ thuật đi làm việc như bình thường, nàng thì đi với Lý Phong cùng ba người Trung Bản Nhuận vào một gian phòng họp.

"Trung Bản Nhuận tiên sinh, ta đã dựa theo yêu cầu của các ngươi, dẫn các ngươi tới tham quan nơi này, không biết hiện tại Trung Bản tiên sinh đã có thể cho ta đáp án chắc chắn chưa?" Ngụy Băng Khanh ngồi tại chủ vị, mở một chai nước khoáng uống một ngụm sau đó chậm rãi nói.

Ngồi bên tay phải nàng, lông mày Lý Phong nhướng lên một cái, trong lòng không khỏi nghi ngờ, đây là đàm phán trước khi tiến hành hợp tác sao? Luôn cảm giác không đủ long trọng a.

Theo Lý Phong, hai đại tập đoàn muốn hợp tác thì tối thiểu cũng phải là mỗi bên cử ra một phái đoàn, gặp nhau ở tổng bộ a?

Hay lần hợp tác này cần phải giữ bí mật ? Nhưng như vậy rất không khoa học, hắn mới vào tập đoàn bao lâu, Ngụy Băng Khanh đã tín nhiệm hắn như vậy?

"Ta nghe nói cái phân bộ khoa học kỹ thuật này tồn tại, là vì Ngụy tổng yêu cầu gia gia mình xây nên vào mười năm trước?" Trung Bản Nhuận lại không trả lời thẳng vào câu hỏi.

Ngụy Băng Khanh nhíu mày gật đầu, không nhiều lời.

"Có thể phát hiện tiềm lực to lớn của Cloud Computing cùng trí tuệ nhân tạo từ 10 năm trước, Ngụy tổng quả thực là nhìn xa trông rộng a!" Trung Bản Nhuận mỉm cười, vuốt mông ngựa một cái.

(cloud computing:điện toán đám mây)

"Trung Bản tiên sinh quá khen, so với những tay to thật sự, thì bất kể là mảng trí tuệ nhân tạo hay Cloud Computing, tập đoàn Vị Lai còn kém xa lắm."

"Theo ta được biết, tập đoàn Tam Khẩu cũng phát triển nghiên cứu Cloud Computing, hơn nữa tính năng không kém hơn các nước phương tây, cho nên ta rất hiếu kì muốn biết tại sao các ngươi lại muốn mua hệ thống Vị Lai Cloud của chúng ta."

Đôi mi thanh tú của Ngụy Băng Khanh cau lại, xem ra rất nghi hoặc.

Lý Phong bên cạnh cuối cùng cũng hiểu được hai phe muốn hợp tác cái gì —— Cloud Computing!

Cloud Computing vào 6 năm trước đã được chính thức đưa vào khái niệm, nhưng tận mấy năm gần đây mới có thể vận dụng vào cuộc sống hiện thực.

Trong đó tác dụng quen thuộc với người bình thường nhất, đó là thương gia có thể thông qua Cloud Computing để thu hoạch được thói quen tiêu phí của người sử dụng.

Tỉ như ngươi xem một món hàng hoá trong một ứng dụng, vậy lần sau khi đăng nhập lập tức sẽ nhìn thấy quảng cáo liên quan tới hàng hóa lần trước.

Hoặc là khi ngươi tìm tòi một món đồ trên website nào đó, vậy lần sau ngươi đăng nhập website liền nhìn thấy quảng cáo hàng hóa đó ngay ở trang đầu tiên.

Cloud Computing có thể thu thập tin tức, mang đến tiện lợi nhưng đồng thời cũng dẫn theo rất nhiều tai hoạ ngầm. Tỷ như thông tin bị thu thập mà người dùng không hề biết, hoặc giả dụ có hacker đột nhập được hệ thống công ty, rồi lại thông qua đó làm hại tới khách hàng, đây là vấn đề nhức nhối và rất khó giải quyết triệt để.

Nhưng ngoài ra, Cloud Computing cũng có tác dụng rất lớn, tỉ như sau khi thành phố Tô Thành sử dụng Cloud Computing, xe cứu hộ, xe cứu hỏa rút ngắn thời gian cần thiết để đi đường hơn một nửa.

"Không dối gạt Ngụy tổng, chính bởi vì chuyện nghiên cứu phát triển Cloud Computing không phải quá thuận lợi, nên chúng ta mới muốn mua lại Vị Lai Cloud từ quý tập đoàn."

"Bất quá chúng ta hi vọng quý tập đoàn cũng giao mật mã gốc cho chúng ta, thuận tiện cho chúng ta bảo trì thăng cấp về sau, đương nhiên. . . Phương diện giá tiền cam đoan sẽ làm các ngươi hài lòng."

Trung Bản Nhuận cười tủm tỉm nói.

"Xin lỗi, mật mã gốc là tư sản rất quan trọng, chúng ta không có khả năng đưa ra ngoài, nếu như Trung Bản tiên sinh kiên trì muốn mật mã gốc, vậy lần đàm phán này chỉ có thể dừng ở đây."

(mật mã gốc:hình như là code gốc thì phải)

Ngụy Băng Khanh không thèm cân nhắc đã cự tuyệt điều kiện này, nàng thậm chí không cho Trung Bản Nhuận chút không gian cò kè mặc cả nào.

"Ngụy tổng đừng vội vã cự tuyệt, như vậy đi, chúng ta đều trở về suy tính một chút, sau đó liên lạc lại sau, thế nào?"

Trung Bản Nhuận cũng không nóng nảy, chậm rãi nói.

"Người cần cân nhắc là Trung Bản tiên sinh, phòng tuyến cuối cùng của chúng ta chính là không giao ra mật mã gốc, những cái khác đều có thể thương lượng."

Ngụy Băng Khanh vẫn như cũ không hề nhượng bộ chút nào.

Lông mày Trung Bản Nhuận nhướng lên một cái, mặt lộ vẻ do dự, sau một lúc lâu gật đầu nói: "Tốt, ta trở về báo lại cho hội trưởng, để xem ý hắn thế nào, quấy rầy rồi."

Nói xong hắn đứng dậy mang theo thư ký, tài xế rời khỏi nơi đây.

Sau khi bọn họ đi một lúc lâu, Ngụy Băng Khanh lau trán hỏi: "Lý Phong, ngươi thấy thế nào?"

Lý Phong: "? ? ?" .

Con mẹ nó thấy thế nào là thấy thế nào, ta cũng đâu phải Nguyên Phương, huống hồ tiểu gia ta hiện tại còn đang như lọt vào sương mù đây!

Đúng lúc này, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ đột nhiên vang lên: "Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch