Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 28: Nhiệm vụ phiền toái

Chương 28: Nhiệm vụ phiền toái




Nhìn ánh mắt mong chờ của Triệu Nguyên, Trần Hạo có chút đau đầu.

Lý Mộng còn có thể hiểu được, ông anh tham gia náo nhiệt làm gì, ông anh đã chết hơn trăm rồi, mẹ ông anh cho dù trường thọ nhưng có thể sống đến hiện tại sao?? Ông anh bảo làm sao tôi giúp được ông đây?

Bất quá mười năm đạo hạnh mê hoặc quá lớn, lớn thật là lớn luôn, bỏ lỡ lần này không biết bao giờ mới có thể gặp được đây.

Trần Hạo vẻ mặt khổ sở nói:

- Huynh đài, không phải là tôi không giúp anh, anh thử nghĩ đi, đã qua bao nhiêu năm rồi, anh chưa từng một lần về cố hương xem thử sao? Mẫu thân huynh đài chẳng lẽ còn tại thế?

Triệu Nguyên lắc đầu nói:

- Sau khi tôi chết, âm thân bị linh khí Liễu Hà quấy nhiễu, không về được gia hương, lúc có thể rời đi thì gia hương đã thay đổi, Triệu gia trước kia đã không còn tồn tại, thành thôn hoang vắng, mẫu thân tôi chẳng biết tung tích. Về sau tôi hỏi thăm một chút, người ta nói năm đó loạn quân đánh tới, xung quanh giết chóc tàn sát khắp nơi, Triệu gia bất đắc dĩ phải di dời, mẫu thân tôi cũng bị mang đi, sau đó không còn tin tức gì. Mấy năm nay tôi chạy đông chạy tây tìm khắp nơi, đáng tiếc không thu hoạch được gì. Đại sư, tôi không có mong ước xa vời phải nhìn thấy mẫu thân còn sống trên đời, chỉ cần tìm được mộ phần mẫu thân để cho tôi tế bái, như vậy tôi đã hài lòng lắm rồi.

Sắc mặt Trần Hạo giãn ra rất nhiều, nếu là như vậy, vậy thì dễ làm hơn rồi.

Gật đầu, Trần Hạo nói:

- Việc này không tín là quá khó, bất quá cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được, dù sao đã qua hơn một trăm năm, lại không có ghi chép gì, cần phải mất thời gian điều tra, anh phải kiên nhẫn chờ đợi.

Triệu Nguyên gật đầu:

- Tôi đã đợi hơn một trăm năm, một chút thời gian này tôi vẫn có thể đợi được.

Trần Hạo thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía Chu Cương, cười nói:

- Chu ca, đến lúc làm phiền đến anh rồi, có gì không ổn không?

Chu Cương im lặng liếc mắt Trần Hạo, chú đáp ứng nhanh vãi nồi, nhưng sự tình này không dễ dàng như thế đâu.

Chuyện này đã qua hơn trăm năm trước rồi, lúc đó tổ quốc vĩ đại của chúng ta còn chưa có thành lập nữa, độ khó so với phụ án phân thây kia không kém hơn chút nào.

Bất quá Chu Cương sẽ không cự tuyệt.

Dù sao vừa mới xây dựng niềm tin cơ bản, thời điểm mấu chốt cũng không nên để tuột xích.

Hơn nữa, sau khi chính mắt thấy được quỷ hồn, Chu Cương cũng có chút hưng phấn.

Tra xét nhiều vụ án như vậy, còn chưa hề điều tra qua một quỷ án nào, điều này làm cho Chu Cương nhớ tới Bao Thanh Thiên trong truyền thuyết, đó là đại nhân vật có thể ngày tra dương án, đêm đoạn quỷ sự.

Mình không dám so sánh cùng Bao đại nhân, thế nhưng có cơ hội học tập theo ngài như thế này cớ sao lại không thử.

Cắn răng một cái, Chu Cương gật đầu nói:

- Tôi sẽ tận lực đi điều tra, bất quá cũng cần phải có thông tin cụ thể mới được.

Có nha môn hỗ trợ vậy không thể nào tốt hơn, Triệu Nguyên vội vàng đem toàn bộ tin tức Triệu gia nói ra.

Theo các loại tin tức càng ngày càng nhiều, sắc mặt Chu Cương cũng thả lỏng một hơi, chỉ cần có thông tin cụ thể, vậy thì có thể tra ra được, dù sao sau khi tổ quốc thành lập, các nơi đều có văn bản văn án bảo tồn, gia tộc Triệu gia lớn như vậy, mặc kệ đi tới chỗ nào đều có thể tra bản đăng ký.

Bất quá sau khi Trần Hạo nói lúc nào giải quyết xong chuyện của Lý Mộng rồi mới giải quyết tiếp, Triệu Nguyên thiếu chút nữa chửi thề, nhưng Lý Mộng còn đang ở đây, hắn cũng không nói cái gì, chỉ có thể mặt không đổi sắc mà đáp ứng.

Chờ hai tên quỷ hồn một lớn một nhỏ hài lòng rời đi, Chu Cương mới nhìn Trần Hạo nói:

- Lão đệ, có biết gia đình Lý Mộng hiện tại thế nào hay không?

Trần Hạo ngạc nhiên:

- Hểh? Có vấn đề gì sao?

Chu Cương tức giận:

- Ông nội Lý Mộng đã chết vào năm năm trước, một năm trước sau khi Lý Mộng chết chìm, cha của Lý Mộng cũng phát điên rồi, mẹ kế Lý Mộng mang theo con gái trực tiếp đi đến vùng khác sống, muốn tìm cũng khó vô cùng, cậu nói có vấn đề hay không?

Trần Hạo lại hoảng sợ:

- Thảm như vậy? Đây chẳng phải nói tin tức mẹ của Lý Mộng không thể tìm được sao?

Chu Cương lắc đầu nói:

- Rất khó, so với vụ Triệu Nguyên hơn một trăm năm trước, chuyện Lý Mộng còn phiền toái hơn, bởi vì cha Lý Mộng năm đó chạy trốn, ở bên ngoài thay tên đổi họ, tin tức tiếc lộ ra ngoài cực ít, cụ thể chỉ biết là cha Lý Mộng trốn ở Thanh Châu, thế nhưng Thanh Châu lớn như vậy, nhân khẩu mấy trăm vạn, cũng không biết mẫu thân nó có phải là người địa phương hay không, nếu không phải, vậy thì thật đúng là mò kim đáy biển rồi, hi vọng tìm được cực kỳ mong manh.

Sắc mặt Trần Hạo hơi biến.

Đã đáp ứng rồi, nếu làm không được đó mới gọi là phiền phức.

Chấp niệm sở dĩ gọi là chấp niệm bởi vì đó là một ổ khóa trong lòng, một khi nói ra chấp niệm lại làm không được, vậy thì quỷ hồn sẽ phát điên, chuyển hóa thành ác quỷ chỉ là chuyện trong phút chốc.

Trần Hạo trầm ngâm chốc lát, hỏi:

- Cha Lý Mộng điên đến mức nào?

Chu Cương thở dài một tiếng:

- Thần trí không rõ, hồ ngôn loạn ngữ, trên cơ bản đã phế rồi, bây giờ đang ở trong bệnh viện tâm thần chờ chết.

Trần Hạo cắn răng nói:

- Anh trước tiên đi điều tra sự tình gia tộc Triệu gia đi, em nghĩ biện phá đi tìm cha của Lý Mộng.

Sau khi thống nhất kế hoạch hành động, Chu Cương liền gọi Dương Tuệ ra.

- Đi rồi sao?

Dương tuệ cẩn thận hỏi.

Chu Cương gật đầu, trong mắt còn tản ra không ít hưng phấn.

- Ngày hôm nay thực sự là thế giới quan hoàn toàn tan vỡ.

Trần Hạo cười nói:

- Chu ca đừng nói như vậy, từng văn minh đều có ấn ký đặc biệt của mình, Hoa Hạ chúng ta chính là khởi nguồn của đạo gia, có dòng chảy lịch sử rất dài, cho dù hôm nay là xã hội khoa học kỹ thuật, nhưng trong lòng của mỗi người đều có một tia kính nể đối với trời cao, có thể nói, trong cơ thể nhận thức của chúng ta cũng có bao hàm tin tức về thần, ma, yêu quái, nếu không trong nháy mắt thấy quỷ kia, Chu ca cũng không được bình tĩnh hư thế.

Chu Cương suy tư một chút, gật đầu nói:

- Hạo Tử nói không sai, khi còn bé anh thích sắm vai Tôn Ngộ Không, còn thích nghe Bát Tiên Quá Hải, đối với thần minh cũng hết sức tò mò, chỉ là chưa từng thấy qua, vẫn bán tín bán nghi, hôm nay rốt cục thấy, trong lòng thực sự là chấn động cực kỳ.

- Này, vậy những thứ này có ảnh hưởng đến nhà của chúng ta không?

Dương Tuệ dù sao cũng là phụ nữ, chú tâm đến những vấn đề khác hơn.

Trần Hạo nói:

- Chị dâu yên tâm đi, hai quỷ hồn này rất thức thời, không có lưu lại âm khí ở trong nhà, bất quá việc này cũng nhắc nhở em một hồi, chờ giải quyết xong sự tình hai quỷ hồn này, em sẽ luyện chế cho chị dâu một món pháp khí khai quang trấn trạch, đến lúc đó quỷ quái gì cũng không dám bước vào trong nhà.

Dương Tuệ đại hỉ, liền vội vàng gật đầu nói:

- Vậy thì phiền phức Hạo Tử cậu, ai nha, cơm nước đều nguội rồi, để chị đi hâm nóng một chút, thuận tiện làm một một ít thức ăn cho Tiểu Hắc.

Sau đó bình an vô sự, ăn uống vui chơi, mèo mun rốt cục được ăn mỹ thực, trong mắt thiếu chút nữa lưu lại miêu lệ.

Thật không dễ dàng mà, vì một bữa ăn mà phải để cho tiểu hài tử xấu xa dày xéo hết nửa ngày, râu mép thiếu chút nữa bị kéo xuống mấy cọng.

Ăn uống xong, dưới vẻ mặt không nỡ kết hợp với ánh mắt mai mốt cưng nhớ đến chơi với chụy nữa nghen của Đồng Đồng, trong lòng mèo mun run sợ giục Trần Hạo rời đi.

Trở lại phòng cho thuê, Trần Hạo tắm rửa sơ một cái, nằm ở trên giường, bắt đầu dùng điện thoại di động tìm tòi tin tức liên quan tới một nhà Lý Mộng.

Lý Mộng bị chết đuối, Thạch Thành cũng đã đưa tin qua, rất dễ dàng liền có thể tìm tới tin tức hắn cần, sau đó thấy được một đoạn bình luận có liên quan.

Sau khi xem, Trần Hạo thở dài, rất nhiều bình luận đều có liên quan đến Lý Mộng, rất cặn kẽ, trong đó rất nhiều người đồng tình với thảm cảnh một nhà họ Lý này.

Bất quá sự tình ông nội của Lý Mộng gây nên, Trần Hạo chỉ có thể biểu thị, có nhân ắt có quả, người đời trước trồng ác nhân, con cháu đời sau đành phải nhận ác quả.

MinhLâm - Lục Đạo






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch