Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1273: Không nhìn rõ tình thế

Chương 1273: Không nhìn rõ tình thế


Dược Vương Cốc ở Bình Dương Đạo có phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, người giỏi đất thiêng, là nơi từ xưa đến nay đều cho ra các loại thảo dược quý hiếm, cho nên Dược Vương Cốc cắm rễ ở đây, cũng vì để tiện lấy tài nguyên.

Thật ra thực lực thực sự của Dược Vương Cốc cũng không mạnh, toàn bộ Dược Vương Cốc chuyên tâm chế thuốc, thậm chí không thể tìm được một người cảnh giới Dương Thần trong môn.

Nhưng dù như vậy, Dược Vương Cốc cũng là một trong Tả Đạo Bát Môn, bọn họ dựa vào thuật chế thuốc xuất sắc và y thuật tinh xảo.

Anh Hùng Hội hành hiệp trượng nghĩa nhưng Dược Vương Cốc lại trị bệnh cứu người.

Tuy nhìn từ ngoài vào thì tính chất của hai bên đều không khác nhau lắm, nhưng trên thực tế mà nói Dược Vương Cốc hơn xa Anh Hùng Hội tám con phố.

Anh Hùng Hội trừ bạo giúp yếu, hành hiệp trượng nghĩa, những người bọn họ cứu là ai? Phần lớn chỉ là một số võ giả tán tu mà thôi.

Còn những người bọn họ đắc tội là ai? Trừ vài tông môn ma đạo, người bọn họ đắc tội nhiều nhất chính là đệ tử của các phái lớn.

Cuối cùng những người đó thấy Anh Hùng Hội nổi danh nên cho mặt mũi, trên thực tế người Anh Hùng Hội đắc tội nhiều hơn người mà nó trợ giúp, kết quả nó không có được lợi ích gì.

Mà Dược Vương Cốc lại không phải như vậy, Dược Vương Cốc sẽ không đắc tội với một người nào.

Tất cả người tới Dược Vương Cốc trị thương đều là võ giả xuất thân từ những tông môn lớn, chỉ cần bọn họ đưa ra giá cao, chắc chắn Dược Vương Cốc sẽ điều động tất cả Luyện Dược Sư để chẩn đoán bệnh cho người nọ, cuối cùng cho thuốc chữa thương, thẳng đến khi hắn không còn chút di chứng nào rời khỏi Dược Vương Cốc mới thôi.

Cứ như vậy Dược Vương Cốc không chỉ đạt được lợi ích thực tế, mà vài võ giả vốn bị thương nặng hay thậm chí suýt chút bị tàn phế cũng sẽ mang ơn bọn họ, có thể nói Dược Vương Cốc thu được cả danh và lợi.

Về việc nếu như những võ giả tán không lấy ra được nhiều tiền để xem bệnh mà tới Dược Vương Cốc cầu xin chữa trị thì Dược Vương Cốc cũng sẽ không từ chối.

Nhưng mà trị liệu thì trị liệu, nếu ngươi chỉ lấy ra được ít đồ, vậy Dược Vương Cốc cũng chỉ có thể dùng một vài đan dược bình thường để chữa thương cho ngươi.

Nên biết rằng, dù là thần y có y thuật cao siêu thì cũng phải bệnh nào thuốc nấy thì mới có thể chữa vết thương của ngươi cho tốt, nhưng nếu như ngươi không có tiền xem bệnh khiến cho Dược Vương Cốc hài lòng, vậy thì đương nhiên đan dược chữa thương của cũng sẽ giảm bớt đi nhiều.

Đương nhiên các võ giả tán tu tới Dược Vương Cốc xin chữa trị không phát hiện ra chuyện này, bọn họ còn mang ơn của Dược Vương Cốc trong lòng.

Chỉ dựa vào chế độ này thì Dược Vương Cốc đã vượt xa Anh Hùng Hội, có thể nói kiếm được cả mặt mũi trong và ngoài.

Hơn nữa bây giờ Dược Vương Cốc cũng luyện ra một vài chủng loại đan dược cố định để bán ra khắp võ lâm Trung Nguyên, bây giờ ở trên giang hồ có ít nhất ba phần đan dược cao cấp và năm phần đan dược cấp thấp có xuất xứ từ trong tay Dược Vương Cốc.

Có thể nói bây giờ Dược Vương Cốc giàu đến chảy mỡ, nói riêng về của cải thì Dược Vương Cốc có thể đứng trong vòng năm tông môn đứng đầu trên giang hồ, tuy nhiên thực lực của bọn họ lại xếp chót.

Trái lại qua nhiều năm như vậy cũng thật sự có người động lòng với Dược Vương Cốc, có mưu đồ với Dược Vương Cốc nhưng kết quả lại thất bại.

Tuy thực lực của Dược Vương Cốc yếu, nhưng Dược Vương Cốc có quan hệ xã hội ở đó, người nào dám làm xằng làm bậy tùy tiện?

Hơn nữa dù ngươi chiếm đoạt được Dược Vương Cốc thì cũng vô dụng, đến lúc đó ngươi lôi kéo những đại sư chế thuốc vào môn hạ của mình, nhưng ngươi dám bảo đảm rằng bọn họ sẽ không vì cơn giận trong lòng mà hạ độc ngươi chứ?

Dược Vương Cốc có thể chế ra thuốc cứu mạng, đương nhiên cũng có thể chế ra thuốc giết người.

Cho nên mới nói, qua nhiều năm như vậy các thế lực lớn của võ lâm từng chảy nước miếng với Dược Vương Cốc, nhưng không có ai thật sự ra tay.

Bây giờ Cơ Hạo Điển muốn để Tô Tín tự nghĩ cách thu Ngưng Thần Hoa vào tay thì cũng có lý do, bây giờ một khi người triều đình ra tay với Dược Vương Cốc, đó sẽ là kíp nổ toàn bộ giang hồ, chuyện này còn lớn hơn so với lần triều đình ra tay với Thanh Thành Kiếm Phái lần trước.

Dọc theo đường đi mọi người đều đang chạy đi, cho nên cũng khá im lặng, chỉ có Nam Hằng như không chịu nổi sự im lặng, cuối cùng cũng muốn thể hiện sự tồn tại của mình.

Hắn tiến đến trước mắt Tôn Bất Hại, hỏi.

- Tôn huynh, ngươi chính là người có xuất thân từ Dược Vương Cốc, ngươi nói xem lần này Dược Vương Cốc có thể giao Ngưng Thần Hoa ra không.

Tôn Bất Hại lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi nói.

- Ta đã rời khỏi Dược Vương Cốc mấy chục năm, làm sao ta biết tình hình bây giờ của Dược Vương Cốc? Hơn nữa lần này ta chỉ phối hợp với hành động của Tô đại nhân, nên hành động thế nào thì đều là do Tô đại nhân quyết định, ta không muốn xen vào, cũng không có tư cách xen vào.

Bây giờ Tôn Bất Hại vô cùng chán ghét tên Nam Hằng ti tiện không rõ tình thế.

Nói về bối phận, hắn là sư huynh đệ với Cốc chủ Dược Vương Cốc đời này, cho nên hắn cũng là sư thúc của Nam Hằng trong thế hệ này, trong mọi người ở đây thì hắn có bối phận lớn nhất.

Tuy bối phận của Dương Nghị và Huyền Tiêu Đạo Nhân không lớn như hắn, nhưng thực lực của bọn họ mạnh, hơn nữa lúc trước Tả Đạo Minh vốn do mấy người bọn họ bắt tay thành lập, cho nên lúc này bọn họ mới bàn luận một cách ngang hàng.

Nhưng vấn đề Nam Hằng ngươi là gì, chỉ bằng chút thực lực của ngươi mà lại không biết xấu hổ xưng huynh gọi đệ với ta ư?

Cho nên Tôn Bất Hại trực tiếp nhắc hắn một cái khẽ, chính là ta không có tư cách xen vào kế hoạch hành động của Tô Tín, Nam Hằng ngươi cũng không có tư cách xen vào.

Thậm chí nếu không phải bởi vì bây giờ Nam Hằng được Cơ Hạo sủng ái, còn đám Tả Đạo Minh cũng thật sự hi vọng hoàn thành cuộc mua bán này với triều đình, thậm chí hắn có thể rót một ngụm thuốc độc cho Nam Hằng ngay tại chỗ, để hắn trực tiếp câm miệng.

Đương nhiên Nam Hằng cũng có thể cảm giác được thái độ của Tôn Bất Hại, sắc mặt của hắn khẽ đen lại, mắng to trong lòng, nhưng mà hắn thật sự không dám đắc tội Tôn Bất Hại và người Tả Đạo Minh.

Tuy chuyện lần này do hắn giật dây ở giữa, nếu không Cơ Hạo Điển sẽ không biết Tả Đạo Minh có thực lực có thể làm cho Nguyên Thần của võ giả tăng đến cảnh giới Dương Thần, hơn nữa Tả Đạo Minh nghiên cứu ra bí pháp này nhưng cũng không tìm được người để thi hành.

Nhưng bây giờ hai bên đã chính thức bắt đầu tiếp xúc, có thể nói mức độ quan trọng của hắn là có thể có có thể không.

Mặc dù bây giờ những người Tả Đạo Minh này đều gấp gáp muốn Cơ Hạo Điển cho bọn họ nhiều tài nguyên để tiến hành nghiên cứu, đổi bí pháp trong tay bọn họ thành tài nguyên, nhưng nếu như Nam Hằng thật sự khiến bọn họ giận, những người này có liều mạng cũng không muốn chút tài nguyên mà Cơ Hạo Điển cho mà trực tiếp buông tay rời đi, vậy thì Nam Hằng chỉ có thể trợn tròn mắ t.

Hắn có thể bảo đảm, chắc chắn đến lúc đó Cơ Hạo Điển sẽ giết hắn, cầm đầu hắn đưa cho Tôn Bất Hại coi như là một lời giải thích.

Dù sao đối với Cơ Hạo Điển bây giờ mà nói, không có gì là quan trọng hơn việc trường sinh mãi mãi của hắn.

Hắn bị Tôn Bất Hại làm cho nghẹn nín, thế nhưng Nam Hằng lại tiến đến bên cạnh Tô Tín hỏi.

- Tô đại nhân, nhìn bộ dáng này của ngươi thì chắc dọc theo đường đi đã có dự tính trong lòng, không biết ngươi có kế hoạch gì để lấy được Ngưng Thần Hoa? Nhưng mà nhất định tốc độ phải một chút, nhất định không thể làm lỡ chuyện lớn của bệ hạ.

Nam Hằng kiêng kỵ đám người Tôn Bất Hại, nhưng hắn thật sự có ý nghĩ ngang hàng với Tô Tín.

Trước đây hắn là Trận Pháp Sư của Đại Chu, tuy hắn và Tô Tín đều coi như người triều đình, nhưng vào ngày thường gần như hắn không ra khoải Hoàng thành, cho nên hắn toàn nghe đồn về chuyện của Tô Tín.

Hắn nghĩ địa vị của Tô Tín ở Đại Chu giống hắn, đều là hạ thần được Cơ Hạo sủng mà thôi.

Nhưng Tô Tín có thực lực mạnh, cho nên Cơ Hạo Điển giao mấy chuyện dơ bẩn mệt mỏi cho Tô Tín làm, hơn nữa cũng cho hắn địa vị đầy đủ, khiến hắn từ một tên bộ đầu nhỏ biến thành Tứ Đại Thần Bộ bây giờ.

Tuy Nam Hằng hắn có thực lực yếu, nhưng hắn lại dựa vào đầu óc của mình để kiếm sống, hắn có thể giúp Cơ Hạo Điển san sẻ giải nạn, bày mưu tính kế, ở trước mặt bệ hạ thì bản thân hắn cũng không kém Tô Tín này bao nhiêu.

Thậm chí bây giờ lời hắn nói ngầm có ý châm biếm Tô Tín, ý chính là bệ hạ lo lắng về ngươi, cố ý để ta tới giám sát ngươi, lần này ngươi nên làm việc nhanh nhẹn một chút, nếu như làm lỡ việc thì ta sẽ tấu sớ trước mặt bệ hạ, khi đó Tô Tín ngươi cũng chẳng có trái ngon để ăn!

Đây cũng gần như là trạng thái tâm lý của Nam Hằng, người này vốn là một tên ti tiện đang đắc chí mà thôi, không có chút lòng dạ nào, trong lòng nghĩ cái gì, thì hắn gần như biểu hiện ra ở trên mặt hết, căn bản không đáng để lo.

Tô Tín lạnh lùng nhìn hắn, đương nhiên hắn có kế hoạch, nếu không hắn cũng sẽ không nhẹ nhàng tiếp nhận ý chỉ của Cơ Hạo Điển như vậy, thậm chí còn không quan tâm Cơ Hạo Điển muốn gì.

Nhưng mà Nam Hằng là thứ gì, muốn hắn nói kỹ càng kế hoạch mà hắn sẽ dùng với tên này ư? Tô Tín còn không có nhàm chán như thế.

Cho nên Tô Tín chỉ lạnh lùng nhìn rồi tiếp tục thúc ngựa đi về trước, không hề đáp lại hắn ta chút nào.

Nhưng mà thái độ này của Tô Tín trực tiếp khiến Nam Hằng tức giận.

Thật ra cho tới nay Nam Hằng đều là tên ti tiện có tâm lý vặn vẹo mà còn tự ti mẫn cảm.

Sau khi hắn gia nhập Thiên Cơ Cốc thì thầm mến con gái của trưởng lão tông môn, kết quả trưởng lão tông môn lại gả con gái cho một người hào kiệt trẻ tuổi khác trong Thiên Cơ Cốc.

Nam Hằng vẫn luôn cho rằng con gái của trưởng lão tông môn trông mặt mà bắt hình dong, cho là bề ngoài của hắn ta hèn mọn, cho nên cuối cùng mới chọn một tên mặt trắng khác.

Thật ra sự thật là thế này, tuy Thiên Cơ Cốc không dùng võ lực để khảo nghiệm võ giả, nhưng lại khảo nghiệm Trận Đạo, bói toán, quan trắc thiên văn bát quái các loại.

Căn bản Nam Hằng này là một người vô hình trong Thiên Cơ Cốc, hắn có biểu hiện rất bình thường với bất kể lĩnh vực nào kể trên, cho nên hắn cũng không được vị con gái của trưởng lão để vào mắt.

Đừng nói tướng mạo của hắn chẳng ra gì, cho dù tướng mạo của hắn có như Phan An, nhưng bản thân hắn lại là một tên vô dụng, vị trưởng lão kia cũng sẽ không gả con gái cho hắn.

Chuyện này cho tới nay đều là do hắn tưởng ai cũng mê mình cộng thêm tâm lý vặn vẹo lại mẫn cảm, cho nên lúc đầu hắn mới cho rằng mình bị đôi cẩu nam nữ kia phản bội, bày sát trận trong đêm tân hôn của họ, kết quả bởi vì thực lực của hắn ta không đủ nên không giết thành công.

Bây giờ thấy thái độ khinh miệt của Tô Tín này, Nam Hằng lập tức cảm thấy mình bị vũ nhục.

Trong suy nghĩ của hắn, Tô Tín cũng giống như là hạ nhân được bệ hạ sủng ái, dựa vào sự tan thưởng của bệ hạ thì mới có thể nổi dậy ở Đại Chu, bây giờ ngươi dựa vào đâu mà bày thái độ này ra với ta?

Cho nên lúc này Nam Hằng quát lên.

- Tô Tín ngươi có ý gì? Bệ hạ phái ta tới là để cho ta giám sát ngươi, đồng thời bảo vệ Ngưng Thần Hoa trở lại thành Thịnh Kinh.

- Tuy chuyện lần này là do ngươi làm chủ nhưng ta là do bệ hạ tự mình phái tới, bây giờ ngươi giấu diếm kế hoạch này với ta lại còn mang thái độ lạnh lùng, ngươi có ý gì? Ngươi có còn để bệ hạ vào mắt hay không?








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch