Có rất nhiều Hoàng tử Đại Chu vào kinh, bọn họ mang bao nhiêu cao thủ thì có bấy nhiêu võ giả có tông môn chống lưng theo chân bọn họ cùng dũng mãnh vào thành Thịnh Kinh, dưới sự cố gắng buông thả của Lục Phiến Môn không ai tra được chuyện này.
Cũng giống như bây giờ, cũng không ai nghĩ rằng hai người võ giả ăn cơm ở trong quán rượu nhỏ bên đường lại có cảnh giới Dung Thần.
Tên võ giả đối diện Trương huynh có tướng mạo nho nhã tuấn tú, hắn nghe thấy lời võ giả này nói thì khóe miệng lộ ra nụ cười.
- Võ huynh, đừng tự coi nhẹ mình, thiên hạ đại loạn thì long xà mới có thể nổi dậy, lúc này Cơ Hạo Điển của Đại Chu tự tìm đường chết, chính là thời cơ tốt để chúng ta nổi danh giang hồ.
- Chủ công đã đồng ý vị trí mà chúng ta nên có được, chờ sau khi chuyện thành công trong tương lai, vị trí của ngươi còn oai phong hơn so với vị trí Tứ Đại Thần Bộ này của Tô Tín!
Võ huynh gật đầu, trong mắt lộ ra một chút ánh sáng kỳ lạ.
Vì sao võ giả lại tu hành cả đời? Phần lớn cũng là bởi vì hai chữ danh lợi mà thôi.
Trong nửa đời trước của hắn, bởi vì mệnh lệnh của sư phụ hắn nên hắn vẫn luôn tu hành kín đáo, rõ ràng có tu vi kinh trời nhưng lại chẳng thể phô bày ra giống như áo gấm đi đêm.
Bây giờ sư phụ của hắn đã chết, trên giang hồ này cũng không còn thứ gì có thể trói buộc hắn, lúc này thành Thịnh Kinh sẽ là nơi hắn nổi danh ư?!
Đương nhiên lúc này Tô Tín có thể cảm giác được có rất nhiều ánh mắt trong chỗ tối đang nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng hắn không quan tâm.
Lúc này những người này còn không dám ló đầu ra khỏi thành Thịnh Kinh, hơn nữa Tô Tín cũng không định quản lý.
Chỉ cần Cơ Hạo Điển không lên tiếng, Lục Phiến Môn cũng không định ra tay, chỉ cần giả vờ câm điếc là được rồi, dù sao chuyện này dính đến Cơ Hạo Điển và đám Hoàng tử kia của hắn, những người ngoài như Tô Tín nhúng tay thì không tốt cho lắm nên họ sẽ không nhúng tay.
Đi một vòng nhưng không phát hiện có chuyện gì quá bất thường, Tô Tín dẫn đám người Tề Long đi đến chỗ Xuyên Hương Lâu do Thục Vương Cơ Ngôn Tú mở để ăn cơm.
Mặc dù mọi người ở đây, cho dù là Hoàng Bỉnh Thành thì cũng đã có thực lực và cảnh giới Hóa Thần, đã có thể ích cốc, chỉ cần duy trì trạng thái tu luyện thì dù một năm không ăn cơm cũng không chết đói.
Nhưng không chết đói cũng không có nghĩa là không đói bụng, hơn nữa bọn họ cũng không phải tông môn thường xuyên yêu cầu phải bế quan lánh đời như Thái Nhất Đạo Môn, cho nên chỉ cần có điều kiện thì bọn họ vẫn muốn ăn cơm.
Dù Xuyên Hương Lâu này có Cơ Ngôn Tú dựa lưng, nhưng đây là quán rượu duy nhất trong thành Thịnh Kinh làm món ăn Ba Thục, Tô Tín cũng khá là thích món ăn Ba Thục.
Vừa bước vào trong Xuyên Hương Lâu, đôi mắt của chưởng quầy Xuyên Hương Lâu bỗng sáng ngời, vội vã chạy ra nghênh đón.
- Tô đại nhân có thể tới quán nhỏ này thật sự khiến quán nhỏ này vẻ vang, mời Tô đại nhân vào, phòng riêng trên lầu đều giữ lại hết cho ngài.
Tuy Tô Tín không đến Xuyên Hương Lâu nhiều lần, nhưng hắn biết rõ chuyện giữa Tô Tín và chủ nhân Cơ Ngôn Tú ở sau lưng hắn.
Lúc trước, nếu không có sự giúp đỡ của Tô Tín, Cơ Ngôn Tú có thể dựng dậy Ba Thục hay không thì còn chưa biết.
Cho nên bọn họ đối đãi với đám người Tô Tín khác với các cao thủ trong triều đình, dù Tô Tín chưa từng tới Xuyên Hương Lâu của bọn họ nhiều lần, nhưng Xuyên Hương Lâu của bọn họ vẫn có một phòng riêng chuyên để giành cho Tô Tín.
Tô Tín gật đầu nói.
- Dẫn chúng ta lên đi, còn món ăn thì các ngươi cứ xem rồi làm là được.
Chưởng quầy Xuyên Hương Lâu vội vàng gật đầu, tự mình dẫn đường cho đám người Tô Tín đến phòng riêng.
Sau khi ra khỏi cửa, chưởng quầy Xuyên Hương Lâu lập tức gọi một tên tiểu nhị đến, kề lỗ tai hắn rồi nhỏ giọng nói.
- Mau đi báo cho Vương gia, nói với Vương gia là Tô Tín đại nhân đến!
Tiểu nhị gật đầu, lập tức xoay người rời đi, chưởng quây Xuyên Hương Lâu cũng vội dặn dò nhà bếp chuẩn bị đầy đủ đồ ăn cho đám người Tô Tín trước tiên.
- Đúng rồi, bây giờ có mấy Hoàng tử có thực lực mạnh nhất? Thục Vương Cơ Ngôn Tú thế nào rồi?
Hoàng Bỉnh Thành không cần nghĩ ngợi đã nói.
- Thực lực mấy vị Hoàng tử vào kinh gần như là xấp xỉ nhau, nhưng những người có vẻ mạnh nhất là Dự Vương Cơ Ngôn Thiện có đất phong ở Nhữ Nam Đạo, Lỗ Vương Cơ Ngôn Xương có đất phong ở Thanh Châu Đạo còn có một vị nữa chính là Thục Vương Cơ Ngôn Tú này.
- Trừ mấy Hoàng tử này ra, tuy thực lực những hoàng tử khác chẳng ra làm sao, thế nhưng hình như sau lưng bọn họ đều có thế lực lớn khác trên giang hồ chống lưng, cho dù không khống chế thì cũng bắt tay lại với nhau, nhưng bị khống chế thì có khả năng lớn hơn.
Một thế lực trên giang hồ lại có thể khống chế một Hoàng tử của Đại Chu, chuyện này nghe thì vô cùng khó tin nhưng đây cũng là chuyện có khả năng.
Đại Chu có rất nhiều Hoàng tử, nhưng Hoàng tử thực sự có hi vọng kế thừa Hoàng vị đang ở đâu? Bọn họ đều đang ở trong thành Thịnh Kinh.
Cho nên trước đây, tuy đám người Thái Vương Cơ Ngôn Thành cũng có thế lực giang hồ phía sau nhưng bọn họ lại là liên minh bình đẳng, thậm chí còn do những Hoàng tử Đại Chu chiếm thế chủ động.
Mà những vị Hoàng tử bị đuổi tới các nơi khác trên Đại Chu thì khác, bọn họ đã đã được thả ra ngoài thành Thịnh Kinh vậy thì cũng chỉ có thể đại diện cho hai chuyện, một là năng lực của bản thân bọn họ rất kém, một là bên tộc mẹ bọn họ không có thực lực gì, không có cách nào trợ giúp bọn họ tranh đoạt vị trí thái tử.
Cho dù là chuyện nào trong hai chuyện này thì cũng đều cho thấy bọn họ đã bị vứt bỏ, cho dù bị đuổi tới 49 Đạo trong Đại Chu thì thực lực của bọn họ cũng vô cùng yếu, ngay cả chỗ Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn và Đại tổng quản hành quân cũng lười để ý đến bọn họ.
Tham khảo một chút tình trạng thê thảm lúc trước của Cơ Ngôn Tú thì biết, đường đường là một phủ Thục Vương nhưng lại không khác gì một vài thế lực hạng hai trên giang hồ.
Hơn nữa Cơ Ngôn Tú này còn được cho là khá tốt, tuy tộc bên mẹ hắn đã xuống dốc, nhưng ít nhiều gì thì bên cạnh hắn vẫn còn một lão thái giám Ôn Dục trung thành tận tâm, hơn nữa thực lực còn có không tầm thường.
Mà cũng có những Hoàng tử khác thảm hơn hắn, thậm chí trong phủ cũng chỉ có một vài hạ nhân, làm một Vương gia nhàn hạ thì đủ, nhưng đừng hòng nghĩ tới chút lực ảnh hưởng nào.
Khi đã đến loại tình trạng này thì nếu như có tông môn trong giang hồ nguyện ý đồng ý giúp đỡ, chắc chắn bọn họ đều sẽ đồng ý.
Lúc trước Cơ Ngôn Tú vốn định bắt tay với Kiếm Các của Ba Thục, nhưng đáng tiếc Kiếm Các Ba Thục chỉ một lòng đúc kiếm, cũng không muốn xen vào chuyện triều đình, căn bản chướng mắt hắn, cho nên Cơ Ngôn Tú mới lăn lộn khổ sỡ ở Ba Thục Đạo, nếu Tô Tín không ra tay chắc chắn cả đời này hắn ta cũng không cách nào ngóc đầu dậy.
Một lúc sau, chưởng quầy Xuyên Hương Lâu tự mình dẫn người mang đồ ăn lên, sau đó cung kính nói với Tô Tín.
- Tô đại nhân, Vương gia nhà ta nghe ngài tới đây, cho nên cố ý tới gặp, không biết ngài có thời gian hay không?
Tô Tín lạnh lùng nói.
- Thục Vương điện hạ đều đã tự mình đến đây, lẽ nào ta còn có thể không gặp mặt ư? Mời điện hạ vào đây đi.
Thật ra Tô Tín tới Xuyên Hương Lâu cũng có ý muốn gặp Cơ Ngôn Tú, hắn cũng muốn xem thử rốt cuộc những Hoàng tử này nghĩ như thế nào.
Toàn bộ thành Thịnh Kinh nằm trong bầu không khí gió thổi mưa giông trước cơn bão, không có lợi ích thì chắc chắn Tô Tín sẽ không xen vào, thế nhưng nhất định Tô Tín phải làm rõ quan hệ lợi và hại trong đó mới được.
Qua một lúc sau, Cơ Ngôn Tú dẫn hai người đi tới.
Một trong hai người này chính là thân tín Ôn Phúc của Cơ Ngôn Tú, mà một người khác lại là võ giả cảnh giới Hóa Thần, cũng là người thân tín mà Cơ Ngôn Tú mới thu nhận, Lâu Toàn Chung.
Không đợi Tô Tín nói, Cơ Ngôn Tú đã dẫn đầu cười lớn nói.
- Tô đại nhân, chúng ta đã lâu không gặp, bản vương còn nghĩ rằng đời này không thể trở về thành Thịnh Kinh được, không ngờ lại có một ngày bản vương có thể bước vào nơi này.
Bây giờ Cơ Ngôn Tú đã không còn chút dáng vẻ mờ mịt và nhát gan khi Tô Tín thấy hắn lần đầu tiên nữa, giờ chỉ có khí phách phấn chấn bất khuất.
Đương nhiên bây giờ Cơ Ngôn Tú cũng có tư cách khí phách phấn chấn.
Bởi vì có Tô Tín trợ giúp, cho nên bước khởi đầu của Cơ Ngôn Tú mạnh hơn so với các Hoàng tử bình thường, dù sau lưng hắn không có tông môn võ lâm trợ giúp nhưng hắn vẫn có thể sánh vai với bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
Thái tử và đám người Cơ Ngôn Thành đã bị phế bỏ, những Hoàng tử như bọn họ đều có cơ hội tranh đoạt vị trí Thái tử.
Nhưng mà lúc này Cơ Hạo Điển đang nghiên cứu kế hoạch trường sinh to lớn của hắn, nếu thật sự để Cơ Hạo Điển thành công, vậy dù hắn có thật sự lên làm Thái tử thì cũng chỉ có thể làm Thái tử cả đời mà thôi.
Nếu như không có chuyện này, chắc chắn trong lòng Cơ Ngôn Tú sẽ càng hài lòng.
Tô Tín cười nói.
- Cơ hội chỉ dành cho người có sự chuẩn bị, Thục Vương điện hạ đã chuẩn bị một thời gian dài như vậy, cũng đã đến lúc thu hoạch rồi.
Cơ Ngôn Tú ngồi đối diện Tô Tín lắc đầu nói.
- Nói thật, ta còn muốn cảm tạ Tô đại nhân ngươi, nếu như không có Tô đại nhân, bây giờ bản vương không đi được đến bước này.
Thật ra bây giờ Cơ Ngôn Tú thực sự biết ơn Tô Tín.
Cho dù lúc trước Tô Tín muốn lợi dụng hắn hay không, thế nhưng nếu như không có Tô Tín thì sẽ không có Cơ Ngôn Tú hắn ngày hôm nay.
Cơ Ngôn Tú chỉ Ôn Dục và Lâu Toàn Chung ở phía sau nói.
- Tô đại nhân, Ôn tổng quản là người quen cũ của ngươi, vị này cũng là thuộc hạ thân tín của ta, Lâu Toàn Chung, chắc chắn lần trước ngươi đã gặp hắn ở Ba Thục Đạo.
Lâu Toàn Chung chắp tay với Tô Tín một cái, cười nói.
- Xin ra mắt Tô đại nhân, tại hạ cũng đã ngưỡng mộ Tô đại nhân từ lâu.
Tô Tín chỉ gật đầu, không tiếp tục để ý đến hắn, một thuộc hạ võ giả cảnh giới Hóa Thần của Cơ Ngôn Tú mà thôi, trong tình hình bình thường thì không có tư cách nói chuyện với hắn, đương nhiên Tô Tín cũng lười lá mặt lá trái với hắn.
Nhưng điệu bộ này của Tô Tín lại có cảm giác miệt thị trong mắt Lâu Toàn Chung, điều này cũng khiến Lâu Toàn Chung có chút khó chịu trong lòng.
Tô Tín ngươi đúng là Tứ Đại Thần Bộ của triều đình, nhưng nói thế nào thì Cơ Ngôn Tú cũng là Hoàng tử, chẳng qua ngươi chỉ là hạ thần thôi.
Dẫu gì Lâu Toàn Chung hắn cũng là người thân tín của Cơ Ngôn Tú, thái độ của Tô Tín như thế không phải là đang đánh vào mặt Cơ Ngôn Tú ư?
Lâu Toàn Chung giận dữ trong lòng, hắn ta nói một câu bình thản.
- Quả nhiên Tô đại nhân oai phong, điệu bộ này còn oai phong hơn cả Vương gia nhà ta nữa.
Lời này của hắn rõ ràng là đang ám chỉ Tô Tín không cung kính với Cơ Ngôn Tú, Tô Tín chỉ liếc mắt nhìn Cơ Ngôn Tú, lạnh lùng nói.
- Thục Vương điện hạ, đức hạnh thân tín của ngươi như thế ư?
Sắc mặt Cơ Ngôn Tú đen lại, quát lên.
- Cút ra ngoài!
Trong mắt Lâu Toàn Chung lộ vẻ không dám tin, thế nhưng lúc này Ôn Dục lại bỗng ra tay, đánh một cái tát lên mặt Lâu Toàn Chung, hắn hừ lạnh nói.
- Không hiểu quy củ! Quan hệ giữa Tô đại nhân và Vương gia là gì mà ngươi có thể châm ngòi được? Cút cho ta!
Lâu Toàn Chung trực tiếp bị một cái tát của Ôn Dục đánh cho mông muội, nhưng hắn cũng không dám nhe răng với Ôn Dục, người thân tín đã nhìn Cơ Ngôn Tú lớn lên từ nhỏ, cho nên ánh mắt của hắn chỉ lộ ra chút thù hằn rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Sắc mặt của Cơ Ngôn Tú có chút u ám, hôm nay Lâu Toàn Chung này cũng khiến cho hắn quá mất mặt, nhất định sau khi trở về phải dạy dỗ một chút mới được.
Có thể được Cơ Ngôn Tú đối xử như người thân tín, Lâu Toàn Chung này có cả thực lực và năng lực.
Nhưng mà dù sao hắn cũng là võ giả xuất thân từ nơi nhỏ bé, gần như cả đời hắn không ra khỏi Ba Thục Đạo, tầm nhìn quá thấp, trong lúc ở Thục Vương phủ Cơ Ngôn Tú đã từng phát hiện hắn đã có chút điệu bộ cáo mượn oai hùm, bình thường luôn quát bảo các môn khách của phủ Thục Vương, trông có vẻ kiêu ngạo.
Nhưng dù Cơ Ngôn Tú biết việc này thì hắn cũng không ngăn cản.
Ôn Dục là ngươi thân tín của Cơ Ngôn Tú, hắn có thể gìn giữ lòng trung thành tuyệt đối, tương tự, Cơ Ngôn Tú cũng có thể giữ gìn sự tin tưởng tuyệt đối với hắn, cho nên Ôn Dục cũng không cần tranh quyền đoạt lợi hay lập bè kết phái, địa vị của bản thân hắn đã cao rồi, cũng giống như là thuộc hạ Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành của Tô Tín.
Lâu Toàn Chung làm như vậy lại hợp ý Cơ Ngôn Tú, hắn cũng muốn để cho những môn khách của phủ Thục Vương nhìn xem, chỉ có kẻ trung thành với Cơ Ngôn Tú hắn, tận tâm tận lực làm việc cho Cơ Ngôn Tú hắn thì mới có thể nhận được sự đối xử này.
Bất kỳ trong một thế lực nào thì nhất định cũng phải có cấp bậc thì mới có động lực vươn lên, mà Lâu Toàn Chung này chính là tấm gương mà hắn dựng nên.
Nhưng mà đáng tiếc, Lâu Toàn Chung này không có tầm nhìn, bản thân hắn đang muốn lôi kéo Tô Tín, nhận được giúp đỡ của Tô Tín, kết quả hắn ta lại phá phách ở đây, điều này khiến Cơ Ngôn Tú thầm mắng trong lòng là Lâu Toàn Chung này ngu ngốc.
- Tô đại nhân đừng trách, võ giả xuất thân từ nơi nhỏ bé nên không biết, chờ chút nữa khi ta trở về thì sẽ dạy dỗ hắn.
Cơ Ngôn Tú cười làm lành nói.
Tô Tín hơi lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn Cơ Ngôn Tú, quả thật vị Thục Vương điện hạ này tiến bộ không ít, biết xem xét vừa phải, lúc nên cúi đầu thì cũng có thể quả quyết cúi đầu.
Tô Tín nhớ tới lúc trước khi hắn nhìn thấy vị Thục Vương điện hạ này lần đầu tiên, hắn còn bày ra bộ dạng uy nghiêm của Hoàng tử trước mặt Tô Tín.
Cho nên Tô Tín lắc đầu nói.
- Thục Vương điện hạ không cần làm như thế, thuộc hạ không hiểu chuyện thì có thể trở về dạy dỗ từ từ, sợ là hôm nay điện hạ tới đây tìm ta không phải là để ôn chuyện đâu nhỉ?
Vẻ mặt của Cơ Ngôn Tú nghiêm lại, liếc mắt sang nhìn đám người tề Long sau lưng Tô Tín.
Lần này ngoại trừ Hoàng Bỉnh Thành ra thì Tôn Tín có dẫn theo Tề Long và một vài võ giả Tô gia.
Cơ Ngôn Tú chỉ biết Hoàng Bỉnh Thành là người thân tín của Tô Tín, chuyện bọn họ nói khá là cơ mật, để người khác nghe được có an toàn không?
Tô Tín thản nhiên nói.
- Không sao, những người này đều là thân tín của ta, chắc chắn có thể tin được, cũng giống như Ôn công công với Thục Vương điện hạ vậy.
Tề Long đã vượt qua thử thách, Tô Tín cũng giao bản Huyết Hà Thần Kiếm Huyết Hà Thần Công do chính hắn sửa đổi cho Tề Long, tuy Tô Tín không thể tin Tề Long như tin Hoàng Bỉnh Thành và Lý Phôi nhưng cũng không khác nhau mấy.
Hơn nữa mức độ trung thành của những người Tô gia cũng rất cao.
Tô Tín là gia chủ Tô gia, nếu những người Tô gia này muốn đặt chân trên giang hồ thì nhất định phải giữ gìn lòng trung thành tuyệt đối với Tô Tín, tận tâm tận lực giúp đỡ Tô Tín.
Thực lực của Tô Tín càng mạnh, địa vị càng cao, bọn họ cũng có khả năng thu được lợi ích lớn hơn nữa.
Hơn nữa không thể không nói, lần dạy dỗ tẩy não của Tô gia cũng không tồi, ít nhất đệ tử của Tô gia có mức độ trung thành rất cao.
Trước đây, dòng chính của Tô gia chèn ép bọn họ như thế, nhưng chỉ cần đừng ép bọn họ đến đường cùng, bọn họ sẽ không phản bội.
Nếu không có sự trỡ giúp của Tô Tín trong đó, chắc chắn dòng chính của Tô gia sẽ tồn tại đến bây giờ.
Mà nghe thấy Tô Tín nói như vậy thì trong lòng Tề Long và những người Tô gia lại càng xúc động.
Đặc biệt là Tề Long, từ khi hắn cậy nhờ Tô Tín tới nay thì hắn vẫn luôn cẩn thận, chính là nỗ lực vì hai chữ thân tín này.
Bây giờ Tô Tín chính miệng nói ra hai chữ đó trước mặt nhiều người như, không thể nghi ngờ đây là sự khẳng định đối với địa vị của hắn.
Cơ Ngôn Tú gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Tô đại nhân, ngươi đã biết tình hình bây giờ của thành Thịnh Kinh Thành như thế nào, phụ hoàng muốn trường sinh, đương nhiên đám con cái bọn ta hi vọng phụ hoàng có thể trường sinh cửu thị.
Tô Tín nghe nói như thế thì khóe miệng khẽ giật, các ngươi còn hi vọng Cơ Hạo Điển có thể trường sinh cửu thị ư? Ta đoán là các ngươi ước gì Cơ Hạo Điển sớm chết nhanh đi thì có?
Cơ Ngôn Tú như không thấy được vẻ mặt của Tô Tín, hắn tiếp tục nói.
- Thế nhưng cho dù kế hoạch trường sinh to lớn này của phụ hoàng không tệ, thế nhưng có người bên ngoài không muốn phụ hoàng trở nên trường sinh, chắc chắn Tô đại nhân biết chuyện này.
- Không ai trong nhiều thế lực trên giang hồ muốn một Đế Vương trường sinh tồn tại, một Hoàng Triều Nhất Thế đã đủ, không cần một Hoàng Triều thứ hai.
- Vài ca ca và đệ đệ của ta cũng không phải đèn cạn dầu, các thế lực lớn trên giang hồ không mượn cớ ra tay với Đại Chu nhưng bọn họ lại vội vàng bắt tay với người khác, đưa cái cớ ra tay cho người khác, cho nên ta dám cam đoan, đợi đến cuối cùng thì nhất định sẽ có người ra tay!
Vẻ mặt Tô Tín không chút thay đổi nói.
- Ồ? Thì sao? Bệ hạ tự có dự định của bệ hạ, chuyện này không phải là chuyện đám hạ thần ta có thể nhúng tay.
Cơ Ngôn Tú trầm giọng nói.
- Ta cũng không muốn Tô đại nhân nhúng tay bây giờ, ta nói lỡ như, nếu lỡ như phụ hoàng xảy ra chuyện gì lần này, Đại Chu ta có thể tràn ngập nguy hiểm.
- Đến lúc đó sẽ có rất nhiều Hoàng tử tranh đoạt hoàng vị, sao chúng ta có thể để Hoàng vị rơi vào trong tay con rối do mấy thế lực lớn trên giang hồ điều khiển?
- Đại Chu không chỉ là Đại Chu của Cơ gia ta, mà còn là Đại chu của các hạ thần Đại Chu quan trọng như Tô đại nhân!
Tô Tín híp mắt lại, vị Thục Vương điện hạ này đúng là can đảm mới nói thế, nếu lời này truyền đi thì sẽ phạm phải chuyện kiêng kỵ, nếu thật sự để Cơ Hạo Điển biết, Tô Tín dám cam đoan kết quả của hắn còn thảm hơn Thái Tử, đám người Cơ Ngôn Thành rất nhiều.
- Thục Vương điện hạ cần ta làm như thế nào? Ta có thể giúp được gì?
Tô Tín lười lá mặt lá trái với Cơ Ngôn Tú, dứt khoát nói thẳng ra.
Cơ Ngôn Tú vốn chờ những lời này của Tô Tín, hắn nói thẳng.
- Tô đại nhân, đến lúc đó bản vương hi vọng nhận được sự giúp đỡ của ngươi và của Lục Phiến Môn, ngươi cũng biết đó, bây giờ bản vương lẻ loi một mình, trong tình tình những người khác đều có tông môn bên ngoài nhúng tay vào, bản vương rất khó để tranh chấp với bọn họ.
- Về phía Tô đại nhân ngươi có thể được gì, ta chỉ có thể nói rằng, trong tương lai nếu như bản vương có thể đi lên hoàng vị này, Tô đại nhân ngươi có thể có được rất nhiều rất nhiều thứ!
- Bây giờ Tô đại nhân ngươi đã là Tứ Đại Thần Bộ của triều đình, trên đó nữa chính là vị trí Tổng bộ đầu.
- Sau khi Thiết Ngạo đại nhân xuất quan lần nữa thì nhất định sẽ bước vào cảnh giới Chân Võ, đến lúc đó nhất định hắn sẽ một lòng tiềm tu, từ bỏ vị trí Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn.
- Hơn nữa bây giờ Thiết Chiến đại nhân cũng đã tiến vào bế quan, sau khi hắn xuất quan thì vừa lúc là cảnh giới Dương Thần, vừa lúc có thể thay thế vị trí Tổng bộ đầu này.
- Cứ như vậy thì chắc chắn Tô đại nhân ngươi không ngồi lên được vị trí Tổng bộ đầu này, dù ngươi có thể miễn cưỡng ngồi lên, nhưng thứ cho bản vương nói thẳng, bây giờ đa phần người kỳ cựu trong Lục Phiến Môn đều do Thiết gia đề bạt, cho dù Tô đại nhân ngươi có cảnh giới Dương Thần giống Thiết Chiến đại nhân, nhưng cái vị trí Tổng bộ đầu này sẽ không là của ngươi.
- Cho nên bây giờ bản vương có thể hứa hẹn rằng, nếu Tô đại nhân ngươi có thể trợ giúp bản vương bước lên Hoàng vị, vậy thì nhất định sau này bản vương sẽ thành lập một tổ chức mới có thể sánh với Lục Phiến Môn và giao nó cho Tô đại nhân ngươi, muốn tiền có tiền, muốn người có người!
Sau khi Cơ Ngôn Tú nói xong thì nhìn thẳng Tô Tín, hắn tin tưởng, điều kiện mà bản thân hắn đưa ra đã đủ lòng thành, Tô Tín cũng không từ chối.
Lúc này Tô Tín cũng đang nhìn Cơ Ngôn Tú, nói thật, hắn thật sự có chút giật mình, tốc độ trưởng thành của Cơ Ngôn Tú này cũng thật nhanh.
Lúc trước Tô Tín trợ giúp Cơ Ngôn Tú chẳng qua cũng chỉ là lợi dụng mà thôi, nhưng ai lại ngờ hắn ta lại mượn một cơ hội như vậy để nổi dậy thật sự.
Con người thực sự sẽ thay đổi, từ một Vương gia vô dụng năm đó biến thành Thục Vương điện hạ thủ đoạn chín chắn, cơ mưu không cạn như bây giờ, tốc độ trưởng thành của Cơ Ngôn Tú đúng là nhanh tới kinh người.
Hơn nữa lời nói lúc nãy cua hắn thật sự khiến Tô Tín động lòng.
Tốc độ trưởng thành của Tô Tín quá nhanh, thật sự bây giờ không thể thăng chức.
Thiết Chiến đã sắp bước vào cảnh giới Dương Thần, đợi thêm một thời gian nữa, sau khi hắn xuất quan thì nhất định hắn sẽ là người có cảnh giới Dương Thần, có thể thay thế vị trí mà Thiết Ngạo để lại một cách hợp lý.
Nhưng vấn đề là bây giờ Tô Tín cũng sắp bước vào cảnh giới Dương Thần, hắn cũng chỉ thiếu một cơ hội mà thôi, không biết lúc nào thì Tô Tín sẽ bước vào cảnh giới này.
Cho đến lúc này, với sức chiến đấu của Tô Tín thì không thể nói rõ hắn và Thiết Chiến ai mạnh ai yếu, vị trí Tổng bộ đầu này nên cho ai làm?
Hơn nữa cũng đúng như lời Cơ Ngôn Tú nói vậy, dù Tô Tín hoàn toàn trở mặt với Thiết gia, dùng thủ đoạn kéo Thiết Chiến xuống nhưng hắn cũng không ngồi ổn định vị trí Tứ Đại Thần Bộ này được.
Trong Lục Phiến Môn ngoài người của Thiết gia ra thì còn có một nhóm người kỳ cựu của Thiết gia, trừ khi bọn họ chết hết toàn bộ, nếu không chắc chắn Tô Tín không có cách nào khống chế Lục Phiến Môn một cách toàn diện.
Cho nên điều kiện mà Cơ Ngôn Tú nói ra lại khiến Tô Tín thật lòng thật dạ không có cách nào từ chối.
Cùng lúc có thể tiếp tục kế nhiệm vị trí Tứ Đại Thần Bộ, khống chế một phần sức mạnh của Lục Phiến Môn, cùng lúc còn có thể có một sức mạnh khác ngoài Lục Phiến Môn ra.
Trước đây Tô Tín cũng đã từng nghĩ về ý định này, nhưng mà bây giờ bị Cơ Ngôn Tú nói thẳng.
Nhìn Cơ Ngôn Tú, Tô Tín cười to nói.
- Thục Vương điện hạ, ngươi và ta không phải lần đầu hợp tác, tuy lần trước ta làm một cách không chân chính nhưng Tô Tín ta nói lời thì giữ lời, cuối cùng ta sẽ thật sự giúp điện hạ ngươi đặt nền móng ở Ba Thục Đạo. Lần này là lần thứ hai chúng ta hợp tác, ta cũng hi vọng điện hạ có thể nói lời thì giữ lời.
Trên mặt Cơ Ngôn Tú cũng là lộ ra ý cười rồi nói.
- Tô đại nhân, ngươi nói chữ tín, đương nhiên bản vương cũng không phải là loại người bội bạc, ngươi yên tâm, chỉ cần bản vương có thể ngồi ở trên Long ỷ thì ngươi chính là người có công nhất của bản vương!
Nói xong, Cơ Ngôn Tú trực tiếp dẫn Ôn Dục rời đi, dù sao hắn cũng là Hoàng tử, coi như bây giờ người của Lục Phiến Môn đã thu tay lại, không chủ động nhìn chằm chằm vào bọn họ, nhưng người nhiều mắt tạp, nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Tô Tín chính là Tứ Đại Thần Bộ của Lục Phiến Môn, hắn ta chính là Hoàng tử, nếu như bị người khác nhìn thấy bọn họ gặp nhau môt mình trong thời gian dài như vậy, đó chính là chuyện phạm vào điều kiêng kỵ.