Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1319: Thái Tử Cơ Ngôn Tú (2)

Chương 1319: Thái Tử Cơ Ngôn Tú (2)


Thái Tử Cơ Ngôn Tú (2)

Cơ Ngôn Tú bây giờ đang ở phủ Thái tử. Trước kia chính là phủ đệ của phế thái tử Cơ Ngôn Hằng.

Trước Cơ Ngôn Hằng mặc dù bị phế, nhưng hắn vẫn là Thái tử như cũ, cho nên khi vẫn chưa chọn được trữ quân mới thì Cơ Ngôn Hằng vẫn luôn ở trong phủ thái tử.

Kết quả bây giờ Cơ Ngôn Tú kế vị, hắn liền lập tức đem Cơ Ngôn Hằng từ phủ Thái tử đuổi ra ngoài, bản thân vào ở Thái tử phủ.

Loạt hành động này của Cơ Ngôn Tú khiến cho người dân trong kinh thành chỉ trích không nhỏ. Một số người đều cho rằng Cơ Ngôn Tú quả thật có chút không khí phách.

Ngôi vị hoàng đế này đã là của ngươi, một tháng sau ngươi có thể lên ngôi làm hoàng đế được rồi. Bây giờ còn đuổi Cơ Ngôn Hằng, chiếm đoạt phủ thái tử làm gì. Làm như vậy thấy ngươi không có chút khí phách, chỉ để cho người ta cảm giác Cơ Ngôn Tú hẹp hòi.

Giữ cửa phủ Thái tử là hai tên võ giả, Tô Tín cũng cảm thấy rất xa lạ. Tô Tín cũng không nhận ra cũng phải bởi nhóm võ giả này chỉ mới bắt đầu đi theo Cơ Ngôn Tú.

Mà hai tên đệ tử giữ cửa cũng không biết Tô Tín, bọn họ thấy Tô Tín muốn bước vào trong liền đưa tay ngăn cản, quát lên:

“To gan! Không được triệu mời, ai dám xông vào phủ Thái tử?”

Tô Tín không nói gì, nhưng ánh mắt hắn lạnh đi một ít.

Một bên ánh mắt Hoàng Bính Thành lộ ra một tia sát khí. Ở Thịnh Kinh thành không có mấy người dám đối với lão đại của hắn nói chuyện như vậy. Huống chi là hai tên đệ tử giữ cửa lâu la này, chán sống phải không?

Đối phó hai tên giữ cửa không biết quy củ, Tô Tín dĩ nhiên sẽ không xuất thủ. Ngay khi Hoàng Bính Thành muốn giáo huấn bọn họ một phen thì một âm thanh bất chợt truyền tới.

“Càn rỡ! Các ngươi mù hay sao? Tô đại nhân của Lục Phiến Môn mà các ngươi cũng không biết?”

Ôn Dục từ bên trong đi ra, cho hai người mỗi người một cái tát, dạy dỗ:

“Sau này sáng mắt lên cho ta! Ngay cả người nào nên cản người nào không nên cản cũng không biết, còn cần các ngươi làm gì?”

Hai tên võ giả giữ cửa ngay cả lên tiếng cũng không dám lên tiếng phản bác, nhưng trong lòng oán khí không nhỏ.

Bọn họ có thể đến nơi này giữ cửa dĩ nhiên cũng là người khéo léo, chỉ có điều Lâu Toàn Chung đại nhân cho một cuốn sổ, trong này cũng có một ít hình vẽ miêu tả cường giả, nếu bên trong sổ này không có người thì có là Thiên Vương lão tử tới cũng không cần quản, nên theo quy củ vẫn là theo quy củ.

Mà lúc đối mặt với những người trong này sách bọn họ tự nhiên sẽ khách khí đối đãi, tự mình đón bọn họ vào trong phủ, nhưng hết lần này tới lần khác không biết vì sao, hình vẽ cùng miêu tả Tô Tín đứng đầu Tứ đại thần bộ lại không có, cái này cũng khiến hai người bọn họ căn bản là thật sự không biết Tô Tín.

Dạy dỗ xong hai người, Ôn Dục mới hướng Tô Tín chắp tay một cái cười nói:

“Tô đại nhân bớt giận, Thục Vương phủ ta mới thu một ít người làm nên chưa hiểu quy củ, cần dạy dỗ một phen. Cho nên mới rồi mới đụng phải Tô đại nhân.”

Nụ cười của Ôn Dục không biết vì sao, nhưng có chút miễn cưỡng.

Tô Tín nhàn nhạt nói:

“Vừa vặn bổn quan muốn gặp Thái tử điện hạ, mời Ôn công công thay mặt truyền đạt một tiếng.”

Ôn Dục cười nói:

“Tô đại nhân tới đây dĩ nhiên không cần khách khí như vậy, Tô đại nhân có thể trực tiếp đi vào.”

Vừa nói, Ôn Dục trực tiếp dẫn Tô Tín đi vào bên trong phủ Thái tử.

Gặp lại Cơ Ngôn Tú, Tô Tín cảm giác vị Thục Vương điện hạ này biến hóa rất lớn.

Từ Thục Vương biến thành thái tử, trên người hắn tựa như bao phủ một tầng quý khí, ngay cả khí thế cũng trở nên cực kỳ cường thế.

Thấy Tô Tín, Cơ Ngôn Tú cười nói:

“Tô ái khanh, hôm nay làm sao có thời gian đến đây thăm Cô?”

Tô Tín không thể không nhíu mày một cái, Cơ Ngôn Tú này hơi có chút đắc ý vênh váo? Cái này là chưa đỗ hàng nghè đã đe hàng tổng à? Hơn nữa trực tiếp kêu hắn là ái khanh.

Theo lý mà nói người làm Thái tử đương nhiên là không thể tự xưng “Trẫm”, đây là phá hư quy củ.

Thời thượng cổ, có một ít đế vương tự xưng “Cô”. Có điều sau đó đã bỏ, bây giờ Cơ Ngôn Tú dùng tới. Nếu như Cơ Hạo Điển còn sống vậy thì hắn chính là tìm cái chết. Nhưng bây giờ Cơ Hạo Điển đã chết, cũng không ai đến dạy dỗ hắn.

Tô Tín cũng không hiểu Cơ Ngôn Tú này vì sao ngông cuồng đến loại trình độ này, Tô Tín chẳng qua là chắp tay một cái hỏi:

“Nhớ trước đây Thái tử điện hạ nói qua, ta có thể tạo một thế lực độc lập thuộc về mình, không biết hứa hẹn này hôm nay có còn tính không?”

Cơ Ngôn Tú lập tức nói:

“Còn! Dĩ nhiên là còn! Thật ra thì chuyện này Tô đại nhân không đề cập tới Cô cũng muốn tìm Tô đại nhân thương nghị một chút. Cô nghĩ lực lượng của Lục Phiến Môn bây giờ ẩn tàng thật ra cũng chỉ là mật thám. Lực lượng chưa đủ. Cho nên Cô chuẩn bị lập một tổ chức ẩn tàng khác tên Long Ảnh Quân. Cô bồi dưỡng thành sát thủ chuyên tình báo. Mặc dù nhiệm vụ tình báo với Lục Phiến Môn có chút chồng lên nhao, nhưng Long Ảnh Quân chủ yếu đào tạo sát thủ, dùng để bù cho lực lượng mật thám. Cô quyết định, đại tổng quản Long Ảnh Quân do Tô ái khanh ngươi chấp chưởng, mà phó tổng quản thì do Lâu Toàn Chung đảm đương. Các ngươi đều là thân tín của Cô, Cô tin tưởng chư vị nhất định có thể trong vòng thời gian ngắn có thể đem Long Ảnh Quân phát triển đến trình độ không thua Lục Phiến Môn!”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch