Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1335: Cáo trạng (2)

Chương 1335: Cáo trạng (2)


Quan Thiên Yến mới vừa qua không bao lâu, ấn tượng về Tô Tín trong mắt Hoàng tộc họ Cơ không hề tệ.

Mà Phương Cửu Nguyên sợ đánh không tiến lên kia lại tạo thành mặt so sánh rất tốt.

Dưới tình huống này, Cơ Huyền Viễn nghe theo lời Cơ Ngôn Tú đấy mới là lạ.

Hơn nữa, hắn cũng phát hiện, Cơ Ngôn Tú về mặt khác thì còn chấp nhận được, nhưng mắt nhìn đại cục lại quá yếu. Thậm chí có thể nói là không có.

Cho tới bây giờ, Cơ Ngôn Tú vẫn đứng ở đây mà nói những lời này. Hắn chỉ lo cho lợi ích của mình chứ không chút nào cân nhắc đến việc nếu như thật sự trách phạt Tô Tín theo như lời hắn nói, thế thì võ giả Đại Chu có phải sẽ lục đục nội bộ hay không? Người trên giang hồ có thể cười nhạo Đại Chu hay không?

Mặc dù nói cái mắt nhìn đại cục này là có thể biến hóa tăng trưởng theo vị trí của bản thân. Nhưng tình huống trước mắt này đây, Cơ Huyền Viễn cũng càng thêm thất vọng với Cơ Ngôn Tú.

Mà lúc này, ở Lục Phiến Môn, Tô Tín cũng nghe nói chuyện Cơ Ngôn Tú chạy đến Hoàng cung. Có dùng mông cũng nghĩ ra được thằng oắt này là đi mách tội hắn.

Tô Tín cười lạnh một tiếng, cái thằng Cơ Ngôn Tú này thật nóng lòng. Còn chưa đăng cơ đã đi tìm Cơ Huyền Viễn gây phiền toái cho Tô Tín hắn.

Chỉ có điều, Tô Tín không hề sợ hãi. Hắn tuyệt đối chắc chắn Cơ Ngôn Tú đi cũng chỉ uổng công. Bằng không luc đầu hắn ra tay ở Quan Thiên Yến há chẳng phải công cốc rồi hay sao?

Chỉ cần Tô Tín có thể nắm được ấn tượng tốt của Hoàng tộc họ Cơ trong tay, thì chút uy vọng cỏn con của Cơ Ngôn Tú chẳng làm gì được hắn.

Thế nên bây giờ, Tô Tín đang nghiên cứu chuyện khác, ấy chính là làm thế nào để lợi dụng Cơ Ngôn Tú ra tay phá hư giao dịch giữa Thiên Đình và Kim Trướng Hãn Quốc.

Bình thường mà nói mưu kế như này tốt nhất không nên dùng lần thứ hai, nhất là trong một khoảng thời gian ngắn mà dùng cho cùng một người.

Cơ Ngôn Tú chịu thua thiệt một lần như vậy, lần tiếp theo hắn sẽ cảnh giác cao hơn.

Nhưng con người lại có một quán tính, chính là thua thiệt ở lần này rồi, thì bản năng lại có cảm giác cảnh giác của mình đã tăng tên, tuyệt sẽ không ngã hai lần ở cùng một chỗ nữa.

Nào ngờ, người ôm suy nghĩ như này, phần lớn sẽ lại phải té bể đầu chảy máu ở cùng một chỗ mới có thể cảnh giác thực sự.

Với Tô Tín, Cơ Ngôn Tú này cũng chính là người như vậy . Chỉ cần hắn làm chuyện này bí mật một chút, cẩn thận một chút, Tô Tín dám cam đoan, Cơ Ngôn Tú tới chín phần sẽ ngã cùng một chỗ.

Lúc này, Cơ Ngôn Tú trở lại phủ Thục vương, càng thêm buồn bực.

Thất bại của đám Phương Cửu Nguyên, kết quả khiến cho hắn đắc tội không ít người. Bị người Địa Phủ ép thì cũng thôi. Tô Tín lại còn dám công khăn chặn cửa xuất thủ với hắn. Hơn nữa, hắn còn bị Cơ Huyền Viễn khiển trách cho một trận. Hệt như thể từ lúc lên ngôi Thái tử đến nay hắn chưa từng được chuyện gì thuận lợi.

Càng như vậy, trong lòng Cơ Ngôn Tú càng có cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Như thể sau khi hắn lên ngôi Hoàng đế thì cái danh tiếng Hoàng đế bù nhìn đã treo ngay trên đầu.

Cơ Ngôn Tú tuyệt đối không muốn xảy ra chuyện này. Vì thế nên khi vừa về đến phủ Thục vương, hắn liền cho đòi Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đến.

Thật ra thì, trong lòng Cơ Ngôn Tú, địa vị của Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền thấp hơn đám người Vũ Minh Trùng.

Dù sao lúc trước bọn họ đều là người của Lục Phiến Môn, quan hệ bên trong với triều đình cũng rối rắm khó gỡ, vì thế nên Cơ Ngôn Tú không cách nào tin tưởng bọn họ hoàn toàn được.

Mà Vũ Minh Trùng và Trương Chiêu Hiển xuất thân giang hồ, là người đầu tiên nương tự vào Cơ Ngôn Tú trong triều đình, nên trong lòng hắn luôn lấy đám người Vũ Minh Trùng làm chủ.

Mãi cho đến khi Cơ Huyền Viễn nói mấy lời kia với hắn, hắn mới hiểu được. Đám người Vũ Minh Trùng và Trương Chiêu Hiển cũng không có gì đảm bảo được. Vì vậy lúc này, Cơ Ngôn Tú mới chuẩn bị giao cho Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền thống lĩnh hành động về sau.

Hai người bọn họ dù sao cũng đảm chức Tứ Đại Thần Bộ lâu như vậy rồi. Mặc dù hành động lần trước có sai lầm, nhưng dù sao đó cũng là bất ngờ không ai lường trước được. Hai người này cũng coi là có năng lực.

Cho nên, khi Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đến, Cơ Ngôn Tú chắp tay với hai người, nói: “Phương đại nhân, Liễu đại nhân, hiện tại Vũ Minh Trùng bị cái tên Tô Tín kia đánh trọng thương. Vì thế, Cô quyết định Long Ảnh quân tạm thời giao cho nhị vị thống lĩnh.

Lần hành động đầu tiên của chúng ta khi đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến những người khác đều đang nhìn vào phủ Thái tư ta mà chê cười. Vì thế, ta hy vọng trước khi Cô đăng cơ, hai vị đại nhân có thể cho Cô được một bất ngờ đáng mừng. Đến lúc đó, Cô nhất định sẽ không bạc đãi nhị vị đại nhân!”

Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền nghe vậy, trong lòng kinh ngạc một lúc. Dẫu sao, lúc bọn họ mới về dưới trướng của Cơ Ngôn Tú, bọn họ có thể nhìn ra được thái độ của Cơ Ngôn Tú với bọn họ.

Nhưng hai người cũng không có nói gì nhiều, dẫu sao bọn họ cũng biết thân phận mình đặc thù, Cơ Ngôn Tú không cách nào hoàn toàn tin tưởng mà để mặc cho bọn hắn được.

Thế mà bây giờ Cơ Ngôn Tú lại đối đã chân thành với bọn họ thế này. Mặc dù hai người không hiểu nổi rốt cuộc là vì cái gì nhưng chuyện này hiển nhiên là chuyện tốt, cho nên hai người cũng lập tức hành lễ, nói: “Xin điện hạ yên tâm, chúng ta sẽ không để cho điện hạ thất vọng!”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch