Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1339: Lại là bất ngờ (2)

Chương 1339: Lại là bất ngờ (2)


Vẻ mặt Cơ Ngôn Tú nhất thời lạnh đi, ném nát bấy ngọc bội có giá trị không nhỏ trong tay!

"Không phải ngươi nói với Cô là nắm chắc đến chín phần hay sao? Sao lại còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho được?" Cơ Ngôn Tú giận dữ hét.

Ánh mắt Cơ Ngôn Tú nhìn hai người Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền lạnh đi. Chẳng trách hai người bọn họ bị Tô Tín sỉ nhục thảm thương như vậy. Nhìn Tô Tín người ta mà xem, có khi nào hắn làm việc mà thất bại hay chưa?

Hai người mà Cơ Ngôn Tú đang nhìn đây đúng là thành sự không có thất bại dư thừa!

Phương Cửu Nguyên bất đắc dĩ nói: "Vốn không có vấn đề gì, nhưng ai nào ngờ hai người của Thiên Đình lại có giao dịch gì với đám người Kim Trướng Hãn Quốc đó chứ? Với thực lực của cường giả Thiên Đình, đừng nói là mật thám tập sự của ta không phát hiện ra được, mà cho dù là ta cũng không phát hiện ra!”

“Mượn cớ! Đều là mượn cớ!”

Cơ Ngôn Tú căm tức nhìn đám người Phương Cửu Nguyên, đã tức đến không nói thành lời.

Dưới tay hắn chẳng có bao nhiêu người. Nếu nói quá nặng lời hay là thẳng tay trừng phạt thì trong tay hắn thực chẳng còn có lấy một tâm phúc.

Nhưng nếu không nói gì thì Cơ Ngôn Tú cũng không cam lòng. Hai lần phá hư chuyện, biểu hiện của Phương cửu Nguyên đã không giống một Tứ Đại Thần Bộ nữa, mà hệt như đám người mới.

Nhưng lúc này, trong lòng Phương Cửu Nguyên cũng đang nén giận. Hắn nghĩ đến lúc hắn đảm đương Tứ Đại Thần Bộ lâu như vậy rồi, có khi nào bị thiệt lớn thế này đâu?

Quan trọng nhất chính là Phương Cửu Thiên thấy hơi không đúng, Hai chuyện này cũng có phần quá trùng hợp. Trùng hợp đến mức hai chuyện này giống như là cái bẫy bày ra cho hắn vậy.

Chỉ có điều nghĩ như vậy cũng có chút không đúng. Nếu như đây là cạm bẫy thì tức là có người cố ý tính kế hắn. Thế thì, ai có năng lực lớn đến mức có thể tìm Thiên Đình và Điạ Phủ đến tính kế mình một lượt thế này?

Tình báo Lục Phiến Môn có thế lực lớn là đúng, không sai. Nhưng chiều hướng của vài cường giả vẫn cứ là không cách nào mà nhận ra được. Thiên Đình và Địa Phủ chính là như vậy.

Có thể nói, chỉ cần là người của Thiên Đình và Địa Phủ không chủ động tiết lộ tung tích thì Lục Phiến Môn khó mà tìm được tung tích của đối phương.

Phương Cửu Nguyên không nghĩ ra, hai chuyện này chỗ nào cũng thấy đáng ngờ nhưng hắn lại chẳng tìm được bất kì chứng cứ nào.

Mà ngay lúc này, một tên đệ tử phủ Thục Vương hoang mang hoảng loạn chạy vào nói: “Điện hạ, không xong rồi! Thiên Đình Bắc Cực Tử Vi Đại Đế dẫn theo một đám cường giả Thiên Đình đánh tới cửa. Kêu gào muốn triều đình cho họ một câu trả lời. Thường Sơn Vương đang tìm ngươi tới đó!”

Nghe lời này. Cơ Ngôn Tú thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Lúc trước, Cơ Huyền Viễn khó khăn lắm mới đuổi được người của Địa Phủ đi. Bây giờ người của Thiên Đình lại kéo tới nữa rồi?

Cơ Ngôn Tú hung tợn nhìn Phương Cửu Nguyên: “Rốt cuộc lần này ngươi phá chuyện gì của Thiên Đình?”

Phương Cửu Nguyên mặt đầy vẻ khó mà giải thích, nói: “Không có! Lần này vốn không phải chúng ta ra tay trước!

Lúc chúng ta mở cửa, người Kim Trướng Hãn Quốc và Thiên Đình đều có mặt ở đó. Đám người man rợ Kim Trướng Hãn Quốc muốn trốn, chúng ta liền cản lại. Không ngờ, lúc này người của Thiên Đình bỗng nhiên ra tay. Bấy giờ, đám người Kim Trướng Hãn Quốc nhân cơ hội chạy. Nếu phải khởi binh vấn tội thì cũng phải là chúng ta tìm Thiên Đình bọn họ hỏi tội mới đúng!”

Cơ Ngôn Tú hừ lạnh nói: “Người ta cũng đã đánh tới cửa rồi! Nói cái gì nữa cũng đã muộn. Trước tiên, phải đi xem Thiên Đình rốt cuộc có ý gì đã.”

Lúc này, bên trong hoàng thành Thịnh Kinh thành, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế dẫn theo hơn mười tên cường giả Thiên Đình đang đứng ở phía đối lập với Cơ Huyền Viễn. Tình cảnh hầu như không khác gì cảnh mấy ngày trước Địa Phủ kéo đến.

Cơ Huyền Viễn có chút nhức đầu, xoa xoa đầu nói: “Chư vị Thiên Đình, các người sẽ không phải lại nói là Đại Chu chúng ta làm hỏng chuyện tốt của các người đấy chứ?”

Bắc Cực Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói: “Các người biết là tốt! Mấy năm gần đây, Thiên Đình với Đại Chu các ngươi nước sông không phạm nước giếng. Việc của Cơ Hạo Điển lần trước ồn ào lớn như vậy, Thiên Đình ta cũng chẳng nhúng tay vào.

Lần này, Thiên Đình ta chẳng qua là làm giao dịch với Kim Trướng Hãn Quốc, cũng chẳng có uy hiếp gì đến lợi ích Đại Chu các ngươi. Bởi vì chúng ta không ai tin nổi đối phương cho nên mới chọn tiến hành giao dịch ở Bắc Nguyên Đạo. Kết quả lại bị người của các ngươi chọc gậy bánh xe!”

Thiết Chiến hơi nhướn mày. Gầy đây Đại Chu có động tĩnh gì thì vẫn là đám người Phương Cửu Thiên. Chẳng lẽ lần này lại là họ chọc ổ kiến lửa?

Cơ Huyền Viễn hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, lập tức phái người gọi Cơ Ngôn Tú đến.

Trải qua chuyện lần trước, Cơ Ngôn Tú cũng có thêm mấy phần sức. Hắn biết bây giờ hắn là Thái tử Đại Chu, đại diện cho bộ mặt của Đại Chu, cho nên dù cho Thiên Đình có bức bách, có ác độc đến mấy, Cơ Huyền Viễn cũng sẽ không giao hắn ra.

Nhìn thấy đám Cơ Ngôn Tú vừa ra tới, Độ Ách Tinh Quân liền lập tức căm phẫn nói: “Chính là bọn họ đã phá hư giao dịch lần này!”

Phương Cửu Nguyên lạnh lùng nói: “Cái gì gọi là phá hư giao dịch của các ngươi? Chư vị Thiên Đình, nói chuyện phải nói đạo lý.

Là các ngươi gây mưa gây gió ở địa bàn Đại Chu chúng ta trước. Kim Trướng Hãn Quốc và Đại Chu chúng ta có quan hệ thế nào không phải các ngươi không biết. Các ngươi giao dịch gì với Kim Trướng Hãn Quốc chúng ta mặc kệ. Nhưng các ngươi thần thần bí bí, ta chỉ nhận ra được người của Kim Trướng Hãn Quốc tiến vào Bắc Nguyên Đạo, thế nên đương nhiên chúng ta phải ra tay kiểm tra thực hư chứ?

Muốn trách thì chỉ có thể trách các ngươi không thông báo cho Đại Chu chúng ta trước.”

Lời này của Phương Cửu Nguyên thực chất cũng là cưỡng ép chối bỏ trách nhiệm. Mặc dù đạo lý là như vậy. Nhưng nếu bọn họ sớm biết trong này có người của Thiên Đình thì có đánh chết bọn họ cũng không lỗ mãng như thế.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch