Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 1001: Ninh Khiết lột xác một lần nữa

Chương 1001: Ninh Khiết lột xác một lần nữa




Nếu là khi Hạ Thiên chưa bị phong bế công lực thì hắn nhất định có thể chuyển dời âm hỏa từ trên người Ninh Khiết sang mình, tuy không thể nói là quá dễ dàng, nhưng nếu muốn làm thì cũng không tính là khó. Vấn đề là bây giờ công lực của hắn bị phong bế, bây giờ hắn căn bản không thể nào dùng ngân châm chuyển âm hỏa sang người mình.

Còn nếu Ninh Khiết bây giờ là bình thường, nàng có thể khống chế được âm hỏa thì cũng giống như Tống Ngọc Mị, nàng co thể chuyển dời âm hỏa sang người Hạ Thiên. Đáng tiếc là bây giờ nàng lại hôn mê, hơn nữa dù có tỉnh thì nàng cũng không thể khống chế âm hỏa, vì vậy nhờ vào Ninh Khiết chủ động đưa âm hỏa sang người Hạ Thiên là không thực tế.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Ninh Khiết một lúc lâu, sau đó hắn lầm bầm:



- Xem ra mình chỉ có thể miễn cưỡng thu quỷ keo kiệt làm vợ.



Hạ Thiên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng hắn phát hiện đây là biện pháp duy nhất. Chân khí sở dĩ được gọi là âm hỏa chỉ có một nguyên nhân, một phụ nữ muốn chuyển âm hỏa sang người đàn ông, thật ra rất đơn giản, chỉ cần cùng đàn ông lên giường một trận là được. Tất nhiên nếu âm hỏa quá nhiều thì người đàn ông chưa chắc đã gắng gượng được, vì vậy Hạ Thiên đã từng nói, Tống Ngọc Mị muốn vứt bỏ âm hỏa thì phải tìm thật nhiều đàn ông mới được. Nhưng rõ ràng Tống Ngọc Mị không làm như vậy, nàng chỉ bị Hạ Thiên sờ một chút mà đã hận thấu xương, sao có thể dùng phương pháp kia để chuyển dời âm hỏa.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Ninh Khiết đang hôn mê bất tỉnh, hắn thì thào nói:

- Thật ra chị ngoài keo kiệt thì các phương diện khác cũng rất tốt, chân dài nhỏ nhắn, thứ này tôi rất thích, ngực tuy hơi nhỏ nhưng tôi sờ vài lần sẽ lớn lên, làn da cũng tốt, tốt xấu gì tôi cũng đã từng tẩy tủy cho chị. Còn nữa, gương mặt cũng khá xinh xắn, tuy so ra kém một chut với các bà vợ khác nhưng lần này tôi quyết định hạ thấp điều kiện, chỉ cần sau này chị đừng quá nhỏ mọn, tôi sẽ thu chị làm vợ.

Hạ Thiên lầm bầm, Ninh Khiết tất nhiên không có phản ứng, vì nàng căn bản không nghe thấy, nàng đang hôn mê.



- Có nên hỏi quỷ keo kiệt có muốn làm vợ mình hay không nhỉ?



Hạ Thiên lại lầm bầm, sau đó hắn lắc đầu:



- Không cần hỏi, chuyện tốt như vậy nhất định chị ta sẽ đồng ý, hơn nữa bây giờ mình cũng không có biện pháp cứu chị ta tỉnh lại.



Hạ Thiên quyết định và lập tức hành động, hắn thật sự không chịu được tình cảnh lúc này, hắn phải khôi phục lại công lực, dù chuyển âm hỏa sang người rất nguy hiểm nhưng hắn đã từng dùng băng hỏa linh khí để thôn phệ âm hỏa, vì vậy hắn tin âm hỏa có thể hóa giải sự phong bế của Tống Ngọc Mị với mình. Hắn nhất định có thể tiêu hóa được số âm hỏa kia, đến khi đó công lực của hắn sẽ tăng mạnh, nói không chừng sẽ trực tiếp sử dụng được nghịch thiên đệ ngũ châm.

Hạ Thiên đứng dậy đi ra cửa, hắn xác định cửa đã được đóng chặt, sau đó còn dùng ghế chèn cửa, cuối cùng mới đến bên giường, hai tay rơi trên áo Ninh Khiết. Hắn đã từng xem sạch toàn thân nàng vài lần, vài ngày trước còn giúp nàng cởi quần áo, tất nhiên bây giờ cũng không có gì chẳng thích ứng, chẳng qua công lực bị quản chế nên tốc độ cởi quần áo cũng rất chậm, điều này làm cho hắn càng kiên định quyết tâm khôi phục lại công lực, nếu không sau này cởi quần áo cho vợ sẽ rất chậm.

Cũng may tuy lần này động tác không nhanh nhưng Hạ Thiên cũng thuận lợi cởi tất cả quần áo của Ninh Khiết xuống, hắn nhìn nàng nằm trên giường mà không khỏi ngẩn ngơ. Trong người nàng có quá nhiều âm hỏa, vì vậy mà thân thể nàng chợt lạnh như băng, nhưng cũng vì vậy mà làm cho da thịt của nàng cũng giống băng, trong suốt long lanh. Lúc này Ninh Khiết là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, điều này làm cho Hạ Thiên ngây người, nàng hình như trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.



- Chị bây giờ đã đủ tư cách làm vợ tôi, như vậy tôi cũng thấy không quá thiệt thòi.



Hạ Thiên thì thào nói, sau đó hắn lấy ra một cây châm bắt đầu đâm lên người Ninh Khiết.

Tuy Ninh Khiết có vẻ giống như đóng băng nhưng trong cơ thể nàng cũng không phải băng, làn da của nàng rất mềm mại chẳng khác gì người thường, vì vậy ngân châm của Hạ Thiên thuận lợi đâm vào trong ngườin...

Khi Hạ Thiên liên tục đâm thì thân thể Ninh Khiết có chút biến hóa, da thịt trong suốt long lanh của nàng dần trở nên màu phấn hồng, mà màu sắc này lại ngày càng đậm. Nhịp tim vốn thong thả của nàng cũng trở nên gấp gáp hơn, mắt bắt đầu hấp háy, bộ dạng giống như sắp tỉnh lại.

Tốc độ của Hạ Thiên càng lúc càng nhanh hơn, hắn cũng hít thở dần dồn dập, trên trán bắt đầu vã mồ hôi, bây giờ thể lực của hắn không được như trước kia, vì vậy thi châm một lúc đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Nhưng hắn biết mình phải cố gắng, vì hắn phải dùng ngân châm kích phát Ninh Khiết một cách triệt để.

Bây giờ âm hỏa trong người Ninh Khiết chính là những gì mà Tống Ngọc Mị cơ bản đã tích lũy nhiều năm, luồng âm hỏa này tương đối khổng lồ, dưới trạng thái bình thường, hắn nếu không đại chiến vài trăm hiệp với Ninh Khiết thì rất khó chuyển dời tất cả âm hỏa sang người mình. Nhưng nếu âm hỏa này không sang người hắn, như vậy căn bản không thể phá tan được sự áp chế công lực, vì vậy hắn phải làm một lần và chuyển dời tất cả âm hỏa sang người mình.

Cũng may Hạ Thiên là thần y, hắn còn có hai cây châm, vì vậy hăn có thể gây ra chút ngoại lực. Trước tiên hắn dùng ngân châm kích phát Ninh Khiết, làm cho âm hỏa và lửa tình trong người nàng cùng bùng lên, khi nàng bị kích thích đến cực điểm thì hắn sẽ kết hợp với nàng, như vậy âm hỏa trong người nàng sẽ chuyển sang hắn với tốc độ nhanh nhất.

Màu hồng trên da thịt Ninh Khiết ngày càng đậm, nhịp tim cũng càng lúc càng nhanh, nhịp tim vốn lâu lâu mới đập một lần, lúc này đã khôi phục lại tốc độ của người bình thường. Mắt nàng cũng có hơi hấp háy nhưng còn chưa mở ra, giống như vẫn còn chưa tỉnh táo trở lại, ngạc nhiên chính là cơ thể của nàng dần bốc lên chút khí nóng.

Lúc này Hạ Thiên đã thu ngân châm trở về, sau đó hắn nhanh chóng cởi sạch quần áo của mình ra, cuối cùng nhào lên thân thể hồng đậm của Ninh Khiết.



- Ư...



Khi Hạ Thiên và Ninh Khiết hòa cùng một thể, Ninh Khiết chợt phát rat tiếng kêu duyên dáng, hai mắt chợt mở ra, thân thể cũng chậm rãi uốn éo giống như đang cố gắng phối hợp với Hạ Thiên. Nhưng thân thể của nàng không được linh hoạt, vì vậy trận chiến này chỉ duy nhất Hạ Thiên chiếm thế chủ động.

Lần đầu tiên Hạ Thiên cảm nhận được sự mệt mỏi khi chinh chiến, trước kia hắn chưa từng biết mệt, nhưng lúc này thể lực của hắn không thể so sánh với trước, đồng thời vừa thi châm mệt mỏi xong, bây giờ hắn không có cảm giác hưởng thụ như xưa. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn làm việc mà không có tính chất hưởng thụ, chỉ giống như đang làm nhiệm vụ, hắn liên tục xâm chiếm Ninh Khiết, hầu như dùng tất cả sức lực tấn công, dần dần màu đỏ đậm trên làn da nàng dần mất đi, màu sắc ngày càng nhạt. Nguồn truyện:

Trận chiến này giằng co rất lâu, mãi đến khi Ninh Khiết chợt cất cao giọng rền rĩ, Hạ Thiên đột nhiên ngã sấp vô lực trên người nàng. Khoảnh khắc khi hắn ngã xuống thì nhanh chóng rút ra một cây ngân châm đâm lên phần bụng dưới của Ninh Khiết, một luồng khí lạnh như băng chợt truyền qua người hắn theo vị trít tiếp giáp giữa hai người với khí thế cực kỳ mãnh liệt.



- Thành công.



Hạ Thiên chợt có chút vui sướng, cuộc chiến gian khổ vừa rồi coi như không uổng phí, âm hỏa trong người Ninh Khiết cuối cùng cũng truyền sang người hắn, đồng thời cũng nhanh chóng tấn công lên vị trí Tống Ngọc Mị áp chế công lực của Hạ Thiên. Điều làm cho Hạ Thiên hưng phấn muốn nhảy dựng lên chính là luồng âm hỏa này mạnh mẽ vượt mức tưởng tượng, chỉ một lần phóng vào trong kinh mạch đã làm hắn cảm nhận được băng hỏa linh khí quen thuộc đang vận chuyển, vì vậy mà hắn không khỏi sinh ra xúc động muốn ôm Ninh Khiết đè xuống tiếp tục chiến đấu.

Đáng tiếc là Hạ Thiên không làm như vậy, vì hắn lập tức phát hiện âm hỏa hùng mạnh vừa là chuyện tốt vừa là chuyện xấu với mình, vì sau khi âm hỏa phá tan áp chế của Tống Ngọc Mị thì lập tức có tính toán muốn thôn phệ băng hỏa linh khí trong người hắn. Điều hắn cần làm bây giờ chính là dùng băng hỏa linh khí chống đỡ sự tấn công của âm hỏa, thân thể của hắn lại trở thành chiến trường của băng hỏa linh khí và âm hỏa.



- Cậu...Cậu không sao chứ?



Giọng điệu trầm thấp của Ninh Khiết chợt vang lên, âm hỏa trong người nàng hoàn toàn biến mất, cơ thể cũng khôi phục lại trạng thái bình thường, nếu có tha đổi thì nàng đã từ vị trí khuê nữ trở thành phụ nữ chân chính. Lúc này người đàn ông biến nàng thành phụ nữ còn đang nằm bên trên, nhưng nàng phát hiện tình huống của hắn không thích hợp.

Hạ Thiên đột nhiên lăn xuống người Ninh Khiết, sau đó hắn dùng châm liên tục đâm mười lần lên người mình, sau đó ngừng lại, ngồi khoanh chân trên giường, nhắm mắt lại, thân thể khẽ run.

Ninh Khiết há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nên lời, nàng chỉ dùng ánh mắt lo lắng nhìn Hạ Thiên, nàng không vì phát hiện mình không mảnh vải che thân với Hạ Thiên mà sợ hãi, giống như nàng bình tĩnh tiếp nhận tình cảnh thế này phát sinh.

Nửa giờ sau Hạ Thiên mới chậm rãi thở dài một hơi, hắn mở mắt nhìn Ninh Khiết.



- Cậu...Cậu không sao đấy chứ?



Ninh Khiết cuối cùng cũng không nhịn được phải hỏi.



- Có chuyện, nhưng sẽ không chết.



Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó hắn nhìn Ninh Khiết:



- Này, quỷ keo kiệt, tuy tôi lén biến chị thành vợ, nhưng chị nên vui mừng...



- Ừ, tôi rất vui.



Ninh Khiết trả lời, điều này nằm ngoài dự đoán của Hạ Thiên:



- Cậu không cần giải thích, thật ra tôi hôn mê và mọi người tưởng tôi không nghe được bất kỳ điều gì, thực tế tôi có thể nghe được tất cả, dù là cậu, hay sư phụ tôi, hay lời nói của Tống Ngọc Mị kia, tôi đều nghe thấy rất rõ ràng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch