Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 1356: Đoàn xe phong cách

Chương 1356: Đoàn xe phong cách





- Phân phó xuống dưới, tất cả mọi người phải cảnh giới, đề phòng có vấn đề xảy ra.



Hào Hồng Quang cảm thấy có gì đó không đúng:



- Tôi sẽ điện thoại cho người của cục công an tỉnh đến đón tiếp, chúng ta sẽ xuống xe đi bộ qua khúc đường này.



- Vâng, cục trưởng Hào.



Viên cảnh sát kia lĩnh mệnh bỏ đi.

Lữ Kính Tùng bên kia đã sớm có hành động, vài người trực tiếp xách súng đi tuần, không cho bất kỳ chiếc xe nào tiếp cận. Khi thấy trận chiến như vậy thì một vài chiếc xe đứng chắn phía trước cũng quay đầu bỏ đi, kết quả là một con đường quốc lộ đông đúc chợt trống không, đến khi đám công nhân mở đường xong thì chỉ còn lại đoàn xe của Hào Hồng Quang mà thôi.



- Cục trưởng Hào, công nhân nói đã có thể đi được.



Sau đó Hào Hồng Quang nhận được báo cáo của thuộc hạ.



- Đi thôi.



Hào Hồng Quang không muốn ở lại đây lâu, vì chỉ khi nào quay về tỉnh thành thì hắn mới có thể an tâm được.

Vài phút sau đoàn xe đi về phía trước, đây là một con đường nhỏ dài một kilomet, miễn cưỡng có thể cho một chiếc xe đi lọt, đường đầy sỏi đá.

Xe cảnh sát cũng không dễ đi trên con đường đầy sỏi đá này, một kilomet mà đoàn xe chạy hơn mười phút mới xong, nhưng dù thế nào cũng đã chạy qua khu vực nguy hiểm, coi như không có vấn đề gì phát sinh.

Mà Hào Hồng Quang cũng khẽ thở ra một hơi, hắn phất tay, xe sau cũng dần đuổi kịp.

Một chiếc, hai chiếc vọt qua, đoàn xe nhanh chóng đi qua được một nửa, chiếc xe của Tạ Thân Quốc cũng đã bắt đầu đi qua.



- Ầm ầm!



Những tiếng nổ khủng bố chợt vang lên, chiếc cầu tạm chợt nổ lên nát bấy, chiếc xe vừa mới bắt đầu đi qua cũng bị hất văng, nặng nề úp xuống mặt ruộng.



- Đùng, đùng, đùng.



Tiếng súng chợt vang lên, khi đám cảnh sát và cục an ninh quốc gia còn chưa phục hồi tinh thần thì đã bị công kích.



- Á!



Một tiếng thét thảm thiết vang lên, một viên cảnh sát bị bắn thủng ngực.



- Xuống xe, tìm vị trí yểm hộ.



Hào Hồng Quang hét lớn một tiếng, hắn đã phóng xuống xe, ngồi xổm xuống bên hông, rút súng bắt đầu phản kích. Lúc này kẻ địch của hắn không phải là ai khác mà chính là đám công nhân làm đường lúc vừa rồi, bây giờ bọn họ không còn cầm dụng cụ sửa đường, thay vào đó là đủ loại súng ống.



- Á!



Một tiếng kêu thảm vang lên, một nữ cảnh sát cũng bị trúng đạn.



- Trên núi có tay bắn tỉa.



Lữ Kính Tùng hét lớn một tiếng, hắn bò ra khỏi chiếc xe, tuy xe này bị bom đánh văng nhưng là loại xe đặc biệt được cải trang của cục an ninh quốc gia, vì vậy hắn không bị thương, mà Tạ Thân Quốc cũng không có vấn đề gì.

Có một tay súng bắn tỉa, điều này thật sự là tai nạn đối với người của cục an ninh quốc gia và cảnh sát, súng của bọn họ không thể nào bắn xa được như vậy, mà muốn chạy lên đỉnh núi phải phóng ra khoảng ruộng trống, rất dễ bị bắn chết. Vì thế dù người bên phía cảnh sát nhiều hơn và hỏa lực mạnh hơn nhưng cũng bị đám người kia chặn lại.

Tình cảnh rơi vào thế giằng chồng

...

Trên đường đi từ tỉnh thành đến thành phố Nhạc Nam có một đoàn xe cực kỳ gây chú ý, đoàn xe này tổng cộng có mười bốn chiếc, hầu như đều là Ferrari thể thao màu đỏ mới tinh.

Sở dĩ nói hầu như đều là xe Ferrari màu đỏ mới tinh vì trong số đó có một chiếc không phải là Ferrari, cũng chẳng phải là Limousine, mà là một chiếc moto. Nhưng vấn đề là chiếc moto này đang làm nhiệm vụ mở đường, mà người cưỡi chiếc moto chính là một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Cô nàng này mặc áo da bó sát người, mang tất chân đen, giày đen, ăn mặc cực kỳ gợi cảm, nàng không mang khăn che mặt, vì vậy có thể thấy rõ gương mặt cực kỳ xinh đẹp của nàng.

Mười ba chiếc Ferrari chạy theo một chiếc moto, như vậy hấp dẫn sự chú ý của mọi người chính là chiếc moto, còn nếu chạy xe moto là một người đẹp, như vậy người đẹp chạy xe moto lại càng hấp dẫn mọi người. Vì vậy mà đội xe này chạy trên đường cực kỳ thu hút ánh mắt người khác, mà người đẹp chạy xe moto cũng chỉ có thể được nhìn thoáng qua nhưng thật sự lưu lại ấn tượng khá sâu cho người xem.

Người đẹp này chạy xe cực nhanh, giống như muốn đua tốc độ với những chiếc Ferrari phía sau. Tất nhiên dù tốc độ xe của nàng thua kém nhưng những chiếc xe Ferrari phía sau cũng không dám chạy nhanh hơn, vì thế mà khi nàng giảm tốc độ thì những chiếc Ferrari phía sau cũng chạy chậm hẳn lại.



- Thế đạo bây giờ rối loạn vậy sao?



Người đẹp chạy xe moto chợt lầm bầm:



- Giữa ban ngày trên quốc lộ mà cũng có đấu súng à?



Người đẹp có chút do dự, sau đó nàng lại tăng tốc chạy về phía cuộc đấu súng.



- Đám khốn kiếp kia làm hỏng đường, cũng may bà đây không sợ.



Người đẹp chạy xe moto nhanh chóng nhìn tình huống phía trước, sau đó nàng mắng một câu, tốc độ xe cũng không giảm mà tiếp tục tăng mạnh.

Chỉ sau nháy mắt thì người đẹp chạy xe moto đã xông vào chiến trường, hai bên đang giằng co chợt kinh ngạc vì một vị khách không mời. Vài giây sau đó hai bên giống như ăn ý với nhau, không bên nào nổ súng, mãi đên khi người đẹp chạy moto giống như sắp bay qua đầu đám sát thủ thì tiếng súng mới vang lên.

Nổ súng chính là tay bắn tỉa trên núi, mà đám sát thủ cũng thấy sự uy hiếp của người đẹp chạy moto, vì thế mà bọn họ trực tiếp nổ súng khi nàng sắp bay qua đầu mình.



- Đừng ai nổ súng.



Lữ Kính Tùng chợt hét lớn ngăn đám người bên mình muốn nổ súng, vì hắn chợt phát hiện ra thân phận của người đẹp kia.



- Đùng, đùng, đùng...



Vô tình đám sát thủ bắn hơn mười phát đạn về phía người đẹp chạy xe moto, nhưng chiếc xe vẫn bay qua đầu bọn họ, xem ra bọn họ không bắn trúng.



- Đám khốn nạn, dám nổ súng bắn bà, không muốn sống sao?



Người đẹp chạy moto quát lên một tiếng, sau đó nàng nhảy dựng lên trên không trung, thoát khỏi chiếc xe moto.

Chiếc xe vẫn tiếp tục theo quán tính mà chạy về phía trước, nhưng người đẹp lại xoay người trên không, hai tay bắn ra những điểm sáng trắng, hơn mười cây phi đao bắn ra như chớp.



- Á, á...



Những tiếng kêu thảm hầu như cùng vang lên một lúc, đám cảnh sát công nhân hầu như ngã xuống đất, trên cổ là một cây phi đao.

Người đẹp gợi cảm không ngừng động tác, nàng vọt qua đầu đám người Lữ Kính Tùng, sau đó bay lên núi.



- Đùng, đùng...



Tiếng súng vang lên, sau đó là tiếng kêu thảm thiết:



- Á...



Toàn bộ quá trình chỉ trong vòng mười giây đồng hồ ngắn ngủi, người đẹp áo đen gợi cảm nhanh chóng từ trên núi chạy xuống, vọt qua đám sát thủ thu hồi phi đao, sau đó vung tay lên:



- Chạy qua đây.



Lúc này chiếc xe moto của người đẹp vẫn chưa ngã xuống đất, nàng nhanh chóng chạy theo, khoảng khắc khi xe sắp đổ thì nàng nhảy lên, lại tiếp tục chạy về phía trước như chưa có gì từng phát sinh. Mười ba chiếc xe Ferrari cũng chạy bay qua chiếc cầu sậy, nhanh chóng đuổi kịp chiếc xe máy.

Mãi đến khi đoàn xe biến mất dạng thì đám người Hào Hồng Quang và Lữ Kính Tùng mới phục hồi tinh thần trở lại.



- Đúng là một người phụ nữ quá lợi hại, rốt cuộc là ai vậy?



Hào Hồng Quang cảm khái nói.

Không riêng gì Hào Hồng Quang thầm than sợ hãi, những người khác ai cũng sợ hãi, vì người phụ nữ kia như nữ thần, mới đó đã giết chết vài tên sát thủ, còn xử lý cả tên sát thủ bắn tỉa. Càng kỳ quái là người kia giống như chỉ thuận tiện đi qua và xử lý, căn bản không muốn dừng lại.



- Nếu tôi không nhìn lầm thì đó là Sở Dao, là Sở Dao của thành phố Giang Hải.



Lữ Kính Tùng chậm rãi nói:



- Cô ấy là Đại tiểu thư của tổ chức Sở gia nổi tiếng hắc đạo, là phụ nữ của Hạ Thiên.



- Cái gì? Là phụ nữ của Hạ Thiên?



Hào Hồng Quang chợt kinh hãi.



- Đúng vậy, không phải là phụ nữ của Hạ Thiên thì sao lợi hại như thế?



Lữ Kính Tùng có chút cảm khái, còn có chút hâm mộ:



- Theo truyền thuyết thì chỗ thần kỳ của Hạ Thiên không phải là võ công hùng mạnh, mà hắn có thể làm cho tất cả các bà vợ đều hùng mạnh, dù là tổ trưởng Long Tổ của chúng tôi là Mộc Hàm hay Sở Dao này đều là những ví dụ cực kỳ chính xác.



- Xem ra cô ta đi tìm Hạ Thiên.



Hào Hồng Quang thật sự cảm khái:



- Không ngờ Hạ Thiên lại dùng phương pháp này để giúp chúng ta, coi như là một người quá thần kỳ.



- Cục trưởng Hào, chúng ta đi thôi, nếu thế này mà còn để cho Tạ Thân Quốc bị ám sát, chúng tôi cũng không còn mặt mũi nào gặp tổ trưởng và Hạ Thiên.



Lữ Kính Tùng chợt nhớ đến chuyện chính sự.



- Đúng, chúng ta may quay về tỉnh thành.



Hào Hồng Quang kịp phản ứng, bây giờ không phải là lúc bọn họ cảm khái.

...

Trên Thiên Thần Đỉnh, một bóng người tuyệt sắc đang đứng ngạo nghễ, tuy cực kỳ xinh đẹp nhưng khí tức băng lạnh lại làm cho người ta phải chùn bước, vì thế đám du khách cũng không ai dám tiếp cận.

Tất nhiên du khách không dám cũng không có nghĩa là không ai dám, vì vậy mà bây giờ có một người đi đến bên cạnh người phụ nữ mặc đồ đen kia, hắn lười biếng nói:



- Em Chân Dài, chị đến đây ngắm cảnh sao? Tôi còn tưởng rằng chị đi tìm gặp tình nhân.



Người này là Hạ Thiên, hắn tìm Dạ Ngọc Mị, cũng không ngờ Dạ Ngọc Mị ở đây, hắn vốn có chút lo lắng, vì nếu Dạ Ngọc Mị quyết tâm liên kết với Hàn Minh Phi để đối phó với mình, như vậy mình sẽ rất phiền.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch