Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 1392: Có người vu oan

Chương 1392: Có người vu oan




Vẻ mặt Bàng Ba chợt trầm xuống, lại trở nên khó coi, hắn chợt ý thức được phiền toái lớn đang kéo đến.

Thật ra ở cục công an thành phố Tinh Thành ai cũng biết Bàng Ba và Trâu Thành có va chạm, Bàng Ba thân là tổ trưởng tổ trọng án của cục công an thành phố, chức vị của hắn đoạt được từ trong tay của Trâu Thành. Khốn nỗi ai cũng biết nếu nói về năng lực phá án thì Bàng Ba không bằng Trâu Thành, nhưng rõ ràng Bàng Ba lại biết cách luồn cúi làm người hơn, vì vậy dù Trâu Thành có chỗ dựa là phó cục trưởng cục công an tỉnh Hào Hồng Quang nhưng Bàng Ba vẫn là tổ trưởng tổ trọng án. Dù vị trí này không có bao nhiêu quyền lực nhưng đối với một người không có hậu trường và bối cảnh như Bàng Ba thì đã rất khá rồi.

Những vụ án ma túy gần đây đều là trọng án, ở Tinh Thành cũng có nhiều vụ án ma túy, đặc biệt là vài ngày trước công an thành phố Giang Hải bắt được một tên vận chuyển ma túy, mà thứ đó lại đến từ Tinh Thành. Dù cảnh sát Giang Hải còn chưa thẩm vấn ra kết quả rõ ràng nhưng lại cho rằng bên phía Tinh Thành không phải chỉ có chút ma túy như vậy, mà cảnh sát Giang Hải cũng muốn liên kết với cảnh sát Tinh Thành để xử lý những ổ ma túy độc hại.

Cảnh sát Tinh Thành tất nhiên sẽ không muốn để cho cảnh sát bên ngoài đến phá án ma túy trên địa bàn của mình, vì điều này chứng tỏ bọn họ bất lực. Vì vậy gần đây tổ trọng án tăng cường nhân thủ để điều tra, cũng vì thế mà khi Bàng Ba nhận được tin báo, nói ở khu dân cư Tinh Hải có kẻ buôn ma túy thì hắn tự mình dẫn người đến. Khi hắn lục được hai túi thuốc ma túy tổng hợp thì cho rằng mình đang chộp được một con cá lớn.

Nhưng sự việc phát sinh sau đó lại hoàn toàn vượt xa dự đoán của Bàng Ba, lúc này hắn cuối cùng cũng biết kẻ bị nghi án buôn bán ma túy là Hạ Thiên, hắn chợt hiểu sự việc đã vượt xa tầm với.

Thành phố Tinh Thành và Giang Hải cách nhau không quá xa, thậm chí những sự việc vừa qua xảy ra ở thành phố Nhạc Nam cũng huyên náo quá lớn, hơn nữa còn động đến cả cục công an tỉnh, vì vậy mà cũng có nhiều người bên phía Tinh Thành nhận được tin tức. Bây giờ Bàng Ba cũng biết có một người là Hạ Thiên không thể chọc vào, nhưng hắn không ngờ lần này kẻ xui xẻo lại chính là mình.



- Trưởng khoa Hào, tôi xác nhận có nhận được tin báo, tôi cũng tìm được ma túy tổng hợp trong phòng, tôi tin Hạ tiên sinh sẽ không buôn bán ma túy, vì vậy tôi cảm thấy có người vu oan cho Hạ tiên sinh, nếu không thì có người đang cố ý hãm hại tôi.



Bàng Ba biết mình cần phải giải thích rõ ràng, nếu để người ta cho rằng mình cố ý gây phiền phức cho Hạ Thiên, như vậy sẽ xong đời.

Bàng Ba nói đến đây thì nhìn về phía Trâu Thành, hắn tiếp tục dùng lời nhiều ý nghĩa nói:



- Trưởng khoa Hào, trước đó tôi căn bản không biết đây là chỗ ở của Hạ tiên sinh, nếu là có người cố ý gây phiền cho Hạ tiên sinh, nhất định là người biết chỗ ở của Hạ tiên sinh.



- Bàng Ba, anh không cần nhìn tôi, vì Hạ thần y là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi cũng vừa biết chỗ của cậu ấy mà thôi. Còn chuyện anh nói có người cố ý vu oan cho mình, chẳng lẽ người ta trực tiếp báo cho anh sao? Nếu không thì chắc chắn không phải hướng về anh.



Trâu Thành hừ một tiếng nói.

Trâu Thành dừng lại một lúc rồi quay đầu nhìn Hạ Thiên:



- Hạ thần y, ngày hôm qua các người đến đây, trước kia là ai ở chỗ này? Có thể là người ta để ma túy ở lại?



- Đây là phòng của vợ tôi, nhưng cô ấy đã lâu không ở đây.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



- Như vậy vài tháng qua căn phòng này không có người ở, mà Hạ thần y vừa đến đã có người tố cáo, xem ra bọn họ hướng về Hạ tiên sinh.



Trương Tín nhanh chóng phân tích:



- Nếu không có bất ngờ gì thì ma túy tổng hợp được đưa đến khi Hạ thần y đi dùng cơm.



- Ma túy tìm được dưới giường trong phòng ngủ, chúng tôi vào thì cửa khóa, nói cách khác thì nếu có người vu oan, như vậy đối phương phải có chìa khóa phòng.



Bàng Ba lên tiếng, hắn cũng thật sự suy xét, muốn toàn thân ra khỏi vụ này.



- Này, tiểu bại hoại, cậu nói xem Đường Huệ Quân kia có lén làm thêm chìa khóa không?



Liễu Mộng nói một câu:



- Chẳng lẽ là cô ta muốn hại chúng ta?



- Tôi không biết, mà cũng không muốn quan tâm đến chuyện này.



Hạ Thiên cũng không có tâm tư đi sâu vào vấn đề, hắn nhìn Hào Phỉ Phỉ và Trâu Thành:



- Tóm lại các người dọn dẹp cho sạch, sau đó sửa khóa cửa rồi đi cho xa vào, đừng quấy rầy tôi.



Hạ Thiên bây giờ muốn khôi phục công lực, trước khi chưa tìm ra biện pháp khác thì hắn chỉ có thể trông chờ vào Liễu Mộng, chỉ có thể song tu với nàng. Vì vậy hắn cũng không muốn ai quấy rầy, còn chuyện vu oan giá họa, bây giờ hắn không quan tâm, dù sao thì nếu có kẻ đến làm phiền sẽ bị hắn đánh bay.

Khi thấy Hạ Thiên không truy cứu thì Hào Phỉ Phỉ khẽ thở ra, Bàng Ba cũng cảm thấy cầu còn chưa được, còn Trâu Thành tuy có quan hệ không tốt với Bàng Ba nhưng lúc này cũng thấy không nên náo loạn. Vì vậy bọn họ dù không biết là ai làm hại Hạ Thiên mà đặt ma túy trong nhà, nhưng bọn họ vẫn thu dọn sạch sẽ theo lời của Hạ Thiên, sau đó tìm người sửa khóa.

Mười mấy người cùng hỗ trợ, chưa đến mười phút sau thì căn phòng đã chỉnh tề, lại mất thêm vài phút quét dọn, sau đó tìm người sửa khóa cửa, cứ như vậy mà mất hơn nửa giờ thì xong. Cuối cùng nhóm Hào Phỉ Phỉ, Trâu Thành và nhóm cảnh sát Bàng Ba đều bị đuổi ra ngoài, vì vậy mà gian phòng lại an tĩnh, trở thành thế giới riêng của Hạ Thiên và Liễu Mộng.



- Tiểu bại hoại, bây giờ cậu có đói bụng không, nếu cậu đói thì ta sẽ cho cậu ăn bánh bao...Ớ...



Liễu Mộng bắt đầu dùng bánh bao lớn dụ dỗ Hạ Thiên, nhưng nàng chưa dứt lời thì hắn đã bắt đầu ăn.

Sáng hôm sau.

Hạ Thiên nhìn Liễu Mộng nằm ngủ trong lòng mà tâm tình không xong, sau một tối song tu thì công lực của hắn dậm chân tại chỗ, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn. Đáng lý ra hắn vốn cho rằng bây giờ dù công lực khôi phục chậm hơn cũng chỉ là chậm mà thôi, nhưng chẳng biết vì sao lần này lại không tiến triển, công lực tối qua tăng trưởng còn kém trước kia hắn không song tu với Liễu Mộng.

Dựa theo lẽ thường thì Hạ Thiên tu luyện mỗi ngày sẽ có chút công lực, nhưng nếu song tu với Liễu Mộng thì sẽ tăng tiến nhiều hơn, mà bây giờ tình huống lại trái ngược, điều này có nghĩa là cơ thể có phát sinh chút vấn đề mà chính hắn không biết.

Hạ Thiên cũng không biết cơ thể mình có vấn đề gì, hắn cũng không phải hiểu rất rõ về băng hỏa linh thể, mà cũng không mấy ai hiểu rõ, dù là thần tiên tỷ tỷ Nguyệt Thanh Nhã hay sư phụ của hắn là Quỷ Y Trương Minh Đà, ai cũng chỉ có chút kiến thức hạn hẹp mà thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Hạ Thiên chỉ biết nếu dựa theo lẽ thường, cơ thể của hắn không có vấn đề thì sẽ tốt, nhưng hắn cho rằng băng hỏa linh thể của hắn đã có chút vấn đề, nếu không thì chẳng phải song tu với Liễu Mộng cả tối mà không tăng tiến công lực.



- Rốt cuộc là có vấn đề gì?



Hạ Thiên khó hiểu suy tư, một lúc lâu sau hắn nhìn người ngọc trong lòng mà chợt có ý nghĩ.



- Xem ra mình nên nghiên cứu cơ thể của chị Mộng.



Hạ Thiên thầm nói, Liễu Mộng cũng có băng hỏa linh thể như hắn, hắn thấy cơ thể băng hỏa linh thể của Liễu Mộng bây giờ chắc chắn sẽ không có vấn đề. Vì vậy hắn chỉ cần nghiên cứu cẩn thận cơ thể của nàng, có lẽ sẽ tìm ra vấn đề của mình.

Một luồng băng hỏa linh khí tiến vào trong cơ thể của Liễu Mộng, Hạ Thiên bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ cơ thể của nàng. Đây không phải là lần đầu hắn nghiên cứu cơ thể của nàng, nếu nói từ mức độ nào đó thì cơ thể của Liễu Mộng đã sớm bị hắn nghiên cứu cực kỳ thấu đáo, mỗi tấc da thịt đều rõ ràng. Nhưng đó chỉ là đàn ông nghiên cứu phụ nữ, mà bây giờ hắn mới thật sự là nghiên cứu, dùng góc độ của một thầy thuốc để nghiên cứu, coi như nghiên cứu cơ thể băng hỏa linh thể.

Liễu Mộng vẫn ngủ rất say, Hạ Thiên nghiên cứu cũng không quấy nhiễu đến nàng, nhưng thời gian trôi qua thì tâm tình của hắn càng không xong. Cơ thể mê người của nàng giống như không mang đến niềm vui cho hắn, vì hắn nghiên cứu rất lâu mà căn bản không tìm ra sự khác nhau với mình, nếu nói có sự khác biệt thì chỉ là giữa nam và nữ, đó căn bản không giải quyết được vấn đề.



- Xem ra chỉ có thể tìm biện pháp khác.



Hạ Thiên thu tay có chút bất đắc dĩ, hắn không tiếp tục điều tra tình huống của Liễu Mộng. Hắn đã hiểu mình phải thay đổi sách lược, không thể trông cậy vào sự tăng trưởng tự nhiên của băng hỏa linh khí, cũng không thể đặt nặng vào quá trình song tu với Liễu Mộng, sau đó hắn chỉ có thể nhờ vào Nghịch Thiên Bát Châm mà thôi.

Bây giờ Hạ Thiên không thể nào thi triển đệ ngũ châm, nhưng muốn thi triển đệ tứ châm là không có vấn đề. Tuy tẩy tủy sẽ tăng trưởng ít công lực hơn so với thành đan, nhưng đối với hắn bây giờ thì nó là tương đối nhiều.



- Có lẽ chỉ cần tẩy tủy một lần nữa là mình có thể thi triển đệ ngũ châm.



Hạ Thiên đưa ra sự đoán sơ lược, hắn cảm thấy vấn đề là không lớn, chỉ cần tẩy tủy một hai lần là công lực của hắn sẽ tiến lên Kim Đan sơ kỳ, sẽ có thể thi triển được đệ ngũ châm. Sau đó hắn sẽ tiếp tục kế hoạch những ngày trước, sẽ tăng công lực để thi triển đệ lục châm, đến lúc đó hắn sẽ không cần sợ ai.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch