Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 459: Lý Minh Quang không chịu nổi một đòn

Chương 459: Lý Minh Quang không chịu nổi một đòn




Thực tế Hạ Thiên vừa mở miệng thì bên trong đã có người đi ra, đó là một tên đàn ông anh tuấn cao lớn, khoảng ba mươi, trên mặt là nụ cười ôn hòa. Lúc này dù nhìn thấy Hạ Thiên thì hắn cũng không có chút biểu cảm phẫn nộ, mà thực tế thì hắn phải cực kỳ tức giận mới đúng.

Một đứa em của Lý Minh Quang bị đánh thành tàn phế, một đứa khác bị đánh thành kẻ ngốc, mà đứa em nhỏ nhất lại chết trên tay Hạ Thiên. Hắn chính là Lý Minh Quang, đáng lý ra hắn phải hận Hạ Thiên thấu xương, nhưng thực tế khi hắn đến gần Hạ Thiên thì trên mặt càng bùng ra nụ cười.



- Hạ Thiên, thấy cậu tôi rất vui.



Khi Lý Minh Quang đi đến trước mặt Hạ Thiên bảy tám bước thì dừng lại, nụ cười trên mặt càng rực rỡ:



- Vì tôi biết Minh Hạo cuối cùng cũng có thể nhắm mắt.



- Anh là tên Lý Minh Quang ngu ngốc sao?



Hạ Thiên nhanh chóng nhận ra Lý Minh Quang, vì người này và một Lý Minh Quang trên ảnh là không khác gì nhau, nhưng hắn cũng cảm thấy khó hiểu:



- Lý gia các người sao cứ ngu ngốc như vậy?



- Hạ Thiên, Lý gia chúng tôi là huyết thống ưu tú nhất, người Lý gia cực kỳ thông minh, cũng có địa vị rất cao.



Lý Minh Quang cười nhạt một tiếng:



- Nếu cậu muốn dùng những lời này để chọc giận tôi, vậy thì cậu tính sai rồi.



- Ngu ngốc luôn tự cho mình là thông minh.



Hạ Thiên lười biếng nói:



- Nếu anh không ngốc thì sao lại giống như ba đứa em trước đó, sao cứ gây phiền phức cho tôi?



- Cậu nói đúng, kẻ ngu luôn tự cho rằng mình rất thông minh.



Lý Minh Quang ra vẻ chấp nhận, nhưng rõ ràng hắn cũng không cho rằng mình là kẻ ngu, trong mắt hắn thì kẻ ngu chính là Hạ Thiên.

Lý Minh Quang cũng không đánh giá thấp Hạ Thiên, người có thể giết chết Lý Minh Hạo em trai hắn thì tuyệt đối không tầm thường. Trước đó hắn cho rằng Hạ Thiên sẽ không đi một mình đến thủ đô, hơn nữa lại đến quá nhanh như vậy, rõ ràng không có sự chuẩn bị, tuyệt đối là một hành vi ngu xuẩn. Đối với hắn thì ngu xuấn là một chuyện tốt, nhưng trong lòng hắn cũng không muốn gặp một đối thủ quá ngu, vì điều đó sẽ làm hắn mất đi tính khiêu chiến.



- Tôi không muốn nói nhảm với anh, bây giờ anh khôn hồn thì nói cho tôi biết, vợ tôi đang ở đâu?



Hạ Thiên không hứng thú vung môi múa mép với Lý Minh Quang:



- Nếu anh để tôi tìm được vợ nhanh hơn một chút, tôi sẽ cho anh chết chóng vánh, nếu không tôi sẽ cho anh sống không bằng chết.



- Đợi đến khi cậu chết, tôi sẽ nói Mộc Hàm ở đâu.



Nụ cười trên mặt Lý Minh Quang đã mất, lúc này vẻ mặt vừa lạnh lùng vừa nghiêm túc, hắn đang chuẩn bị ra tay.



- Tôi sẽ cho tên ngốc anh sống không bằng chết.



Hạ Thiên ra tay sớm hơn Lý Minh Quang, hắn còn chưa dứt lời đã đánh về phía đối phương. Bây giờ thời gian quá quý giá, hắn không muốn mất thời gian, hắn phải nhanh chóng tìm cho ra Mộc Hàm.

Ánh mắt Lý Minh Quang chợt ngưng tụ, trong lòng thầm nghĩ ra tay quá nhanh. Hạ Thiên vừa ra tay thì hắn đã ý thức mình đánh giá thấp thực lực của đối phương, thân thủ của Hạ Thiên vượt xa sức tưởng tượng của hắn.

Nhưng dù đối thủ có mạnh thì Lý Minh Quang cũng không bối rối, hắn tỉnh táo nghênh đón, chính diện chống đỡ đòn tấn công của Hạ Thiên. Hắn nhất định phải đánh bại Hạ Thiên, phải báo thù cho ba đứa em, cũng coi như lấy lại mặt mũi cho Lý gia.

Ba vị cao thủ của Lý gia đều rơi rụng ở thành phố Giang Hải, dù Lý gia cố gắng giữ bí mật nhưng sự việc vẫn lộ ra ngoài. Bây giờ sự việc đã làm cho tất cả mọi người ở thủ đô mở lời đàm tiếu, danh dự của Lý gia cugnx bị ảnh hưởng nghiêm trọng, vì vậy lúc này dù là Lý Minh Quang hay Lý gia cũng không thể thất bại.

Nhưng lý tưởng thì rất tốt nhưng sự thật quá phũ phàng, chỉ vài hiệp thì Lý Minh Quang đã phát hiện mình không thể chống đỡ thế công cuốn gió tan mây và cực kỳ sắc bén của Hạ Thiên. Trước đó không lâu Lý Minh Quang đã ra tay với Triệu Minh Phong, bây giờ hắn mới phát hiện ra, dù so sánh với Triệu Minh Phong thì Hạ Thiên cũng có chênh lệch rất lớn.

Hạ Thiên nóng lòng tìm được Mộc Hàm nên ra tay toàn lực, hắn không giữ lại sức, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để chế phục Lý Minh Quang, sau đó hỏi ra Mộc Hàm đang ở đâu.

Hạ Thiên vận hành Phiêu Miểu Bộ đến mức cực hạn, hắn hóa thành một hình bóng hầu như khó thể nhìn thấy, hai tay đấm ra liên tục, nhưng biến hóa cực kỳ mờ ảo và bất định, dù Lý Minh Quang phản ứng cực nhanh cũng không thể nào đối phó được.



- Bốp!



Một đấm trúng lưng Lý Minh Quang, hắn rên lên một tiếng đau đớn rồi văng lên không, sau khi bay ra vài chục mét mới nặng nề ngã xuống.



- Này, tên ngu ngốc, bây giờ muốn nói Mộc Hàm ở đâu chưa, tôi sẽ làm anh chết sung sướng hơn.



Hạ Thiên tạm thời ngừng tấn công, hắn nói một câu với Lý Minh Quang đang nằm trên mặt đất.



- Khụ, khụ.......



Lý Minh Quang bò lên khỏi mặt đất, hắn ho khan hai tiếng, sau đó xoay người nhìn hạ thiên. Hắn đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt có chút xám trắng:



- Hạ Thiên, cậu quả nhiên rất mạnh, hèn gì trước nay luôn kiêu ngạoi như vậy.......



- Trước nay tôi rất ẩn nhẫn, cũng vì đám ngu ngốc các anh muốn gây khó mà thôi.



Hạ Thiên mất kiênn nhẫn:



- Nói mau, vợ tôi đâu?



Trên mặt Lý Minh Quang lộ ra nụ cười cổ quái, sau đó hắn đưa tay lên tạo ra một ký hiệu.

Hạ Thiên có chút buồn bực, tên ngu này làm gì vậy? Vì vậy hắn rút ngân châm ra, chuẩn bị cho tên khốn kia sống không bằng chết. Nhưng đúng lúc này một luồng khí tức nguy hiểm từ trên không ập xuống, hầu như cùng một thời gian, một hồi súng truyền vào tai hắn.



- Đùng, đùng, đùng, đùng.......



Hàng loạt đạn từ trên không chĩa xuống, Hạ Thiên chỉ biết né tránh, hắn nhìn lên trời, sau đó phát hiện có một chiếc trực thăng, có người đang ở trên đó xạ kích hắn.

Khi Hạ Thiên đang né đạn thì Lý Minh Quang đột nhiên lấy từ trên người ra một sợi tơ kim loại, hắn ném về phía trực thăng. Một giây sau thân thể Lý Minh Quang từ từ bốc lên, dần tiến lên trực thăng.

Hạ Thiên nổi giận, tên khốn này còn chưa nói vợ hắn ở đâu, sao có thể bỏ chạy được? Vì vậy Hạ Thiên vừa tránh đạn vừa lấy ngân châm, hắn phóng một châm về phía thân thể Lý Minh Quang, một châm phóng về phía sợi kim loại đối phương đang sử dụng.

Cây ngân châm đầu tiên đâm vào người Lý Minh Quang như Hạ Thiên mong muốn, một cây châm khác trúng ngay sợi dây kim loại, nhưng sợi dây có tính chất đặc thù, với công lực của Hạ Thiên cũng không thể cắt đứt dây. Vì vậy hắn không thể ngăn cản Lý Minh Quang thoát đi, cứ như vậy để đối phương leo lên trực thăng, cuối cùng trực thăng phóng về phương xa.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch