Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 690: Bản Lộc Đỉnh Ký thời hiện đại

Chương 690: Bản Lộc Đỉnh Ký thời hiện đại





- Họ Trịnh, chú có tin anh cho chú biết tay không?



Thường Tiểu Bảo ra vẻ rất tức giận.



- Tôi tin.



Tên thanh niên họ Trịnh kia dùng giọng không chút hoang mang nói:



- Nhưng, Tiểu Bảo Ca, anh còn nhớ Lý đại sư không?



- Chú nói thằng thần côn kia sao?



Thường Tiểu Bảo cười lạnh một tiếng.

Tên thanh niên họ Trịnh mỉm cười:

- Tiểu Bảo Ca, trong thủ đô có ai không biết Lý đại sư chính là bán tiên chân chính, những lời ông ta nói căn bản đều đúng. Ví dụ như hai năm trước Tiểu Bảo Ca đánh gãy hai tay của tôi, khi đó tôi định quay về báo thù thì Lý đại sư lại nói không cần làm gì, Tiểu Bảo Ca anh sẽ gặp báo ứng, kết quả đúng là thật, Tiểu Bảo Ca anh không phải ngồi xe lăn hơn hai năm sao?



- Trịnh Khắc Lương, chú có tin anh lại đánh gãy hai tay một lần nữa không?



Thường Tiểu Bảo cả giận nói.

Trịnh Khắc Lương cười nhạt một tiếng:

- Tôi tin, nhưng tôi cũng tin, nếu anh đánh gãy hai tay tôi thì xương sống của anh sẽ gãy. Nghe nói anh gặp được thần y để trị xương sống, nhưng nếu gãy xương sống một lần nữa thì sẽ chẳng còn vận may như vậy. Tất nhiên tôi không biết sau khi anh gãy xương sóng còn có đứt cổ hay không, khi đó đừng nói là thần y, dù là thần tiên thần côn cũng đừng hòng cứu chữa gì được.



- Trịnh Khắc Lương, chú uy hiếp anh sao?



Trong mắt Thường Tiểu Bảo bùng ra hai luồng hào quang tức giận:



- Hai năm trước chính là chú tìm người đánh lén và đánh gãy xương sống của anh có phải không?



Trịnh Khắc Lương cười nhạt một tiếng:



- Tiểu Bảo Ca, không có chứng cứ thì đừng mở mồm thối ra, anh nói tôi làm những chuyện đó sao? Tôi nói cho anh biết, đây chẳng qua chỉ là báo ứng mà thôi, Lý đại sư gần đây rất thiêng, nói chưa từng sai.



- Anh phỉ nhổ.



Thường Tiểu Bảo nhổ một bãi nước miếng:



- Chú chỉ biết nói hai chữ báo ứng thôi sao? Nếu thật sự có báo ứng thì chú đã xuống dưới mười chín tầng địa ngục rồi.



- Tiểu Bảo Ca, có một số việc không tin không được.



Trịnh Khắc Lương lắc đầu:



- Thôi được, anh không tin thì tôi cũng chẳng muốn nói, tôi không quấy rầy Tiểu Bảo Ca anh nữa.



Trịnh Khắc Lương nói đến đây thì quay đầu nói với người phụ nữ bên cạnh:



- A Kha, chúng ta về trước thôi.



- À, được.



Người phụ nữ A Kha dịu dàng lên tiếng.

Trịnh Khắc Lương và A Kha bỏ đi không nhanh không chậm, một lát sau bọn họ lên một chiếc Lamborghini rồi rời khỏi bệnh viện.



- Hừ, một đôi cẩu nam nữ.



Thường Tiểu Bảo căm giận mắng một câu.



- Chú thích cô gái tên là A Kha kia sao?



Hạ Thiên thuận miệng hỏi một câu, tuy hắn không hiểu rõ tình huống nhưng cũng biết đại khái có chuyện gì xảy ra, tất nhiên việc này không quan hệ gì đến hắn, nhưng hắn đang nhàm chán nên hỏi chút cho vui.



- Trước kia rất thích, nhưng cô ấy không thích tôi, chỉ thích loại người như Trịnh Khắc Lương.



Thường Tiểu Bảo cảm thấy khó hiểu:



- Nhưng thật ra tôi cũng thiếu chút nữa đã tán đổ cô ta, khốn nổi là vào lúc đó lại bị người đánh lén, cắt đứt xương sống. Tôi luôn nghi ngờ người ra tay là Trịnh Khắc Lương nhưng không có chứng cứ, vì vậy chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt.



Thường Tiểu Bảo, Trịnh Khắc Lương và A Kha, ba cái tên này nếu chỉ cần xem qua Lộc Đỉnh Ký thì sẽ đơn giản liên hệ ra vấn đề. Thực tế năm xưa Thường Tiểu Bảo cũng tự xưng là Vi Tiểu Bảo ở thủ đô, nói rằng phải tìm bảy bà vợ, nhưng hắn còn chưa có một bà vợ nào thì gặp A Kha.

A Kha có tên đầy đủ là Lâm Nhược Kha, gia thế không tồi, cha mẹ là quan lớn ở thủ đô. Còn Thường Tiểu Bảo, tuy ông của hắn là đại ca giang hồ thủ đô nhưng cha mẹ hắn lại mất sớm, hơn nữa ông nội là Thường Đông Lâm cũng đã rút chân ra khỏi giang hồ nhiều năm, vì vậy trong mắt nhiều người thì Thường Tiểu Bảo có gia thế tầm thường. Một số người còn cảm thấy hắn như Vi Tiểu Bảo, chỉ là loại côn đồ phổ thông mà thôi.

Lâm Nhược Kha cũng cho là như vậy, trong mắt nàng thì Thường Tiểu Bảo kém xa Trịnh Khắc Lương, nếu nói về tướng mạo thì Thường Tiểu Bảo tuy rất tốt nhưng không được đẹp trai như Trịnh Khắc Lương, nếu nói về gia thế thì Thường Tiểu Bảo so ra kém Trịnh Khắc Lương, vì cha của Trịnh Khắc Lương là phú hào nổi tiếng thủ đô, tài sản vô số kể.

Tóm lại ba người này có quan hệ thì chính thức tạo ra một bản Lộc Đỉnh Ký thời hiện đại, cũng như trong Lộc Đỉnh Ký, Lâm Nhược Kha yêu Trịnh Khắc Lương, Thường Tiểu Bảo thích Lâm Nhược Kha. Khác biệt chính là trong Lộc Đỉnh Ký thì Vi Tiểu Bảo là người lấy được A Kha, Trịnh Khắc Sảng thành người đàn ông bi kịch, mà Thường Tiểu Bảo này lại khác, cuối cùng không những chẳng thắng được Trịnh Khắc Lương, còn bi kịch là ngồi xe lăn qua ngày.

- A Kha nói tôi là một tên côn đồ, nói Trịnh Khắc Lương là kẻ gia thế trong sạch. Con bà nó, cũng không biết cô ta giả vờ hay là hàng nát, cái gì mà gia thế trong sạch, năm xưa cha của Trịnh Khắc Lương là Trịnh Nam Tân cũng nằm trong hắc đạo, bây giờ chỉ là rửa sạch tay không dính máu mà thôi. Thực tế lão già này lén làm rất nhiều chuyện xấu.

Thường Tiểu Bảo ra vẻ bất bình.

Hạ Thiên lúc này nói một câu:



- Chú vừa nói cha của tiểu tử kia là Trịnh Nam Tân sao?



- Đúng vậy, Thiên ca, Trịnh Nam Tân rất có tiền, hơn nữa còn có quan hệ mật thiết với rất nhiều quan viên, có địa vị cao ở thủ đô. Vì vậy lúc đầu dù tôi có nghi ngờ Trịnh Khắc Lương ra tay ám hại nhưng không có chứng cứ, vì vậy ông nội cũng không làm được gì.



Thường Tiểu Bảo có vẻ bất đắc dĩ, làm giang hồ ở thủ đô thường luôn cẩn thận. Đừng tưởng Thường Đông Lâm là đại ca giang hồ mà sung sướng, lão không dám tùy tiện sát hại người ta ở thủ đô, nếu sự việc náo loạn lớn thì tiến vào phần mộ của mình.

Thường Tiểu Bảo dừng lại một chút rồi có chút kỳ quái, hắn hỏi:



- Thiên ca, anh biết Trịnh Nam Tân sao?



- Không biết.



Hạ Thiên lắc đầu:



- Nhưng anh nghe người ta nói qua, không biết có phải là Trịnh Nam Tân này không?



Hạ Thiên suy nghĩ rồi hỏi một câu:



- Có phải Trịnh Nam Tân kia rất mê tín hay không?



- Đúng vậy, bên cạnh Trịnh Nam Tân có một thầy phong thủy, tên là Lý Đạo Minh. Đây là một thần côn, tự xưng là bán tiên, một số người ở thủ đô tin tưởng gọi lão là Lý đại sư. Người này không những tinh thông xem phong thủy, đồng thời còn giỏi cả tướng số.



Thường Tiểu Bảo gật đầu nói:



- Nghe nói Trịnh Nam Tân biết được Lý Đạo Minh thì đặc biệt tin tưởng, tên này nói gì Trịnh Nam Tân tin nấy, thậm chí tôi còn nghi ngờ, nếu Lý Đạo Minh nói hai cha con Trịnh Nam Tân tương khắc, sợ rằng Trịnh Nam Tân sẽ xử lý luôn cả Trịnh Khắc Lương.



- Xem ra đúng là Trịnh Nam Tân này rồi.



Hạ Thiên lầm bầm nói một câu, sau đó hắn nhìn Thường Tiểu Bảo:



- Này, Trịnh Khắc Lương cướp vợ của chú, chú có muốn báo thù không?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch