Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 752: Mày vượt quá giới hạn?

Chương 752: Mày vượt quá giới hạn?




Tuy giọng điệu rất trầm thấp nhưng Hạ Thiên vẫn có thể nghe ra tuổi của đối phương là không lớn, có lẽ hơn ba mươi. Mà hắn cũng có thể xác định mình chưa từng nghe qua âm thanh này, nhưng xác định đó là một người đàn ông.



- Chú là ai?



Hạ Thiên có chút kỳ quái, cái gì là vượt qua giới hạn, vì sao hắn nghe mà không hiểu? Ngay cả một thiên tài như hắn nghe còn chưa hiểu, như vậy khẳng định đối phương quá ngốc, nói không rõ ràng gì cả.



- Mày đừng quan tâm tao là ai, tao sẽ không nói cho mày biết, nhưng tao muốn nói cho mày biết, mày thật sự đi quá giới hạn rồi.



Giọng điệu trong điện thoại vẫn rất trầm thấp.



- Này, thằng ngu mày nói gì vậy?



Hạ Thiên rất mất hứng:



- Cái gì là đi quá giới hạn? Anh có biết chú là ai đâu?



- Hạ Thiên, mày ba lần nhúng tay vào chuyện của Thái Bằng Trình, đã làm tao không thể nhịn được nữa. Tao khuyên mày một câu, không cần phải xen vào chuyện của người khác, với thân phận của mày, không nên cuốn vào tranh đấu ở cấp độ của chúng tao. Mày có đường đi của mày, đối thủ của mày là các đại gia tộc, không phải loại người như chúng tao, vì vậy mày đừng đi quá giới hạn.

Giọng nói trong điện thoại được đề cao lên một chút, mơ hồ còn mang theo chút phẫn nộ:



- Chúng tao không chọc vào mày, mày làm gì phải liên tục gây khó cho chúng tao?



Hạ Thiên chợt cảm thấy buồn bực:



- Này, mày dám uy hiếp anh sao?



- Đúng vậy, tao đang uy hiếp mày.



Người đàn ông ở đầu dây bên kia khẽ hừ một tiếng:



- Bắt đầu từ bây giờ, nếu mày còn tiếp tục nhúng tay vào chuyện của Thái Bằng Trình thì tự gánh chịu hậu quả.



- Ngu ngốc, có tin anh xử lý mày không?



Hạ Thiên rất mất hứng, lại có người dám uy hiếp hắn, thật sự không biết sống chết.



- Hạ Thiên, tao tin này có bản lĩnh để giết tao rất dễ dàng, nhưng điều kiện tiên quyết là mày phải tìm được tao.



Người đàn ông ở đầu dây bên kia hình như biết khá rõ về Hạ Thiên:



- Tao biết rõ mày là ai, tao biết mày rất mạnh, tao biết mày có thể vung tay hủy diệt hai đại gia tộc ở thủ đô là Lý gia và Tôn gia, nhưng mày biết không, tao khác biệt rất lớn với Lý gia và Tôn gia.



- Có gì khác?



Hạ Thiên nói bằng giọng tràn đầy khinh bỉ:



- Có phải còn ngu hơn cả đám người bọn họ?



- Hạ Thiên, bọn họ là đại gia tộc, người trong đại gia tộc thường rất kiêu ngạo, bọn họ tự cho rằng mình là người lợi hại, bọn họ cho rằng chỉ tùy tiện điều ra một người cũng đủ để xử lý mày. Thường thì đám người này hay đánh giá thấp đối thủ, bọn họ cũng không thích dùng thủ đoạn quá hạ lưu.



Người đàn ông ở đầu dây bên kia chậm rãi nói:



- Nhưng tao thì khác, tao biết nếu đối kháng chính diện thì sẽ không phải là đối thủ của mày, tao không đánh giá thấp mày, chỉ biết đánh giá mày rất cao, tao sẽ không khinh thường những thủ đoạn hạ lưu, chỉ cần có thể đối phó với mày, dù là thủ đoạn gì cũng có thể dùng được.



Hạ Thiên nhìn vào phòng tắm, Lãnh Băng Băng còn chưa từ bên trong đi ra, vì vậy hắn nhàn chán mà không tắt điện thoại, hắn thuận miệng hỏi một câu:



- Này, thằng ngu, mày nói xem, mày muốn dùng thủ đoạn gì đối phó với anh?



- Hạ Thiên, tao biết mày có rất nhiều đàn bà, tao sẽ không nói cho mày biết sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó với các cô ấy, tao chỉ nói cho mày biết, tao có thể dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào, trừ khi mày buông tay không can thiệp vào chuyện của Thái Bằng Trình.



Người đàn ông trong điện thoại dùng giọng không nhanh không chậm nói:



- Cú điện thoại này là tao cảnh báo mày, nếu tiếp theo mày còn phá hư hành động của chúng tao, tao sẽ trực tiếp hành động và cho mày biết hậu quả.



Người đàn ông kia nói xong thì cúp điện thoại.

Hạ Thiên lập tức điện thoại đi, người nhận tất nhiên là Tiểu Yêu Tinh.



- Chồng, có chuyện gì? Em đang nghịch máy tính.



Tiểu Yêu Tinh nhận điện thoại rất nhanh, Hạ Thiên có thể nghe thấy tiếng gõ phím lóc cóc của nàng, rõ ràng bây giờ nàng đang rất hưng phấn.



- Vừa có một thằng ngu điện thoại đến uy hiếp anh, em giúp anh điều tra xem thằng ngu kia ở đâu, anh đi xử lý hắn.



Hạ Thiên nhanh chóng nói.



- Sao? Có người dám uy hiếp chồng à? Để em xem...Ủa?



Tiểu Yêu Tinh có chút kinh ngạc:



- Chồng, đây là điện thoại đến từ Canada, em đang xem...Ôi dà, chồng, em cũng không kiểm tra được là ai điện thoại đến, tuy em tìm được địa chỉ phát ra tín hiệu nhưng bây giờ chỗ đó đã không còn người nào, có lẽ đối phương đã gọi điện xong và bỏ đi rồi.



- Ngay cả em cũng không tìm ra sao?



Hạ Thiên có chút buồn bực.



- Chồng, cho dù em tìm ra được đối phương cũng không hữu dụng, hắn đang ở Canada, cách chồng rất xa, anh căn bản không thể đi xử lý hắn được.



Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói.



- Hèn gì thằng ngu này dám uy hiếp anh.



Hạ Thiên có chút khó chịu:



- Này, vợ Tiểu Yêu Tinh, thằng ngu vừa rồi mới uy hiếp anh, vì vậy em nên cẩn thận một chút, thuận tiện cũng nhắc vợ Đại Yêu Tinh một tiếng.



Hạ Thiên cúp điện thoại, sau đó hắn nghe thấy những động tĩnh ở bên kia phòng tắm, hắn ngẩng đầu nhìn, Lãnh Băng Băng đang mặc một bộ đồ ngủ có chút khêu gợi đi ra. Lúc này cặp đùi trắng đẹp của nàng hơi lộ ra ngoài, rất mê người, bộ đồ ngủ rộng thùng thình nhưng cặp núi cao ngất trước ngực vẫn bùng ra rất khủng bố.

Ánh mắt Hạ Thiên có chút nóng bỏng, dù cảnh sát tỷ tỷ mặc quần áo gì cũng đều gợi cảm phi phàm như vậy, sức quyến rũ bùng ra khắp bốn phía.

Lãnh Băng Băng đã sớm quen với ánh mắt thế này của Hạ Thiên, nàng tự nhiên đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, sau đó nàng tùy ý hỏi một câu:



- Cậu vừa điện thoại cho ai? Sao tôi nghe thấy như cãi nhau vậy?



Thì ra Lãnh Băng Băng nghe thấy Hạ Thiên nói chuyện với người kia trong điện thoại, vì vậy nàng mới không tắm nữa và mặc quần áo bước ra.



- Có một tên ngu ngốc dám uy hiếp tôi, muốn dùng thủ đoạn hạ lưu để đối phó với tôi.



Hạ Thiên nói đến vấn đề này thì có chút khó chịu:



- Tôi định đi xử lý hắn, cũng nhờ Tiểu Yêu Tinh giúp đỡ, đáng tiếc là tên kia đang ở Canada.



- Canada sao?



Lãnh Băng Băng khẽ nhíu mày:



- Cậu nói cụ thể một chút xem, người kia nói những gì trong điện thoại?



Hạ Thiên thuận tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lãnh Băng Băng, sau đó hắn dùng giọng không nhanh không chậm nói ra nội dung cuộc điện thoại vừa rồi. Lãnh Băng Băng rất dịu dàng trong lòng Hạ Thiên, nàng chân thành nghe những lời tự thuật của hắn.



- Lại là Thái Bằng Trình sao?



Sau khi nghe xong sự việc thì Lãnh Băng Băng chau mày:

- Hôm nay vợ cục trưởng Hào bị bắt cóc cũng có liên quan đến Thái Bằng Trình, đám cướp muốn dùng Thái Bằng Trình để trao đổi. Vừa rồi tên kia điện thoại đến uy hiếp cậu, có lẽ đã biết được tin tức đám cướp kia thất bại là vì cậu nhúng tay vào. Cũng phải nói đến sự linh thông tin tức của đám người này, rõ ràng thành phố Giang Hải cũng có người của bọn họ.



- Đúng vậy, vẫn là tên kia, tôi thật sự muốn đi xử lý hắn.



Hạ Thiên có chút bất mãn, hắn bị người ta uy hiếp, buồn bực nhất chính là hắn không thể nào bắt được đối phương, đơn giản là đối phương ở Canada, hắn không thể chạy sang bắt người được.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch