Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 29: Đập phát chết luôn (1)

Chương 29: Đập phát chết luôn (1)




Chờ Tả Tư Duyệt khôi phục tinh thần, Tần Mục đã sớm không thấy bóng dáng.

Chẳng qua Tả Tư Duyệt cũng không đuổi theo, cô còn đang suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì khiến Tần Mục đột nhiên nổi giận, còn có câu nói cuối cùng của Tần Mục rốt cuộc là có ý gì?

Có lẽ không lâu sau, nguyện vọng của cô sẽ thành sự thật?

Tống Thi Thi thoáng nghi hoặc, dường như nghĩ tới điều gì, nói với Tả Tư Duyệt:
- Chị, Tần Mục đột nhiên tức giận có thể liên quan tới người bên cạnh. Em nhớ được vừa rồi hắn đã nói, hắn có thể nghe được người ở phòng bên cạnh nói chuyện.

- Chị đi qua xem.



Tần Mục chạy ra khỏi nhà hàng, một đường phóng tới xe hơi Bắc Trạm trung tâm thành phố.

- Thì ra là thế, nhiệm vụ bí mật của Phong Dao lần này dĩ nhiên là tìm kiếm dị năng giả!

Tần Mục sớm nên nghĩ đến, người nơi đó sẽ không dễ dàng xuất động, một khi xuất động, chắc chắn là nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, hơn nữa cơ mật.

Phỉ Phỉ thức tỉnh dị năng đã dẫn tới sự chú ý của Công hội võ giả, vậy làm sao không khiến cho nơi đó chú ý?

Vừa rồi trong lúc vô tình Tần Mục nghe lén được người ở phòng bên cạnh nói tới Phong Dao, biết rõ Phong Dao đã phát hiện tung tích của Phỉ Phỉ, hơn nữa mang theo Tam Đại Chiến Tướng của Thanh Long Bang cùng tiến tới đuổi bắt.

Lúc này Tần Mục thực sự tức giận rồi, dám động tới người bên cạnh hắn, đừng nói một Thanh Long Bang, coi như là người nơi đó, hắn cũng tuyệt đối không bỏ qua.

Tốc độ Tần Mục cực nhanh, toàn lực mà chạy, mắt thường đã hoàn toàn không trông thấy.

Người trên đường phố chỉ cảm thấy một cơn gió lạ thổi qua, thoáng chần chờ, lại lắc đầu, không để ý đến.

Vài phút sau, Tần Mục đến ô tô Bắc Trạm.

Tần Phỉ Phỉ để lại tờ giấy từng nói đến, lần này cô tới thành phố lân cận làm thêm, may mắn Bắc Trạm chính là giao điểm giữa thành phố Ninh Giang và thành phố lân cận, với tốc độ của Tần Mục có thể chạy tới rất nhanh.

Nhìn thoáng qua bản đồ nhà ga, Tần Mục lại đứng dậy, chạy tới thành phố lân cận.

Chẳng qua vừa mới tới ngoại ô, thần sắc Tần Mục khẽ động, nhanh chóng chay về phía bãi biển phía trước.

Trên bờ biển, ba nam một nữ đang dò xét dọc đường, dường như đang tìm kiếm điều gì.

Người phụ nữ Tần Mục nhận biết, đúng là Phong Dao.

Ba gã đàn ông còn lại trong lúc lơ đãng phát ra khí thế khắc nghiệt, không yếu hơn chút nào so với Chiến Lang mà Tần Mục gặp ngày hôm qua, chắc hẳn là Tam Đại Chiến Tướng mà Thanh Long Bang phái tới giúp đỡ Phong Dao.

Ngốc Ưng, Châu Chấu và Độc Xà.

- Con mẹ nó, mắt thấy sắp đuổi được cô nàng kia, đột nhiên nhảy ra một cô nàng khác xen vào việc, thực xui xẻo.
Ngốc Ưng đầu trọc nhổ một bãi nước bọt, hung thần ác sát mắng một câu.

- Cô nàng kia mạnh tới đáng sợ, bốn người chúng ta liên thủ chẳng qua miễn cưỡng đánh bại cô ta, nếu như một người đi lên, chỉ sợ không ngăn được mấy chiêu của cô ta.

- Quả thực, không nghĩ tới thành phố Ninh Giang nho nhỏ này dĩ nhiên lại cất giấu nhân vật bậc này. Ngoại trừ lão đại của chúng ta, đơn đả độc đấu, chỉ sợ không ai là đối thủ của hắn.

Phong Dao quan sát vùng biển sóng cả mãnh liệt, giận dữ nói:
- Hai người họ nhảy vào biển, có lẽ không thể sống sót, sớm muộn sẽ bị sóng biển đưa tới bờ biển, chúng ta chờ ở đây là được rồi.

- Người đã chết rồi, cần thi thể bọn họ làm gì chứ?

- Nhiệm vụ của tôi chỉ là mang cô ta về tổng bộ, chỉ tiếc tính cách của cô ta quá mãnh liệt, có thể đem thi thể cô ta về, coi như có giải thích.

- Chờ một chút, có người!

Tính mẫn cảm của Độc Xà cao nhất, là người đầu tiên phát hiện Tần Mục đứng trên sườn đất cách đó không xa.

Tần Mục nghe một chữ không lọt lời nói chuyện của bốn người vào tai, một cảm giác lạnh lẽo tràn lan đáy lòng.

Tần Phỉ Phỉ rõ ràng bị ép phải nhảy xuống biển?

Oành!

Một sát khí lạnh băng như núi lửa tuôn trào trên người Tần Mục.

- Là ngươi?
Đôi mắt Phong Dao nhìn chằm chằm Tần Mục.

- Khoảng cách rõ ràng xa như vậy, vẫn có thể cảm nhận được sát ý của hắn, tiểu tử này không đơn giản.
Độc Xà nhắc nhở vài tên đồng bọn.

- Đoán chừng hắn còn chưa thành niên, Phong Dao tiểu thư, cô biết hắn sao?

- Chẳng lẽ các ngươi không biết hắn sao? Gần đây hắn đi lại rất gần với nha đầu Tả Tư Duyệt kia, còn từng chống đối ta vì cô ta nữa.

- Tôi nhớ ra rồi!
Ngốc Ưng chợt nói:
- Tôi nhớ được ngày hôm qua Bang chủ còn nhắc tới người này, cuối cùng hình như tên Chiến Lang nhàn rỗi kia chạy đi tìm hắn thì phải?

- Lại nói từ đêm qua đã không còn thấy tin tức về Chiến Lang nữa, chẳng lẽ…

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Chiến Lang lớn lên trong đống xương cốt, sao có khả năng thua trong tay một tên nhóc, trên đời này còn có thể xuất hiện Lâm Ngạo thứ hai hay sao?

- Nói cũng đúng, chẳng qua vì sao hắn lại xuất hiện ở nơi này, còn để lộ sát ý đối với chúng ta?

Ngốc Ưng đi tới một bước nói:
- Thằng nhóc không biết tự lượng sức mình, để tôi ra tay giải quyết hắn là được rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch