Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 3: Đi học, ngồi cùng bàn với mỹ nữ đang ngủ (1)

Chương 3: Đi học, ngồi cùng bàn với mỹ nữ đang ngủ (1)





Reng reng reng!

Một hồi chuông vang lên, Tần Mục từ trong trầm tư tỉnh lại.

- Tần Mục, cậu còn ở đây sao? Trễ học bây giờ.

Một tên mập hấp tấp chạy từ phía sau đến. Tần Mục nhận ra, đây là một trong ba người lúc trước muốn dẫn hắn đi ăn chực, được xem là bạn tốt nhất của Tần Mục.

- Đi học dường như là chuyện rất thú vị.

Ở thế giới tận thế, nào còn trường học nào tồn tại chứ? Hiện tại, được đi học, Tần Mục cảm giác thân thiết vô cùng.

Hắn chạy theo cậu béo, rất nhanh chạy lên lớp học.

- Có mặt.

- Phì Nguyên, em lại đến muộn, lần sau nhớ chú ý một chút.

Bên trong truyền đến một thanh âm nghiêm khắc.

Cậu béo liên tục gật đầu rồi bước vào lớp.

Tần Mục đi theo sau, cũng hô một tiếng:

- Có mặt.

Lập tức, ánh mắt khác thường của toàn lớp ném tới, sau đó phát ra tiếng cười vang.

- Đồ đần, phòng học của cậu bên cạnh kìa.

Cậu béo im lặng đẩy Tần Mục ra ngoài, chỉ chỉ vào phòng học bên cạnh.

Tần Mục xấu hổ vô cùng, nói với giáo viên trong lớp đang kinh ngạc một tiếng “Em xin lỗi” rồi nhanh chóng bỏ chạy.

- Con mẹ nó, vừa tới đã xấu mặt rồi.

Tần Mục nói nhỏ, bước đến phòng học bên cạnh.

- Có mặt.

- Sao?

Tần Mục ngạc nhiên, phát hiện trong phòng không có giáo viên.

- Cũng may, xem ra giáo viên cũng đến muộn.

Tần Mục không chần chừ, nghênh ngang bước vào.

Trong phòng học vẫn còn hai chỗ ngồi trống, một trước một sau.

Tần Mục không biết chỗ nào mới là chỗ ngồi của mình, liền lựa chọn chỗ ngồi phía trước.

Nhưng vừa mới ngồi xuống, hắn liền cảm giác phía sau hơi lạnh.

- Có sát khí.

Tần Mục xoay người sang chỗ khác, phát hiện ngồi đằng sau hắn là Diệp Khinh Tuyết và Hoàng Hiểu Châu.

Hai cô gái này đều nổi giận, trừng mắt nhìn Tần Mục, hận không thể ăn hết thịt của hắn.

- Chào.

Tần Mục cả người vô hại, vẫy tay một cái, giống như chào hỏi.

Một động tác kia khiến cho Hoàng Hiểu Châu như muốn nổ tung, cầm quyển sách trên bàn ném qua chỗ Tần Mục.

Tần Mục hơi nghiêng người, tránh được quyển sách, một tay vỗ ngực, giống như bị chấn kinh.

- Đàn ông không so đo với phụ nữ. Để tôi đổi chỗ ngồi.

Nói xong, Tần Mục dưới ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của tất cả mọi người, bước đến chỗ cuối cùng đằng sau.

- Ồ.

Tần Mục phát hiện hàng ghế cuối chỉ có hai vị trí. Một chỗ còn trống, còn chỗ bên cạnh là một cô gái mặc quần áo thể thao rộng thùng thình đang nằm sấp ngủ say, đầu tóc rối tung che khuất gương mặt của cô.

- Tần Mục, cậu không ngồi được chỗ đó đâu. Mau trở về chỗ cũ đi.

Diệp Khinh Tuyết lo lắng quay xuống nói.

Diệp Khinh Tuyết phản ứng như vậy khiến cho mọi người bắt đầu xì xào bàn tán. Bọn họ chưa từng nhìn thấy nữ thần chủ động lo lắng cho nam sinh nào cả.

Tần Mục kinh ngạc nhìn Diệp Khinh Tuyết, nhưng không nghe theo, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.

- Thật sự là không biết sống chết.

Tần Mục nghe rất rõ có mấy người phát ra tiếng cười lạnh rất nhỏ, dường như có chút hả hê.

- Tần Mục, cậu…

- Khinh Tuyết, cứ để cho cậu ta chết. Loại người này không đáng đồng tình.

Hoàng Hiểu Châu ở một bên, nói.

Diệp Khinh Tuyết ngồi xuống, trong lòng vừa tức giận vừa lo lắng cho Tần Mục.

Tần Mục tất nhiên không biết mình đã vô tình phạm phải một cấm kỵ. Nhưng cho dù biết rõ cấm kỵ này, hắn đoán chừng cũng không để ý.

- Bạn học này, đi học mà ngủ thì không hay đâu. Giáo viên sắp đến rồi đấy.

Tần Mục vỗ vào đầu cô gái ngủ say bên cạnh.

Nếu như Tần Mục ngồi xuống vị trí đó khiến tất cả mọi người kinh ngạc, thì hành động lần này của hắn khiến tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, tim dâng đến tận họng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch