Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 42: Mưu kế của Liệp Báo (2)

Chương 42: Mưu kế của Liệp Báo (2)
Hy vọng cậu sẽ không khiến tôi thất vọng.

Biểu hiện Lôi Long rất bình tĩnh, cũng không vì bộ dạng bên ngoài của Tần Mục mà khinh thường hắn.

- Tâm trạng của anh cũng không tệ, không hổ danh là quyền vương thường thắng. Nhưng hôm nay anh phải nằm xuống rồi.

Ánh mắt Lôi Long phát lạnh, nắm tay thật chặt.

- Trận đấu bắt đầu.

Trọng tài hô.

Lôi Long vừa rồi tất nhiên cũng có xem Tần Mục và Cáp Tư thi đấu, biết rõ sức mạnh Tần Mục không những mạnh mà tốc độ ra tay cũng rất nhanh. Cho nên, ngay từ đầu gã đã có sự đề phòng.

- Không cần phải khẩn trương như vậy.

Tần Mục đối với phản ứng của Lôi Long, có chút buồn cười.

- Cậu có lẽ nên cảm thấy vinh hạnh. Đối mặt với đối thủ bình thường, tôi rất ít khi tập trung như vậy.

- Kỳ thật thì anh không cần phải như thế. Mặc kệ anh tập trung như thế nào, người bại cũng là anh.

- Cuồng vọng.

Lôi Long quát lớn một tiếng, trọng quyền xuất kích.

Theo truyền thuyết, trọng quyền của Lôi Long có sức nặng ngàn cân. Một quyền có thể đánh chết một con trâu khỏe nhất. Trong các trận thi đấu của thế giới ngầm, không người nào dám chính diện đối quyền với gã.

Cơ thể Tần Mục hơi nghiêng qua, dùng góc độ cực kỳ tinh chuẩn tránh được trọng quyền của Lôi Long.

- Tránh được?

Trong lòng Lôi Long không hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Gã đương nhiên biết mình không có khả năng đánh bại Tần Mục một cách dễ dàng, nhưng Tần Mục đối mặt với một quyền này của gã cũng không dám đỡ, đồng nghĩa với việc thực lực của hắn không lớn?

- Nắm đấm không tệ.

Tần Mục tán dương. Lôi Long bất quá chỉ là một người bình thường, cũng không tu luyện cổ võ, cũng chẳng phải dị năng giả, nhưng đánh ra một quyền hữu lực như vậy đã là rất tốt.

- Cậu cũng không tệ, có thể tránh được một quyền của tôi. Nhưng kế tiếp cũng không dễ dàng như vậy.

Lôi Long cho rằng Tần Mục không chịu nổi trọng kích của mình, cho nên niềm tin tăng lên rất nhiều, không chút lưu tình mà xuất kích lần nữa.

Lúc này, Lôi Long liên tiếp ra hơn mười quyền, chính giữa không hề có bất kỳ khe hở nào.

Đối với một quyền thủ bình thường, trọng quyền thường khi nào đối thủ lộ ra sơ hở mới sử dụng. Dù sao trọng quyền cũng tiêu hao thể lực rất lớn.

Nhưng thể lực Lôi Long rất kinh người, trọng quyền không ngừng xuất kích, nhưng cũng chỉ thở hổn hển mấy hơi mà thôi.

- Không hổ là quyền vương, trước kia tôi đã xem qua rất nhiều cuộc tranh tài, nhưng cho đến bây giờ mới nhận thức được thực lực chân chính của gã.

- Tôi thấy trận đấu này quyền vương sẽ thắng tiếp.

- Cũng khó nói lắm. Sức mạnh Tần Mục có lẽ không bằng Lôi Long, nhưng tốc độ của hắn rất nhanh. Lôi Long đánh ra hơn mười quyền cũng không đánh trúng.

- Nếu tiếp tục như vậy, thể lực của Lôi Long sớm muộn cũng sẽ tiêu hao hết. Phần thắng của Tần Mục sẽ lớn hơn một chút.

Như mọi người nói, thân pháp của Tần Mục xảo diệu, đối mặt với cường công của Lôi Long đều tránh được.

- Tiểu tử, cậu chỉ biết tránh thôi sao? Cậu khiến tôi thất vọng quá.

Gương mặt Lôi Long rốt cuộc hiện lên sự tức giận, khinh thường nhìn Tần Mục.

- Được rồi, tôi không né nữa.

Tần Mục nói xong, bỗng nhiên bước ra một bước, tay phải dán lên lồng ngực Lôi Long.

- Anh thua rồi, quyền vương.

Hình ảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt mọi người. Chỉ thấy tay phải Tần Mục nhẹ nhàng đẩy trên ngực Lôi Long. Cơ thể Lôi Long liên tiếp bị đẩy lui hơn mười bước, sau đó lăn xuống lôi đài.

Tần Mục không đánh mạnh, chỉ đẩy nhẹ một cái.

Lôi Long không bị trọng thương, chỉ thối lui hơn mười bước, sau đó dùng tư thế vô cùng cổ quái lăn xuống lôi đài.

- Chuyện gì vậy?

Mọi người cũng không rõ ràng cho lắm.

Lôi Long với tư cách là quyền vương danh vọng cực cao, chỉ cần đầu không bị đá, tuyệt không giả bộ bị đánh như vậy.

Nhưng gã cứ như vậy mà thua, khiến cho bất kỳ người nào cũng không tin được.

Không chỉ nói là người xem không tin, ngay cả Lôi Long là người trong cuộc cũng có cảm giác không thể tưởng tượng nổi, phẫn nộ đứng lên nhìn chằm chằm Tần Mục.

- Vừa rồi cậu mới làm gì tôi?

- Lôi Long, anh đã thua rồi, đừng vô lễ với Tần tiên sinh như vậy.

Thanh âm áp bách của Liệp Báo vang lên.

Toàn thân Lôi Long chấn động. Tuy không cam lòng, nhưng cũng không dám mở miệng.

- Haha, Tần tiên sinh quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, đánh bại được Lôi Long. Sau này, cậu chính là quyền vương mới.

Tần Mục thản nhiên cười:

- Tôi chẳng có hứng thú với vị trí quyền vương. Tôi chỉ biết trong thẻ của tôi đã có một ngàn hai trăm vạn.

- Cái này thì dễ nói rồi. Tiền của Tần tiên sinh đã được chuyển vào trong thẻ.

- Vậy thì tốt. Còn có người khiêu chiến kế tiếp hay không?

- Tần tiên sinh thật biết nói đùa. Lôi Long đã là người mạnh nhất của chúng tôi. Cậu đánh bại được anh ta, trong thời gian ngắn chỉ sợ không tìm được đối thủ mới. Cuộc thi đấu hôm nay chắc chắn sẽ kết thúc.

Liệp Báo vừa nói xong, toàn trường đã sôi lên.

- Làm cái gì vậy? Hôm nay đến đây là xong sao? Lão tử còn chưa chơi xong mà.

- Đúng đấy. Vừa mới cược được hai trận, các người đã đóng cửa, sau này không đến đây chơi nữa.

Bởi vì có Tần Mục xuất hiện, rất nhiều người do dự không đặt cược, chỉ lặng yên đứng xem.

Bây giờ đã nhìn ra được thực lực của hắn, đang muốn dùng số tiền lớn đặt cược vào hắn, lại không nghĩ đến trận thi đấu hôm nay sẽ kết thúc.

Đối mặt với sự bất mãn của nhiều người, Liệp Báo tỏ ra khó xử:

- Các vị, thật sự xin lỗi. Chỉ là các vị vừa rồi cũng thấy, thực lực của Tần tiên sinh rất mạnh, còn ai dám khiêu chiến cậu ấy?

- Chờ một chút, tôi muốn khiêu chiến.

Đúng lúc này, một thanh âm đột ngột vang lên.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch