Trần Lạc nhìn Isabella một chút, nâng cánh tay của mình lên ngửi ngửi, hỏi: "Có sao, tại sao tớ không ngửi được?"
"Có!" Isabella khẽ gật đầu khẳng định. "Mấy ngày nay Donna vẫn luôn dùng loại nước hoa này, tớ không có khả năng nghe sai đâu. Blair, hôm nay cậu đã từng gặp Jasmine phải không, nàng cũng dùng loại nước hoa này."
Britney tiến lên hai bước, đi đến bên cạnh của Trần Lạc, nói: "Cô cũng không ngửi được mùi hoa nhài, ngược lại có hương bách hợp, cả ngày Blair ở với em, trên người tất cả đều là mùi thơm của em."
"Có thể là em ngửi sai. . ." Câu nói này khiến Isabella hơi đỏ mặt, nàng vội vàng nói tránh đi: "Blair, ngày mai cậu rảnh không, cha mẹ tớ muốn gặp cậu. . ."
Trần Lạc giật mình, hỏi lại: "Gặp tớ hả?"
. . .
Sau khi Isabella giải thích Trần Lạc mới biết được, hoá ra ngày mai là sinh nhật của mẹ Isabella, phủ thành chủ sẽ tổ chức một buổi yến hội, Isabella cũng sẽ mời mấy người bạn có quan hệ tốt với nàng.
Nhân dịp này, thành chủ và thành chủ phu nhân đặc biệt muốn Isabella mời Trần Lạc đến dự. Mặc dù chuyện của Baird đã trôi qua rất lâu, nhưng bọn họ còn muốn ở trước mặt cám ơn hắn.
Trần Lạc đã từ chối buổi tiệc cám ơn của bọn họ lần trước, lần này không quá dễ dàng từ chối.
Ngày mai là tiệc sinh nhật của mẹ Isabella. Đến nhà chào hỏi không mang theo lễ vật không tốt lắm.
Sáng hôm sau, Trần Lạc đặc biệt đi ra ngoài, chọn lấy một chiếc mũ dạ của phái nữ, giá cả vừa phải, không phải rất đắt nhưng cũng không rẻ, thích hợp làm quà ra mắt đầu tiên.
Buổi chiều sau khi tan học, Trần Lạc và Isabella cùng nhau trở về.
Đi chung với nàng còn có mấy nữ sinh là bạn của Isabella, Trần Lạc cũng nhận biết một chút, cô gái hơi gầy bên cạnh nàng tên là Rolla, hơi đầy đặn tên là Donna, những người khác hắn cũng không biết mặt.
Trong nhóm người, ngoại trừ Trần Lạc, tất cả đều là nữ sinh.
"A, học đệ cũng đi chung với chúng ta . . ." Các nữ sinh cầm sẵn quà chờ ở cửa lớp năm thứ hai thì phát hiện Trần Lạc, chợt reo lên rồi nhao nhao xông đến giống như phát hiện đại lục mới.
Sau một học kỳ trôi qua, ở thánh Donas, Trần Lạc sớm đã là nhân vật phong vân ai ai cũng biết.
Người phát hiện Số vô tỷ, người đoạt giải Edwin, Toán Học Ma Quỷ. . . , cho dù các nàng cũng không hiểu rất rõ chuyện của giới toán học, nhưng cũng biết toán học của cậu học sinh năm thứ hai - Blair rất lợi hại, trong giới toán học địa vị của hắn còn cao hơn thầy cô của các nàng.
Đương nhiên, Thánh Donas không phải giới toán học, ngoại trừ số rất ít học sinh, không có bao nhiêu người biết ý nghĩa của cái tên Blair trong giới toán học.
Chân chính để hắn nổi tiếng vẫn là từ buổi ngoại khoá lần đó. Lúc đối mặt với Ma Pháp sư cao cấp tà ác Baird, hắn không tiếc hi sinh tính mạng cứu hai vị nữ thần của học viện, Isabella và Alice. Từ đó về sau, gần như cách mấy ngày Trần Lạc sẽ nhận được thư tình của nữ sinh, chỉ là từ đầu đến cuối hắn cũng không hồi âm với bất cứ người nào. Thời gian lâu dài, chuyện này mới chậm rãi lắng xuống.
Nếu như trong một đám nam sinh chỉ có một người nữ sinh, như vậy trừ phi tính cách của nàng quá hiếm thấy, bình thường đều sẽ trở thành “cục cưng” của đoàn được quan tâm đủ kiểu. Mà nếu như trong một đám nữ sinh chỉ có một nam sinh, tình huống sẽ biến thành giống như bây giờ.
"Học đệ, em nói chị với Donna ai xinh đẹp hơn?" Rolla và Donna không biết như thế nào, hai người tranh chấp không thôi về vấn đề dung mạo, cuối cùng dẫn mầm tai vạ đến Trần Lạc.
Ánh mắt của mọi người bao gồm cả Isabella lập tức đều đặt ở trên người của Trần Lạc.
Sau khi trải qua Tu La tràng của Isabella và Alice, vấn đề ở trình độ này căn bản không có bất luận độ khó gì đối với Trần Lạc.
Isabella sửng sốt một chút, mặc dù không nói gì, khóe miệng lại không nhịn được cong lên.
Vấn đề này hiển nhiên không để cho Rolla hài lòng, nàng tiến lên hai bước, nói: "Chị nói là chị và Donna, không có Isabella. . ."
Mặt của Trần Lạc không chút thay đổi, hắn nói: "Thật xin lỗi, em vẫn cảm thấy chị Isabella xinh đẹp nhất."
Rolla và Donna ai đẹp hơn không có bất cứ quan hệ nào với hắn, trả lời bất kỳ một người nào đều sẽ đắc tội với người còn lại, vô duyên vô cớ đắc tội với người khác, Trần Lạc cũng không ngu như vậy.
Hắn tại sao muốn trả lời loại vấn đề này, hắn lại không nghĩ đến tán tỉnh các nàng.
Mấy cô nữ sinh đã sớm nhịn không được bật cười khanh khách.
"Không hổ là học đệ. . ."
"Thật vô tình nha, lúc trước Betty viết cho hắn thư tình ròng rã dài mười trang giấy, hắn một chữ cũng không trả lời. . ."
"Betty tính là gì, ngay cả Alice cũng bị hắn từ chối, Rolla cậu cũng đừng phí công nữa."
. . .
Rolla bất mãn trừng Trần Lạc một chút, hỏi: "Blair, trong mắt của em cũng chỉ có Isabella thôi hả?"
Trần Lạc đáp: "Còn có toán học và ma pháp."
Ở trong mắt hầu hết học sinh của Thánh Donas, Trần Lạc chính là người như vậy.
Toán học đạt điểm tối đa, ma pháp đạt điểm tối đa, lịch sử khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, văn học cũng cũng xếp chót.
Vô số nữ sinh thổ lộ với hắn, hắn chưa từng đáp ứng bất luận kẻ nào. Hai đại nữ thần của học viện cả ngày tìm hắn, cũng không gặp hắn ở chung một chỗ với bất kỳ người nào, học viện Thánh Donas có rất nhiều học sinh. Nhưng Trần Lạc tuyệt đối là người đặc biệt nhất.
Rolla nhịn không được cảm thán: "Học đệ, em thật sự là một người hiếm thấy!"
Nói xong nàng liền uốn éo cái mông chạy đi, cũng không tiếp tục trò chuyện với Trần Lạc.
Donna thì dùng ánh mắt khác thường nhìn Trần Lạc một chút, nói: "Khó trách ngũ đại học viện Vương Đô, ngay cả một trường Isabella cũng không chọn. Nếu là chị, chị cũng nguyện ý chờ thêm một năm. . ."
Isabella kéo ống tay áo của nàng, trừng nàng một chút, mới đi lên hỏi Trần Lạc: "Alice thổ lộ với cậu lúc nào?"
"Tớ cũng muốn biết." Trần Lạc nhìn nàng, lại hỏi: "Cậu không phải nói cậu chọn học viện Ma Pháp Vương Đô hả, sao chị Donna mới rồi lại nói cậu không chọn trường nào?"
Isabella lườm hắn một cái, nói: "Cha của tớ là thành chủ của Yapool, đương nhiên so với những người khác không giống nhau, coi như không tham gia kỳ thi tuyển sinh của bọn họ, đến lúc đó tớ cũng có thể đến bất luận học viện nào mình muốn. . ."
Vương quốc Lorrain chỉ là một tiểu quốc, thành trì giống như thành Yapool này chỉ có mười cái. Cứ tính toán như thế, thành chủ của thành Yapool cũng coi là chư hầu một phương.
Chẳng qua vị thành chủ này đối với thành Yapool lực khống chế không đủ, tài chính và quân đội lần lượt bị tài vụ đại thần và quan trị an cầm trịch. Ngoại trừ Vương Đô, phân phối quyền lực ở những thành thị như Lorrain này đại khái đều là kiểu này.
Nói đến, Trần Lạc cũng chỉ mới hiểu rõ mấy ngày gần đây, chức thành chủ của thành Yapool bị nhà Kravis lũng đoạn. Cha của Isabella là thành chủ của thành Yapool, ông nội của nàng là thành chủ đời trước, nếu như cha mẹ của Isabella không có bất ngờ gì xảy ra, thành chủ đời tiếp theo chính là Isabella.
Cứ như vậy, chỉ cần giúp nàng trừ đi uy hiếp của tài vụ đại thần và quan trị an. Ở thành Yapool, Trần Lạc có thể muốn làm gì thì làm.
Mà nếu như hắn cưới Isabella, như vậy thành chủ của thành Yapool đời kế tiếp nữa chính là con của bọn hắn, chẳng qua muốn kế thừa vị trí thành chủ này, chúng nó nhất định phải mang họ Kravis.
Điểm này Trần Lạc có phần không quá có thể tiếp nhận, bởi vì hắn muốn con của hắn mang họ Trần. Đương nhiên, tư tưởng của hắn cũng không phải cỡ nào ngoan cố, nếu như sinh hai đứa mà nói, một đứa cũng có thể mang họ của Isabella. . .
Isabella gặp Trần Lạc không lên tiếng, liếc hắn một cái, hỏi: "Blair, cậu đang suy nghĩ gì đấy?"
"Tớ đang nghĩ, nếu như sinh hai đứa. . ." Trần Lạc nhìn Isabella, trong chớp mắt về tới hiện thực, hắn đương nhiên không thể nói cho Isabella vừa rồi đang nghĩ tên cho con bọn họ, đành nói lảng sang chuyện khác: "Sắp đến rồi hả?"
"Đi hết con phố phía trước là đến." Isabella chỉ tay về phía trước, lại quay đầu lại hỏi: "Cậu mới vừa nói sinh hai đứa là sao?"
Trần Lạc nghĩ một chút, đáp: "Tớ có một người bạn, vợ của hắn muốn sinh con, là song thai. . . , bọn họ nhờ tớ đặt tên cho con của họ."
Isabella kinh ngạc hỏi: "Ngoại trừ Toby, cậu còn bạn bè khác hả?"