Hắn chỉ muốn xem hết bản ghi chép của Thánh Ma Đạo Sư, thu hoạch ma pháp của hiệp hội Ma Pháp Gaya, sau khi báo đáp xong Tasia sẽ tiến về quốc gia kế tiếp.
Nhưng kế hoạch bây giờ của hắn bị nhiễu loạn.
Thứ nhất là nhân tình thiếu Tasia càng lúc càng lớn, cứ bỏ đi như thế, khó tránh khỏi có phần không chịu trách nhiệm.
Thứ hai là phái Ngân Hà vừa mới thành lập, hắn tối thiểu phải đợi mọi chuyện ổn định mới có thể rời đi.
Huống chi, Tasia vẫn còn tiếp tục tìm ma pháp mới cho hắn, hắn có đầy đủ lý do để ở lại đây.
Trong mấy ngày này, sau khi Trần Lạc tu luyện xong, còn dành thời gian để gặp mặt một số nhân vật quan trọng của học phái. Nói là học phái nhưng thật ra mỗi học phái đều là một giáo hội cỡ nhỏ. Thành viên của học phái chính là tín đồ trung thành nhất, lực ảnh hưởng của người sáng lập cũng không chỉ giới hạn trong học phái. Nếu như không phải Trần Lạc ở trong vương cung, Tasia giúp hắn cản phần lớn người đến bái phỏng, mấy ngày nay hắn chỉ dùng để gặp gỡ những học giả kia cũng không hết.
Học giả bình thường đều sẽ bị nàng từ chối, những học giả nổi tiếng có sức ảnh hưởng không nhỏ được nàng lựa chọn rồi giao cho Trần Lạc.
Trần nhìn một đống thiếp mời trước mặt mình, hắn rốt cục nhịn không được hỏi Tasia: "Gaya có nhiều học giả nổi tiếng như vậy à?"
"Những học giả này không chỉ là Gaya." Tasia giải thích: "Mỗi lần hội nghị khoa học thế giới đều tổ chức ở Gaya. Nửa tháng sau, chính là thời gian của lần hội nghị tiếp theo. Hội nghị lần này có tổng cộng có hơn 40 nước tham dự, bao gồm cả tứ đại đế quốc, bọn họ đều muốn gặp cậu một lần.”
Trần Lạc mở những thiếp mời kia ra, quả nhiên phát hiện những người này đến từ những đất nước khác nhau, tên tuổi trên thiếp mời cũng đủ loại, ngoại trừ hiệp hội Toán Học, còn có hiệp hội Chiêm Tinh, hiệp hội Luyện Kim, hiệp hội Khoa Học đều là hội trưởng, phó hội trưởng.
Trong tất cả hiệp hội, hiệp hội có thế lực mạnh nhất là hiệp hội Ma Pháp. Sau đó đến hiệp hội Khoa Học, tìm tòi nghiên cứu chân lý trên thế gian. Thật ra nghiêm ngặt mà nói, luyện kim, chiêm tinh, thậm chí là y học đều thuộc về khoa học, nhưng ở đại lục Thần Ân, những lĩnh vực này đều tồn tại độc lập.
Tasia nhìn hắn, hỏi: “Trong những ngươi này, có vài người là học giả cực kỳ nổi tiếng, Blair còn muốn chọn vài người gặp một lần hay không?”
“Thôi, không cần đâu.” Trần Lạc lắc đầu, nhiều học giả như vậy, vô luận gặp người nào cũng sẽ đắc tội người khác, chẳng thà đối xử như nhau, không gặp ai hết.
“Vậy được rồi.” Tasia cũng không nói tiếp chủ đề này, nàng bèn nói: “Ta đưa cậu đi hiệp hội Toán Học.”
Có đôi khi Tasia sẽ dự thính tiết học của Trần Lạc. Hôm nay, Trần Lạc giảng tích phân kép và tích phân ba lớp, lần này Meissen đã chuẩn bị một phòng họp lớn hơn làm lớp học, bởi vì người dự thính không chỉ có mỗi Tasia.
Hội nghị khoa học thế giới sẽ tổ chức ở Gaya, vô số học giả sẽ tập trung về đây. Nếu như những học giả nổi tiếng kia muốn dự tính vài tiết toán của hiệp hội Toán Học, Meissen cũng không thể từ chối. Huống chi, gần nhất tiếng tăm của phái Ngân Hà nổi như cồn, có rất nhiều người muốn biết Blair Ma Quỷ trong truyền thuyết đến cùng có khủng bố như trong truyền thuyết hay không.
"Tích phân kép là hàm nhị phân trên không gian tích phân, là một loại tích phân xác định, giới hạn dưới bởi miền D (đóng, bị chặn), bản chất là thể tích hình trụ cong."
“Do tích phân kép không phụ thuộc vào cách chia miền D thành những mảnh nhỏ nên ta có thể chia D thành hai đường thẳng song song với trục tọa độ, khi đó dS=dxdy . ."
"Hàm số ba biến z= F (x, y, z ) xác định trên miền Ω, chia Ω một cách tùy ý thành n miền không dẫm nhau: Δvi (i=123. . . , n ) có diện tích tương ứng, trên mỗi miền Δvi lấy một điểm bất kỳ. . ."
. . .
Hầu hết các học giả ở đây đều mộ danh mà đến, bọn họ muốn nhìn người đứng đầu phái Ngân Hà đến cùng có năng lực như thế nào. Sau một hồi ngơ ngơ ngác ngác nghe giảng, rốt cục có người nhịn không được hỏi: "Hắn đang nói cái gì?"
Học giả bên cạnh lắc đầu, mờ mịt nói: "Nghe không hiểu, toán học của Gaya đã phát triển đến trình độ như thế này rồi sao?"
"Những ký hiệu kỳ lạ kia là gì, hàm số tích phân là gì, nghiên cứu những thứ này có ý nghĩa gì?"
. . .
Bên tai truyền đến tiếng huyên náo, ánh mắt của Trần Lạc liếc nhìn phía dưới, hắn nói: “Mời giữ yên lặng."
Hắn chờ đến tiếng bàn tán của đám người bên dưới lắng lại, hắn mới bắt đầu tiếp tục giảng bài.
Những nội dung này đối với các học giả toán học giỏi nhất của Gaya nghe đều có chút tốn sức, cần sau khi tan lớp phí rất nhiều công sức mới có thể hiểu được. Những học giả không biết thuộc lĩnh vực nào ngay cả một ít khái niệm cơ bản đều không biết, nghe giảng chẳng khác gì nghe Thiên Thư.
Sau khi tan học, hắn cần nhắc nhở Meissen để ông hạn chế số người đến dự thính một chút, lại nhấn mạnh kỷ luật trong lớp học, là giáo viên, hắn ghét nhất có người trên lớp không nghe giảng, hơn nữa còn ảnh hưởng đến người khác.
Sau khi Trần Lạc giảng xong, hắn để bút xuống, đoạn lên tiếng: “Bài học hôm nay đến đây kết thúc, tan học.”
“Muốn gặp ngài Blair thật đúng là khó khăn.” Hắn vừa đi ra khỏi phòng học, sau lưng chợt truyền đến một giọng nói.
Giọng nói này mang theo bảy phần bất mãn, ba phần khinh bỉ. Trần Lạc quay đầu lại thì thấy mấy bóng người đang đi về phía bên này.
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu xám, đi theo bên cạnh là ba người trẻ tuổi, người lên tiếng chính là người trẻ tuổi đứng trái. Giờ phút này, hắn đang dùng ánh mắt không thế nào ôn hòa nhìn Trần Lạc.
Trần Lạc nhìn thẳng về phía người đàn ông trung niên, hỏi: "Ngài là. . ."
Tasia kịp thời đi tới, lên tiếng giới thiệu: "Đây là đại học giả Will, ngài ấy đến từ đế quốc Oss, ngài Will là Đại chấp sự của hiệp hội Khoa Học ở đế quốc Oss."
Trần Lạc đối với cái tên Will này có chút ấn tượng, là vì trong đống thiếp mời kia, tấm thiệp của ông ta được đặt ở trên cùng. Điều này đại biểu thân phận của ông ta cũng tôn quý nhất. Đại chấp sự của hiệp hội Khoa Học ở đế quốc Oss, thân phận như vậy, cũng hoàn toàn chính xác tôn quý.
Mà từ thái độ của người tuổi trẻ kia đến xem, ông ta dường như rất bất mãn mình.
Trần Lạc cũng không khó nghĩ đến nguyên nhân.
Đại lục Thần Ân có rất nhiều học giả, nhưng giữa học giả và học giả cũng tồn tại sự phân biệt.
Đầu tiên, học giả của tứ đại đế quốc không thế nào để mắt đến học giả của những nước nhỏ này. Dù sao, so sánh với đế quốc, Lorrain Gaya chỉ là tiểu quốc.
Bọn họ có thể còn hơi coi trọng học giả Gaya một chút, hầu hết học giả của những nước khác không được bọn họ để vào mắt. Mà Gaya là trung tâm học thuật thế giới. Mặc dù quốc lực không mạnh, diện tích không lớn, nhưng vì học thuật phát triển, học giả Gaya, trừ trước mặt của học giả thuộc tứ đại đế quốc, trong lúc vô hình cũng sẽ cao hơn một bậc.
Trong giới học thuật, giữa quốc gia và quốc gia cũng có sự phân cấp, đại khái là tứ đại đế quốc → Gaya → quốc gia khác.
Giữa quốc gia và quốc gia có sự phân cấp, giữa các ngành với nhau cũng có.
Học giả khoa học đứng đầu, họ cho rằng họ nghiên cứu là quy luật của vũ trụ, bản nguyên của vạn vật cho nên họ không coi trọng học giả toán học. Họ cảm thấy toán học chỉ là công cụ để nghiên cứu khoa học, chiêm tinh và luyện kim cũng chẳng qua là chi nhánh của họ mà thôi.
Đứng ở đầu sự phân cấp còn có học giả toán học. Họ cho rằng toán học là cơ sở của tất cả các ngành, không có toán học, khoa học cũng chỉ là viễn tưởng, bất kỳ cái gì không thể quy kết toán học, đều là ngụy khoa học.
Tiếp đó là các học giả chiêm tinh, luyện kim, y học, tự xỉ vả lẫn nhau, đều cho rằng ngành của mình mới là ngành vĩ đại nhất trên thế giới.
Trần Lạc là một học giả toán học, lại từ chối lời mời gặp mặt của Đại chấp sự hiệp hội Khoa Học xứ Oss. Theo họ nghĩ, đương nhiên là một chuyện cực kỳ không lễ phép.
Trần Lạc nhìn người đàn ông trung niên kia, nói: "Hóa ra là ngài Will, nghe danh ngài đã lâu. . ."
Đại học giả Will ngược lại hiền lành, ông nhìn Trần Lạc, mỉm cười nói: "Cái tên Blair Ma Quỷ ta cũng đã sớm nghe nói đến, chỉ không ngờ rằng người sáng lập phái Ngân Hà, ngài Blair còn trẻ tuổi như vậy."
Người trẻ tuổi kiêu căng nhìn Trần Lạc một chút, khinh thường nói: "Cái gì ma quỷ, không phải chỉ cố ý giảng một ít đồ vật loạn thất bát tao chẳng ai hiểu nổi, ta cũng lên được. . ."