Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Tỷ Ta Biết Ma pháp

Chương 220:

Chương 220




Cô Britney còn ở phòng đọc sách, lời nói của Toby như một gáo nước lạnh đội thẳng vào đầu Trần Lạc, dập tắt niềm vui sướng bạn bè cũ trùng phùng.

Toby ân cần nhìn hắn hỏi, "Blair, cậu không sao chứ?"

"Không có việc gì. . ." Trần Lạc lấy lại tinh thần, nói: "Nè Toby, cậu ra ngoài trước đi, tớ lập tức ra sau."

Toby đi tới cửa, quay đầu nói: "Yên tâm, bí mật này của cậu, ngay cả Lynda tớ cũng sẽ không nói cho."

Trần Lạc khẽ gật đầu, cố kiềm nén xúc động muốn thi triển một bộ Tổ Hợp Quyền lên gương mặt béo ị này.

Trong thời gian ngắn ngủi, hắn đã nghĩ kỹ làm cách nào giải thích với cô Britney.

Hắn đứng trước cửa phòng đọc sách, do dự thật lâu, mới hít sâu một hơi bước vào.

Song, trong thư phòng không có một ai.

Ngược lại, cửa sổ đối diện bàn đọc sách đã bị mở tung, cô Britney đã sớm rời đi.

Trần Lạc kinh ngạc đứng trong phòng, trong đầu một mảnh lộn xộn.

Nếu như nàng ở đây, nhất định sẽ nghe được hắn và Toby đối thoại, mặc dù giải thích sẽ có chút khó, nhưng Trần Lạc vẫn có thể thử một chút.

Nhưng nàng không ở đây, đồng thời Trần Lạc không biết nàng rời lúc nào, có nghe lời nói vừa rồi của bọn hắn hay không.

Nếu như nàng không nghe được, Trần Lạc đi giải thích với nàng chính là không đánh đã khai.

Nếu như nàng nghe được, hẳn sẽ biểu hiện ra một chút cảm xúc không giống với thường ngày.

Trần Lạc vẫn quyết định trước tiên quan sát.

Giọng nói của Isabella từ bên ngoài vang lên, "Blair, cậu trong phòng làm gì, nhanh lên, Lynda và Toby tới. . ."

Trần Lạc ném một ít suy nghĩ tạp nhạp ra khỏi đầu, ra khỏi phòng, hắn thấy Isabella và Lynda Toby đang đứng ở trong sân.

Khác với Toby, Lynda trước kia tính tình nóng nảy lại không có quy của, ngược lại nay ở trước mặt hắn có chút câu thúc, còn Toby vẫn giống như ba năm trước, ngoại trừ thân thể trở nên cường tráng, không có biến hóa gì lớn.

Britney đứng ở một góc khác trong sâng, đang cười nói với mẹ của Isabella tựa hồ cũng không có gì khác lạ, nhưng trong lòng của Trần Lạc vẫn có phần không chắc.

Hắn buồn bực nhìn Toby một chút, nói: "Ba năm không gặp, để tớ xem thuật cận chiến của cậu như thế nào."

Toby phá lên cười nắc nẻ, nói: "Blair, cậu phải cẩn thận, tớ cũng không phải là tớ trước kia..."

Trần Lạc đã có một đoạn thời gian rất dài không rèn luyện thuật cận chiến, thuật cận chiến chủ yếu dùng cho Ma Pháp sư cao cấp trở xuống chiến đấu, dựa vào thân pháp linh hoạt và kỹ xảo cận chiến, có thể giúp người bình thường chống lại Ma Pháp sư.

Nhưng từ Ma Pháp sư cao cấp trở lên, nhất là Đại Ma Pháp Sư, Ma Đạo sư, tốc độ sử dụng ma pháp cực nhanh, sẽ không cho người khác cơ hội đến gần, mà uy lực của ma pháp siêu giai viễn siêu ma pháp cấp thấp, lực lượng của thân thể vốn dĩ không có cách chống lại. Đương nhiên, số lượng Ma Pháp cao giai rất ít ỏi, chiến sĩ đê giai chiến trường còn có thể phát huy kỳ hiệu, nên đóng vai trò vô cùng quan trọng.

Vì lệnh cấm của tứ đại đế quốc, giữa vương quốc và vương quốc rất ít xảy ra chiến tranh, nhưng cơ hồ mỗi vương quốc đều không thư giãn trong việc huấn luyện binh sĩ.

Bọn họ muốn phòng ngự chính là Vu Sư, tất cả các quốc gia trên đại lục thờ phụng Ma Pháp Chúng Thần đều đang chuẩn bị cho trận đại chiến với Vu Sư lúc nào cũng có thể xảy ra.

Từ trên thể hình, Trần Lạc và Toby không phải một cấp bậc.

Nhưng Ma Đạo sư xem như thuật cận chiến hơi yếu một chút, cũng không phải Ma Pháp sư sơ cấp có thể so sánh, sau khi chịu mấy đạp của Trần Lạc, Toby biết mình không phải là đối thủ của hắn, vội vàng ngưng chiến.

Hắn vỗ vỗ mông, lắc đầu nói: "Cậu vẫn giống như trước đây, tớ đánh không lại cậu. . ."

Cách đó không xa, Anna nhìn mấy người, cảm thán nói: "Ba năm trước, Blair thoạt nhìn vẫn là đứa bé, phảng phất trong nháy mắt liền trở thành người lớn, lúc bằng tuổi hắn, Ouston đã kết hôn với ta"

Britney nhìn Trần Lạc, trong mắt ẩn chứa một tia cảm xúc không nói rõ được cũng không tả rõ được, gật đầu nói: "Ba năm nay, Blair trưởng thành rất nhiều. . ."

Anna thu hồi ánh mắt, bỗng nhiên nói, "Tuổi của SaSa và Blair đã không nhỏ, ta muốn để bọn nó đính hôn sớm một chút, tiểu thư Britney cảm thấy thế nào?"

Britney ngơ ngác một chút, sau đó lắc đầu đáp: "Đây là chuyện của Blair và Isabella, tôi không thể thay bọn họ quyết định."

Anna nói: "Cha mẹ của Blair đã qua đời, tiểu thư Britney đã từng là giáo viên của hắn, hiện tại là học tỷ của hắn, cùng người nhà của hắn không có gì khác biệt."

Britney nói: "Blair đã là người lớn, hắn có ý nghĩ của riêng mình, tôi sẽ không can dự quyết định của hắn."

"Vậy đợi qua mấy hôm nữa, chúng ta sẽ bàn bạc với Blair đi." Anna mỉm cười, sau đó nhìn về phía Britney, hỏi: "Tuổi của tiểu thư Britney đã không nhỏ, còn chưa có dự định kết hôn sao?"

Britney lắc đầu nói: "Tôi đã dự định hiến dâng cả đời cho ma pháp."

Anna thấy ngữ khí của nàng kiên định, cũng không nói gì nữa, trên thế giới này, có rất nhiều người lựa chọn con đường giống như nàng, trong đó bao gồm cả Đại Ma Đạo Sư Meryle, nàng có suy nghĩ này có lẽ bị sư phụ của nàng ảnh hưởng.

Bây giờ còn chưa đến kỳ nghỉ, mặc kệ là Toby Lynda,hay Isabella đều phải lên lớp, mà học ở học viện Ma Pháp học đối với Trần Lạc đã không có ý nghĩa gì.

Sau khi Isabella đi học, Trần Lạc và Britney đi thăm Meryl.

Lúc trước Meryl nhận Trần Lạc làm học sinh chỉ để Orlando thêm một tầng kiên kỵ, hiện tại vương thất Werner đã có một vị Đại Ma Đạo Sư, còn trở thành Tế Tự, một mình Đại Ma Đạo Sư Meryl tự nhiên không cách nào hù sợ Orlando.

Nhưng bây giờ Trần Lạc cũng đã xưa đâu bằng nay, Bolton Werner vừa mới tấn cấp Đại Ma Đạo Sư nên không phải là đối thủ của hắn.

Đại Ma Đạo Sư Meryl trông còn gia nua hơn lúc Trần Lạc thấy ba năm trước. Vị truyền kỳ của Lorrain này đã chạy đến chặng cuối của sinh mệnh. Nếp nhăn trên mặt của bà nhiều hơn, ánh mắt cũng trở nên đục ngầu. Bà im lặng ngồi trong sân, xuất thần nhìn về phía khác.

Sau khi Trần Lạc hành lễ với bà, hắn lên tiếng: "Lão sư, lúc con đi ngang qua Gaya từng gặp ngài Achilles, ngài ấy gửi lời hỏi thăm lão sư."

Luận tuổi tác và tư lịch, Meryl còn cao hơn Achilles.

"Achilles..." Lúc nghe được cái tên này, ánh mắt tan rã của Đại Ma Đạo Sư Meryl hơi ngưng tụ, bà khẽ nói: "Hắn còn chưa tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư sao?"

Trần Lạc đáp: "Còn chưa."

Đại Ma Đạo Sư Meryl trầm mặc hồi lâu, mới tự nhủ: "Nhà Koblenz có huyết mạnh của thần còn thuần khiết hơn nhà Stern, vì sao từ sau khi Thánh Ma Đạo Sư Kohl, từ xưa đến nay chưa từng có ai tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư..."

"Thánh Ma Đạo Sư. . . , đó là cảnh giới gì..." Trong mắt của Meryl hiện ra vẻ ảm đạm, bà nhìn Britney đầy từ ái, nói: "Đáng tiếc,ta không thể thấy ngày con trở thành Thánh Ma Đạo Sư."

"Lão sư. . ." Britney nắm tay của bà, hốc mắt hơi ửng đỏ.

"Không sao." Meryl vỗ vỗ tay của nàng, cười nói: "Ta đã sống rất lâu, có những học trò như các con, coi như hiện tại chết đi cũng không có gì tiếc nuối, chuyện ta không làm được, các con nhất định có thể làm được. . ."

Trần Lạc lẳng lặng đứng ở một bên, không có quấy rầy các nàng.

Đại Ma Đạo Sư Meryl nhìn cô Britney lớn lên, quan hệ của hai người không chỉ đơn giản là thầy trò nữa.

Hắn chỉ là có chút sầu não, các Ma Pháp sư cả đời đều theo đuổi điểm cuối cùng của con đường ma pháp, nhưng cuối cùng có thể trở thành Đại Ma Đạo Sư, trong trăm vạn người cũng không có một ai. Dân số đại lục Thần Ân lên đến hàng tỉ người, nhưng Thánh Ma Đạo Sư, một bàn tay cũng có thể đếm hết.

Hai người dừng ở chỗ này một lúc lâu mới rời khỏi, trên đường đi, Trần Lạc đang do dự một việc, không biết có nên nói cho nàng hay không. Nhà Stern đã từng đi ra năm vị Thánh Ma Đạo Sư, không có khả năng đối với bí mật Thánh Ma Đạo Sư hoàn toàn không biết gì cả. Hắn muốn đi gặp Edward Stern, nhưng lại cố kỵ cảm thụ của cô Britney.

Nhà Stern mang đến cho nàng quá nhiều thương tổn, nếu như không phải tình huống tất yếu, Trần Lạc không muốn nhấc lên bất kỳ quan hệ nào với họ.

Suy tính hồi lâu, hắn vẫn quyết định trưng cầu ý kiến của nàng.

Hắn quay đầu, nói: "Học tỷ, em có một chuyện muốn hỏi ý kiến của chị."

Thân thể của Britney run lên, trong giọng nói cũng xen lẫn bối rối. "Chuyện... chuyện gì?"

Trần Lạc nhìn nàng, nói: "Em muốn..."

"Không thể!" Sắc mặt của Britney trắng bệch, nàng nói như chém đinh chặt sắt: "Không thể, Blair, đây tuyệt đối không thể!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch