Kristen tức giận vuốt ve vụn cỏ trên người, vì Trần Lạc, ánh mắt của nàng nhìn về phía Britney cũng liên đới có phần tức giận, "Cậu cũng mặc kệ quản Blair của nhà cậu. . ."
"Là chính cậu muốn tìm hắn." Britney bất đắc dĩ nói: "Tớ từng nói với cậu, thực lực của hắn đã sớm không giống với ba năm trước."
Kristen nói: "Cậu biết tớ nói không phải điều này."
Britney nhìn nàng, sau đó nói: "Thật ra tớ cũng cảm thấy cậu trở thành Nữ Vương, bất kể là đối với vương thất hay nhân dân Lorrain đều sẽ tốt hơn một chút."
Kristen kinh ngạc nhìn nàng: "Hai người đã thương lượng xong sao?"
Sau đó nàng mới ý thức được mình vừa hỏi một câu rất nhảm. Từ lúc bọn họ còn là học sinh và giáo viên đến xem, đã không phân biệt, thậm chí Kristen còn không chỉ một lần nghi ngờ quan hệ của bọn họ đã vượt qua tình thầy trò và chị em.
Trần Lạc có thể hiểu vì sao Kristen tức giận, cảm giác mình muốn làm Nữ Vương và bị người khác buộc làm Nữ Vương không giống nhau. Để tỏ lòng áy náy của mình, hắn tự mình nấu một bàn đầy nhóc món ăn mà nàng yêu thích. Xem ở trên mặt mũi của thức ăn, cơn tức của Kristen dường như tiêu tan một chút.
Trần Lạc thừa cơ nói: "Quê hương của tôi có một câu nói là phù sa không chạy ruộng ngoài. Dù sao Lorrain nhất định phải đổi quốc vương, tôi lại không quen những người khác, đương nhiên chỉ có thể đề cử học tỷ Kristen. Tôi cảm thấy học tỷ hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm vị trí này..."
Kristen nhìn chiếc dĩa trước mặt của nàng đã tràn đầy thức ăn do Trần Lạc và Britney thay phiên nhau kẹp tới, trong lòng dễ chịu rất nhiều. Ánh mắt cuối cùng nhìn về phía Trần Lạc. "Hiện tại Lorrain không giống như lúc trước."
Trần Lạc khẽ gật đầu: "Tôi biết."
Orlando chấp chính Lorrain, đương nhiên không giống với Kristen chấp chính. Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Kristen nói: "Ta muốn Lorrain bắt chước Gaya cải cách, ngươi phải giúp ta."
Trần Lạc một tay xoa ngực, nghiêm nghị nói: "Nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực, Nữ Vương bệ hạ của tôi."
Kristen có năng lực, thiên phú ma pháp của nàng mặc dù cũng không phải là rất cao, nhưng nàng tuyệt đối hiểu như thế nào để kinh doanh một quốc gia hơn Orlando.
Lorrain trong tay của Kristen, Trần Lạc đối với nơi này mới có một chút lòng cảm mến.
Sau khi Kristen ăn no uống đủ, nàng lau lau miệng rời đi. Trước nghi thức lên ngôi, có rất nhiều việc cần chuẩn bị, nàng là gạt ra thời gian tới đây.
. . .
Chuyện quốc vương Orlando thoái vị, công chúa Kristen công chúa sắp trở thành Nữ Vương của Lorrain. Mặc dù vương thất mặc dù còn chưa công bố, nhưng tin tức quan trọng này đã sớm truyền ra trong phạm vi nhỏ. Đây không phải là truyền ngôi bình thường, quốc vương Orlando đang lúc tráng niên, tinh lực dồi dào, dựa theo lệ cũ, phải chờ tới sau khi ông chết, vị trí quốc vương mới có thể được truyền thừa.
Mà người tiếp nhận vương vị hẳn là đại vương tử Paul, làm sao đều không nên là công chúa Kristen.
Chuyện này khắp nơi đều lộ ra kỳ quặc, sau khi cẩn thận phân tích , rốt cục có người liên hệ chuyện Orlando thoái vị với xung đột lúc trước của ông với Hiền Giả.
Vì chuyện này, hình tưởng của Orlando trong lòng của nhân dân Lorrain giảm lớn, mặc dù theo thân vương Bolton g tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, trở thành Tế Tự, thanh âm phản đối Orlando trong dân gian dần dần nhỏ xuống, nhưng sau khi thân vương Bolton trở thành Tế Tự, Hiền Giả cũng gia nhập đền thờ. Có lẽ, căn nguyên Orlando thoái vị nằm ở chỗ này.
Lại thêm công chúa Kristen là đệ tử của Đại Ma Đạo Sư Meryl, có liên hệ chặt chẽ với Hiền Giả, nàng thay thế đại vương tử trở thành Nữ Vương đời tiếp theo của Lorrain, tựa hồ hết thảy đều là chuyện đương nhiên. Đối với Lorrain người bình thường dân mà nói, vương quyền thay đổi là đại sự không thể sơ sót, sau khi quốc vương mới thượng vị, thường xuyên sẽ khởi xướng một chút tân chính. Điều này và cuộc sống của bọn họ là chung một nhịp thở.
Mọi người đối với Nữ Vương sắp lên ngôi tràn đầy chờ mong. Ở vương đô, danh vọng của công chúa Kristen còn ở trên quốc vương Orlando.
Nàng cố gắng lâu dài trong các chính sách cải cách đất nước, vì Lorrain mang đến rất nhiều thay đổi hữu ích. Song, rất nhiều đề nghị của nàng bị quốc vương Orlando phủ định, nếu như nàng có thể trở thành Nữ Vương của Lorrain, có lẽ những cải cách gác lại rất lâu kia có thể lần nữa nổi lên mặt nước.
Vương cung.
Kristen ngồi trong phòng, mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
Sau khi thân vương Bolton và vương thất đưa ra quyết định quan trọng này. Hành động thứ nhất chính là ban Hắc Ban Linh trấn cho đại vương tử Paul Werner, để hắn ngày mai liền rời vương đô, tiến về lãnh địa của mình kiến thiết. Hắc Ban Linh trấn là một ngôi thành nhỏ ven biển ở tận cùng cực đông của vương quốc Lorrain. Dân số nơi đó không nhiều, vật tư thiếu thốn, là một trong những địa phương nghèo khó nhất của Lorrain.
Nàng biết mục đích vì sao thân vương Bolton làm như vậy, đại vương tử là người thừa kế vương vị hợp pháp thứ nhất, vì không để cho hắn đối với quốc vương mới tạo thành bất cứ uy hiếp gì, vương thất lựa chọn trục xuất hắn.
Trở thành Nữ Vương của Lorrain, cho tới bây giờ đều không tại trong quy hoạch nhân sinh của nàng.
Đi qua những năm này, đại vương tử và Nhị vương tử vì vương vị cạnh tranh kịch liệt, bao quát chính nàng ở bên trong, không ai có thể nghĩ đến, cuối cùng sẽ là kết cục như vậy.
Blair thay đổi quỹ tích nhân sinh của nàng, Kristen mới đầu hết sức tức giận, hiện tại trong lòng lại không có một tia trách cứ.
Cho dù Orlando là cha của nàng, nàng cũng kiên quyết cho rằng Lorrain cần một vị quốc vương mới.
Chuyện này với ông không phải là một chuyện tốt, nhưng đối với Lorrain thì là như vậy.
Một người thị nữ vội vàng đi tới, nói: "Nữ Vương bệ hạ, ngài Orlando mất tích, quan thị vệ bên cạnh ông cũng không thấy. . ."
. . .
Sau khi Kristen rời đi, Trần Lạc không có trì hoãn thời gian, trong phòng lĩnh ngộ Nguyên Tố Chi Dực. Vu thuật này tồn tại là vì đền bù khuyết điểm Vu Sư không có khả năng phi hành. Trần Lạc đã từng thấy Ghost sử dụng, vu thuật này so với Phi Hành Thuật còn linh hoạt hơn, nếu như thuần thục nó, hắn có thể trong chiến đấu phát huy ra ưu thế cực lớn.
Isabella gõ cửa một cái, nàng đi tới ngồi ở bên người Trần Lạc, hỏi: "Blair, cha nói cậu không làm Tế Tự nữa. . ."
Ban đầu Trần Lạc đáp ứng Theodore trở thành Tế Tự, mục đích lớn nhất chính là từ đền thờ thu hoạch tài nguyên hắn cần, hiện tại hắn đã đạt được mục đích, có điều còn vượt qua dự kiến, ngay cả vu thuật của Vu Sư cũng lừa gạt được, có làm Tế Tự này hay không, không có gì khác biệt.
Nếu Ouston không hy vọng hắn làm Tế Tự, Trần Lạc dứt khoát sớm một chút kết thúc với đền thờ.
Isabella nắm tay của hắn, hỏi: "Có phải vì tớ hay không?"
Trần Lạc ôm nàng, đáp: "Nếu như tớ làm Tế Tự, chỉ sợ thành chủ Ouston vĩnh viễn sẽ không yên tâm giao cậu cho tớ, ông ấy là cha của cậu, tớ cũng không thể một mực không để ý cảm nhận của ông . ."
Isabella đầu tựa trên vai của Trần Lạc, nói: "Cậu thật tốt. . ."
Trần Lạc cười hỏi: "Đêm qua còn nằm mơ không?"
Isabella khẽ gật đầu, nói:: "Một đêm đều đang nằm mơ. . ."
Trong tình huống bình thường, người sẽ không tính chất thường xuyên lặp lại cùng một cái mộng, Trần Lạc tò mò hỏi: "Đó là cái dạng gì mộng?"
"Không nhớ rõ. . ." Trong đôi mắt của Isabella hiện ra một tia mờ mịt, nàng nhỏ giọng nói: "Buồn ngủ quá, để cho tớ ngủ một hồi. . ."
Ouston đi tới cửa, nhìn thấy hai người ôm nhau cùng một chỗ, khẽ thở dài, thu về bước chân đã nhấc lên. Trần Lạc cũng thấy Ouston, nhưng không có động tác gì, bởi vì Isabella tựa ở trên vai của hắn đã ngủ thiếp đi. Cách nhau một bức tường, Britney từ trong nghỉ ngơi bừng tỉnh, nàng ngồi trên giường, hô hấp hơi có vẻ gấp rút.
Nàng vừa rồi nằm mơ, nhưng lúc tỉnh dậy, làm thế nào nàng cũng không nhớ được nội dung của giấc mơ. . .