Diệp Thần nhìn đến đây ngay sau đó nhìn về phía giao diện thuộc tính của Điền Phong.
Hắn thấy được Điền Phong chẳng những hồi phục thương thế, ngay cả căn cốt đều gia tang liền vừa lòng gật gật đầu rồi sau đó nhìn về phía Triệu Vũ mở miệng hỏi:
“Viêm Hổ đâu?”
Nghe được Diệp Thần dò hỏi Triệu Vũ không khỏi cười mà mở miệng nói:
“Nó ăn quá nhiều linh thạch nên muốn thăng câos, bất quá nó sợ quấy rầy phu quân liền chạy ra bên ngoài Thành Chủ phủ phỏng chừng chờ nó tiêu hóa xong linh thạch là có thể tiến giai Thuế Phàm Cảnh.”
Diệp Thần nghe đến đó không khỏi ngạc nhiên rồi sau đó cười ha hả nói,
“Gia hỏa này, vẫn là tham ăn như vậy...... Bất quá cũng tốt, chờ nó tiến giai Thuế Phàm Cảnh thế giới này Luân Hồi Thành càng thêm an toàn”
Diệp Thần nói tới đây ngay sau đó nhìn về phía năm vị mỹ nhân rồi sau đó mở miệng nói:
“Sau đó còn phải xuất chinh, ta về thế giới kia trước.”
“Phu quân bảo trọng, thiếp thân cung tiễn phu quân”, Triệu Vũ, Điêu Thuyền, Thái Diễm, Mi Trinh, Hoàng Nguyệt Anh nghe đến đó đồng loạt gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói.
Diệp Thần nhìn ái nhân của mình gật gật đầu, rồi sau đó nhìn về phía Điền Phong mở miệng nói:
“Nguyên Hạo, cùng ta về thế giới kia.”
Diệp Thần mang Điền Phong tới thế giới hiện thực mục đích tự nhiên là vì chữa thương thế cho y.
Bệnh người kia nói nặng cũng không nói nhẹ cũng không nhẹ nhưng nếu muốn khôi phục cũng không phải mấy ngày là có thể lành lặn như xưa.
Hiện tại Điền Phong đi theo Diệp Thần hắn tự nhiên sẽ không mặc kệ Điền Phong tiếp tục chịu thống khổ rồi mới có thể chậm rãi khôi phục.
Đương nhiên Diệp Thần muốn Điền Phong mau chóng khôi phục cũng là vì ý muốn mang theo Điền Phong cùng nhau xuất chinh.
Phải biết rằng Diệp Thần cần quét sạch phản quân và yêu tộc bên trong Đại Hán nhiều nhất cũng một tháng phải xong.
Cho nên Diệp Thần sau khi giải quyết Yêu tộc ở ngoài Lạc Dương, khẳng định sẽ phân binh rồi sau đó quét ngang toàn bộ Đại Hán.
Tới lúc ấy nếu có quân sư đi theo xuất chinh thắng lợi tất nhiên sẽ lại thuộc về Luân Hồi Thành.
“Vâng! Chủ công!” Điền Phong nghe thế không chút do dự khom người bái nói.
Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó đi đến bên cạnh khoang trò chơi một chân bước vào, sau khi đi vào cửa khép lại Diệp Thần một lần nữa trở lại thế giới trò chơi.
Điền Phong cũng vào lúc này thân thể biến mất không thấy
Thế giới trò chơi, Tam Quốc Tân Thủ Khu, cửa thành quận Chung Sơn.
Đã diệt đại quân Khăn Vàng, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp, Quách Gia đi tới nơi này, ở thời điểm bốn người nghi hoặc Diệp Thần đi đâu lưỡng giới thạch đạo đột nhiên buông xuống.
Khi cột sáng tan đi Diệp Thần liền xuất hiện tại chỗ.
Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp, Quách Gia nhìn đến đây đồng thời sửng sốt.
Lại là không nghĩ tới chủ công vừa mới không ở đây lại là đi tới thế giới hiện thực.
Tuy rằng không rõ nhưng Diệp Thần là chủ công bọn họ, việc của Diệp Thần, bọn họ tự nhiên sẽ không tùy tiện hỏi đến.
Trương Phi nhìn đến đây sau khi lấy lại tinh thần vội vàng khom người bái nói.
“Bái kiến chủ công!”
Diệp Thần nghe đến đó ngay sau đó mở lớn hai mắt rồi nhìn về phía Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi hỏi:
“Đã quét sạch sẽ Khăn Vàng?”
“Khởi bẩm chủ công, đã quét sạch xong đại quân Khăn Vàng, đã thu thập xong chiến lợi phẩm.” Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp nghe đến đây đồng thời khom người trả lời.
Diệp Thần gật gật đầu rồi sau đó ra vẻ suy nghĩ.
Lại là vì trên chiến trường đột nhiên nhiều một đám người chơi, chuẩn xác mà nói là một đám người thèm nhỏ dãi trang bị của binh lính.
Thời gian hai nơi lệch nhau thật đúng là làm đầu người đau......
Diệp Thần nghĩ như vậy tự nhiên là bởi vì đi tới thế giới hiện thực lại qua một lúc nhưng ở đây đã qua cần vài canh giờ.
Từ trên chiến trường là có thể nhìn thấy đột nhiên xuất hiện một đám người chơi lén lút lấy những trang bị mà quân đoàn không thèm nhắt.
Phải biết rằng thời điểm Diệp Thần trở về thế giới hiện thực, đại quân Khăn Vàng còn chưa bị tiêu diệt hết.
Nghĩ đến đây hắn bất đắc dĩ thở ra rồi sau đó nhìn về phía Điền Phong.
Chẳng qua Diệp Thần còn chưa mở miệng Điền Phong liền lĩnh hội ý tứ của Diệp Thần, rồi sau đó tiến lên khom người đối với Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp nói:
“Ký Châu, Điền Phong - Điền Nguyên Hạo, bái kiến quân sư Quách Gia, bái kiến ba vị tướng quân.”
Điền Phong biết Quách Gia cũng không kỳ quái, Quách Gia từ lâu đã bắt đầu đi theo Diệp Thần, đại danh Diệp Thần truyền khắp đại hán đồng thời tên của Quách Gia cũng theo đó mà truyền đi.
Đương nhiên người biết tên Quách Gia thì đại đa số đều là một ít nhân vật lịch sử, bá tánh tầm thường thì không biết.
Đến nỗi Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp là vừa mới đi theo Diệp Thần thanh danh không lớn Điền Phong tự nhiên không rõ ràng lai lịch bọn họ lắm.
Lời nói của Điền Phong vừa dứt Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp đồng thời cười, rồi sau đó đáp lễ nói:
“Hà Đông, Quan Vũ, Quan Vân Trường bái kiến Nguyên huynh.”
“Trác Quận, Trương Phi, Trương Dực Đức bái kiến Nguyên huynh.”
“Hà Giang, Trương Cáp, Trương Tiêu Nghĩa bái kiến Nguyên Hạo huynh.”
Diệp Thần nhìn đến nhóm thủ hạ lấy lễ tương đãi không khỏi cười rồi sau đó nhìn về phía Quách Gia mở miệng nói:
“Phụng Hiếu, ngươi đem tình huống của Luân Hồi cùng Nguyên Hạo bàn bạc một chút.....”
Diệp Thần muốn đưa ra chủ ý xuất chinh tự nhiên muốn chọn Điền Phong, đối với tình huống của Luân Hồi Thành có cách giải quyết cứ như vậy mới có lợi cho mưu kế của hắn.
Quách Gia nghe đến đó hơi hơi mỉm cười rồi sau đó khom người nói: “Vâng! Chủ nhân!”
Diệp Thần cười ha hả gật gật đầu sau đó nhìn về phía Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp, mở miệng nói:
“Nhóm lửa cơm tại chỗ, một canh giờ sau xuất binh!”
Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp nghe đến đó thượng hai mắt đồng thời tối sầm lại rồi sau đó khom người bái nói “Vâng! Chủ công!”
Diệp Thần nghe đến đó cười ha hả gật gật đầu.
Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp lại lần nữa cung thân hành lễ rồi sau đó liền rời cửa thành đi đến quân doanh truyền đạt mệnh lệnh của Diệp Thần.
Quách Gia lúc này đi tới bên người Điền Phong cười ha hả nói: “Nguyên Hạo huynh, nơi đây không thích hợp nói chuyện không bằng qua bên kia.”
Quách Gia nói xong liền chỉ ra nơi xa trống vắng.
Quách Gia nói như vậy cũng là vì bí mật, rốt cuộc tin tức Luân Hồi Thành có rất nhiều người chơi bức thiết muốn biết.
Bởi vì biết được tin tức Luân Hồi Thành mới có thể hoàn thiện kế hoạch đối phó với Diệp Thần.
Quách Gia từ sớm đã đi theo Diệp Thần đối với ý nghĩ của người chơi sao có thể không hiểu rõ.
Mà nơi này đúng là cửa thành bên trong thành cách đó không xa thường thường có thể trong thấy các người chơi ở trên chiến trường, lại có rất nhiều người chơi nơi nơi nhặt trang bị, Quách Gia nếu là ở chỗ này cùng Điền Phong giảng giải về Luân Hồi Thành, rất có khả năng bị nhóm người chơi nghe được.
Việc như vậy Quách Gia sao có thể làm.
Điền Phong nghe đến đó tức khắc cười rồi sau đó mở miệng nói: “Hảo”, nói xong liền đi theo Quách Gia bước tới nơi xa.
Diệp Thần nhìn Quách Gia và Điền Phong rời đi không khỏi cười rồi sau đó nhìn về phía hố sâu ngoài của thành.
Giây tiếp theo Diệp Thần nhíu mày.
Căn bản hẳn không biết quân đoàn Luân Hồi đã chạy đi đâu.
Giờ này khắc này bên trong cự hố năm vạn lực sĩ Khăn Vàng bị nhốt đã bị giết vật bị rơi ra cũng đều được thu dọn.
Nhưng mà quân đoàn Luân Hồi lại không ở nơi này càng không ở chiến trường.
Quân đoàn Luân Hồi tử trung với Diệp Thần không có mệnh lệnh của hắn căn bản không thể tự tiện hành động.
Nhưng vừa mới bốn người Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp, Quách Gia đối với quân đoàn Luân Hồi biến mất không có chút phản ứng nào.