Trương Nhượng, Lưu Hoành đều trúng độc của Lý Mộ Bạch, nếu không phải Trương Nhượng xác nhận trong độc chỉ là tê mỏi thân thể thì hắn chắc chắn đã truyền thái y
Trương Nhượng vừa nói xong, các thái y vội vội vàng vàng tiến lên chẩn trị cho Lưu Hoành.
Không lâu sau chất độc liền bị giải trừ, Trương Nhượng nằm tê liệt ở đại điện cũng được các thái y chữa khỏi.
Diệp Thần thấy vậy liền khom người nói với Lưu Hoành:
“Bệ hạ, vi thần xin lập tức truy kích tà sùng, nếu trì hoãn lâu sợ nó sẽ trốn mất, không thể nào đuổi bắt.”
Lưu Hoành vừa mới trúng độc, Diệp Thần tự nhiên không tiện rời đi nhưng hiện tại độc đã được giải, hắn không nên lãng phí thời gian ở đây.
Vừa mới khôi phục được chút sức lực Lưu Hoành nghe thấy vậy, hai mắt đột nhiên trợn lên sau đó nhìn về phía Diệp Thần mà trầm giọng nói:
“Hiền tế, tà sùng này cần phải giết hết!”
Diệp Thần nghe được trong giọng nói của Lưu Hoành dường như có sự tức giận và sát ý liền gật mạnh đầu rồi khom người đáp:
“Dạ! Bệ hạ! Vi thần nhất định sẽ diệt trừ tà sùng!”
Diệp Thần nghe thấy vậy liền xoay người rời khỏi đại điện sau đó nhanh chóng bước về phía cửa thành.
Đại điện hoàng cung.
Nhìn Diệp Thần rời đi, Lưu Hoành đột nhiên nhớ tới cái gì sau đó sắc mặt liền biến đổi.
Giây tiếp theo, hắn liền hỏi Trương Nhượng:
“Tại sao Diệp Thần lại tới đây đúng lúc vậy?”
“Bệ hạ......” Trương Nhượng nghe đến đó tức khắc sửng sốt, sắc mặt cũng theo đó thay đổi.
Trương Nhượng tự nhiên nghe ra ý tứ trong giọng nói Lưu Hoành cũng vì nghe ra nên sắc mặt hắn - một người luôn muốn Diệp Thần trở thành “Người một nhà”, mới đột nhiên trở nên khó coi.
Đến nỗi nguyên nhân rất đơn giản.
Lưu Hiệp bị “Tà sùng” bám vào người, cưỡng bức Lưu Hoành nhường ngôi, thiếu chút nữa là giết chết Lưu Hoành, mà Diệp Thần chưa được triệu đến lại vừa đúng lúc tới hoàng cung cứu hắn.
Tất cả mọi sự trùng hợp đó ngay cả Trương Nhượng cũng bắt đầu hoài nghi, tất cả mọi chuyện có phải do Diệp Thần cố ý sắp đặt, hay có thể nói hắn cố ý dựng nên bố cục như vậy để tính kế Lưu Hoành, thậm chí tính kế Trương Nhượng.
Trương Nhượng nghĩ đến đây, trong lòng có chút không thoải mái.
Đúng lúc này, một tên tiểu thái giám vội vội vàng vàng chạy tới cửa đại điện liền làm một vài động tác với Trương Nhượng.
Đang không biết phải trả lời Lưu Hoành như thế nào, Trương Nhượng nhìn thấy vậy, hơi ngẩn người rồi thở dài.
Giây tiếp theo, hắn liền nhìn về phía Lưu Hoành rồi khom người nói:
“Bệ hạ, lúc trước nô tài nhận được tin trong cung có người nghe theo mệnh lệnh của nhị hoàng tử Lưu Hiệp tự mình ra ngoài nên cố ý phái người đi điều tra, giờ người đó đã quay lại.”
“Tà sùng thật sự có liên quan tới Diệp Thần?” Lưu Hoành nghe vậy, sắc mặt tức khắc thay đổi liền hỏi.
Trương Nhượng nghe thấy thế vội vàng khom người đáp:
“Khởi bẩm bệ hạ, từ trước đến nay u Vương đại nhân đều trung thành với bệ hạ, kết quả điều tra như thế nào nô tài cũng chưa biết được nhưng nô tài nguyện lấy đầu mình ra đảm bảo, u Vương đại nhân tuyệt đối không phải là đồng đảng tà sùng.”
Lưu Hoành nghe thế, hơi sửng sốt, trong lòng nháy mắt cũng được thả lỏng không ít, sau khi lấy lại tinh thần, hắn gật đầu sau đó nhìn về phía Trương Nhượng nói:
“Mau cho vào nói rõ ràng!
“Vâng! Bệ hạ!” Trương Nhượng gật đầu đáp.
Trương Nhượng nói xong liền vẫy tay về phía cửa đại điện.
Giây tiếp theo, một tên tiểu thái giám vội tiến vào sau đó khom người bái kiến Lưu Hoành.
“Bái kiến bệ hạ!”
“Nói rõ tất cả kết quả điều tra cho trẫm, không được giấu giếm, nếu không trẫm sẽ lăng trì xử tử nhà ngươi!” Lưu Hoành nói đến đây liền liếc nhìn tiểu thái giám một cái rồi lãnh thanh quát.
Tiểu thái giám nghe thấy vậy thì bất giác rùng mình rồi vội khom người đáp:
“Dạ! Bệ hạ!”
Tiểu thái giám nói xong liền vội vàng báo cáo, đợi hắn nói xong, Lưu Hoành mới thở dài sau đó liền hỏi hắn:
“Nói như vậy thì hiền tế của trẫm bị thái giám trong cung giả truyền thánh chỉ, xuyên qua phản bị ám toán, thiếu chút nữa trúng độc?”
“Bệ hạ! Nô tài đã điều tra cẩn thận, kết quả đúng là như vậy.” Tiểu thái giám nghe thấy vậy vội vàng khom người nói.
Lưu Hoành nghe vậy rất vừa lòng gật đầu sau đó nhìn về phía Trương Nhượng nói:
“Trẫm đã hiểu lầm hiền tế rồi......”
“Bệ hạ, cái này không được gọi là hiểu lầm, chỉ có thể nói tất cả mọi việc thật quá trùng hợp, bằng không u Vương đại nhân cũng sẽ không lập tức tiến cung cứu bệ hạ.” Trương Nhượng nghe được lời này liền cười sau đó khom người nói.”
“Nghĩa phụ, ngươi nói không tồi, hắn chính con rể tốt chính là trời cao riêng phái tới, bảo hộ trẫm còn có trẫm giang sơn thiên binh thiên tướng!” Lưu Hoành nghe đến nơi đây, tức khắc cười, rồi sau đó hảo hảo chòm râu nói.
Trương Nhượng nghe đến đó, tức khắc mi mở mắt cười khom người bái nói:
“Chúc mừng bệ hạ! Chúc mừng bệ hạ! Có thể có được vương đại nhân làm hiền tế, giang sơn Đại Hán chắc chắn vững như Thái sơn, trường thịnh không suy.”
“Tốt! Ha ha ha......” Lưu Hoành nghe thấy vậy liền cười ha ha rồi mở miệng nói.
Cửa thành hoàng cung.
Sau khi ra khỏi cung vài bước, Diệp Thần đi tới một góc khuất sau đó ý niệm vừa động.
Giây tiếp theo, không gian trước mặt Diệp Thần đột nhiên xoay chuyển.
Nhìn thoáng qua không gian đó, hắn bước vào rồi biến mất không thấy.
Dưới chân ngọn núi lớn cách phía nam thành Lạc Dương ba trăm dặm.
Một đám người chơi vũ trang hạng nặng vẻ mặt u sầu thảo luận cái gì đó.
“Mẹ kiếp, ngươi nói xem tại sao chúng ta lại như vậy? Thật đáng chết, lúc nào cũng đợi.”
“Ôi trời, nếu có thể có được giải dược thì tốt, như vậy cũng không cần bị quản chế.”
“Đi đâu giải dược? Chúng ta trúng độc là độc từ trong thế giới hiện thực muốn giải độc cũng phải giải ở thế giới hiện thực.”
“Ta cũng không rõ sao hắn phải khống chế chúng ta, thực lực chúng ta cũng không mạnh, căn bản không động chạm đến hắn.”
“Biết thì có tác dụng gì? Trong mắt hắn chúng ta chính là cẩu.”
“Hiện tại lão tử chỉ muốn giải độc, sau đó giết chết tên hỗn đản kia!”
“Đừng nghĩ vô nghĩa nữa, các ngươi nghĩ tại sao hắn lại để chúng ta ở chỗ này mà không cho tới gần sơn động kia không?
“Sao ta biết được, chẳng lẽ ngươi dám đi xem, nếu như bị hắn biết thì hãy chờ độc phát đi.”
Tại đây các người chơi ngươi một lời ta một ngữ thảo luận rồi một luồng khí đen nhanh chóng bay lên sau đó bay thẳng vào giữa sơn động.
Các người chơi thấy vậy đồng thời ngạc nhiên, rồi cũng tại đây không gian bên ngoài sơn động đột nhiên xoay chuyển.
Giây tiếp theo, Diệp Thần bước ra và xuất hiện tại đây.