- Triệu Tiển này không phải đã thất chuyển đại thành sao? Thạch Mục ngươi nói khó như vậy, chẳng phải là hoàn toàn không có cách nào đuổi kịp hắn?
Thải Nhi lo lắng nói.
- Cũng không đến mức bi quan như vậy. Ta nói đây là khiêu chiến, cũng là kỳ ngộ. Tuy rằng Triệu Tiển đã tu xong thất chuyển, nhưng muốn cân đối bốn thuộc tính cũng không dễ dàng. Sợ rằng phải tốn không ít thời gian. Về phần chuyển thứ tám, sợ rằng cần phải tốn thời gian dài hơn. Cửu chuyển lại càng không cần phải nói. Cho nên, tuy rằng thời gian của ta không nhiều lắm, nhưng ta còn có cơ hội.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nói.
- Thạch Đầu, vừa nghe ngươi nói như vậy, ta cảm thấy trọng trách trên vai ta nặng như vậy a? Ngươi nói thời gian không nhiều lắm, vậy tối đa còn có bao nhiêu thời gian?
Thải Nhi hỏi.
- Lấy tư chất của Triệu Tiển cùng với mức độ Thiên Đình ủng hộ đối với hắn, ta chắc hẳn không quá mười năm, hắn liền có thể hoàn toàn dung hợp bốn loại thuộc tính này. Lấy tài nguyên Thiên Đình sau lưng của hắn nắm giữ, sợ rằng đã sớm chuẩn bị xong cho hắn vật bản nguyên thuộc tính thủy cần thiết để tu luyện chuyển thứ tám. Nếu như ta muốn cùng hắn đồng thời bắt đầu tu luyện chuyển thứ tám, trong vòng mười năm nhất định phải hoàn thành tu luyện thất chuyển.
Thạch Mục chỉ thoáng trầm ngâm một lát, nói như thế.
- Mười năm. Thật may thật là may. Nếu như chỉ là mấy tháng, ta có thể sẽ bận rộn mà chết.
Thải Nhi nói.
- Mặt khác, trong thời gian ta bế quan, chuyện tìm hiểu tin tức bên ngoài, có khả năng đều phải giao cho ngươi tới làm.
Thạch Mục lại dặn dò.
- Được rồi, Thạch Đầu, vậy ngươi cứ yên tâm đi. Ta sẽ cố hết sức!
Thải Nhi đứng ở trên bàn đá, sử dụng cánh vỗ nhẹ vào ngực của mình nói.
- Vật bản nguyên thuộc tính hỏa, thủy vô cùng trân quý. Muốn tìm kiếm chỉ sợ cũng là cũng không dễ dàng gì. Ngươi hỏi thăm Bạch Tàng trưởng lão một chút, có thể có được tin tức liên quan.
Thạch Mục nói.
- Được. Loại chuyện tìm hiểu tin tức này ta vẫn rất lành nghề.
Thải Nhi có chút tự đắc nói.
Thạch Mục mỉm cười, nói:
- Vậy cũng đúng. Trình độ lành nghề gần ngang với chạy trốn và tham ăn.
- Được, vậy ngươi bắt đầu bế quan đi. Ta liền đi đây.
Thải Nhi giang cánh, liền muốn rời khỏi đó.
- Thải Nhi, khoan hãy đi. Ta thiếu chút nữa đã quên mất. Ta vẫn còn chuyện muốn giao cho ngươi đi làm.
Thạch Mục đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng gọi Thải Nhi lại.
- Chuyện gì?
Thải Nhi bay trở về trước mặt Thạch Mục, mở miệng hỏi.
Thạch Mục lật cổ tay một cái. Một trang giấy màu trắng xuất hiện ở trong tay hắn.
- Phía trên này ghi chép mấy loại nguyên liệu cần thiết. Nếu có tìm được tin tức liên quan, cũng phải báo cho ta biết.
Thạch Mục chỉ vào bảy tám dòng chữ nhỏ màu đen trên tờ giấy dặn dò.
- Côn Lôn Ngưng Kim Thạch, Thiên Hà Tinh Sa, Lạc Hải Minh Tinh...
Thải Nhi đọc đi đọc lại mỗi chữ mỗi câu về nguyên liệu được ghi trên tờ giấy, cuối cùng nhìn Thạch Mục gật đầu nói:
- Ta đều nhớ rồi.
- Được. Tất cả cẩn thận.
Thạch Mục cuối cùng dặn dò.
Dứt lời, Thạch Mục lấy từ trên tay xuống một cái nhẫn trữ vật, đeo ở trên móng vuốt của Thải Nhi.
- Thạch Đầu, ngươi làm cái gì vậy?
Thải Nhi kinh ngạc hỏi.
- Bên trong đều là linh thạch, ăn tiết kiệm một chút.
Thạch Mục dặn dò.
Sau khi Thải Nhi nghe xong mừng rỡ, cố nén nước bọt nói:
- Ta... Ta biết.
- Đi đi.
Sau khi Thải Nhi đi, Thạch Mục một người tĩnh tọa một lát. Sau đó bàn tay hắn lật một cái. Trên lòng bàn tay của hắn lập tức hiện ra một quyển sách với phong cách cổ xưa.
Chính là quyển Đại Phạm Bàn Vũ Chân Kinh do tàn hồn của Bạch Viên Lão Tổ giao cho hắn.
Một tay Thạch Mục vuốt lên trên sách trên trang sách, liền thấy trên sách lập tức sáng lên một đạo ánh sáng màu vàng. Từ đó hiện ra vô số những chữ nhỏ màu vàng.
- Ta băt đầu từ lúc còn nhỏ, liền hâm mộ tự do. Muốn đi thật xa, đi quá khắp ba tinh vực lớn Thiên Hà, Di Dương, Địa Âm, mới có được cái này. Đại Phạm Bàn Vũ Chân Kinh này là do ta ở trong một đại sát trận viễn cổ ở tinh vực Địa Âm đoạt được bí quyển thượng cổ. Tục truyền chính là bí điển của Bàn Vũ Tộc một chủng tộc cường đại thời kỳ viễn cổ. Ban đầu lúc mới tu luyện, ta không phát giác ra chỗ vượt trội của nó. Sau đó rơi vào giai cảnh, mới biết nó có khả năng quỷ thần khó lường. Hiện tại ta đặc biệt truyền nó lại cho ngươi. Nhất định phải chăm chỉ tu luyện, nhanh chóng đạt thành Hóa Thần Cảnh.
Đây là Bạch Viên Lão Tổ lưu lại.
Thạch Mục không tự chủ được theo từng chữ hiện ratrên trang sách, lặng lẽ đọc một lần. Sau đó những chữ nhỏ màu vàng liền giống như làn khói tiêu tan. Ngay sau đó, trên trang sách này hiện lên ngọn lửa màu vàng, rất nhanh biến mất.
- Thiên địa vô cực, vũ trụ hồng hoang, phàm thánh Nhập Thần, diễn hóa ra thân thể Thần Vũ Thần...
Tiêu đề chương của Đại Phạm Bàn Vũ Chân Kinh rất dài, lại lấy thể chữ triện cổ để viết. Nội dung tối nghĩa khó hiểu. Chỉ riêng quy tắc chung, Thạch Mục liền xem hơn nửa canh giờ.
Mỗi khi hắn nhớ hết văn tự trên trang giấy, văn tự trên trang giấy sẽ gặp biến mất. Cả một trang giấy này cùng hóa thành tro tàn trong ngọn lửa màu vàng.
Chỉ có điều cuối cùng, Thạch Mục cũng hiểu rõ. Đại Phạm Bàn Vũ Chân Kinh này chỉ thông qua tu luyện diễn hóa thuật, dần dần nâng cao khí lực của tu sĩ, khiến cho tu sĩ đạt được hoàn cảnh kim cương bất hoại tu la không phá.
Thông qua quy tắc chung, Thạch Mục biết được, công pháp này có tam giai cửu đoạn. Mỗi giai chia thành ba đoạn. Trong đó giai thứ nhất tên là siêu phàm. Lấy tu vi Thiên Vị là khởi điểm. Tu xong ba đoạn lại tới Thiên Vị đỉnh phong. Khí lực sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với tu sĩ bình thường, có khả năng cắt kim chặt ngọc.
Giai thứ hai tên là nhập thánh. Sau khi ba đoạn tu luyện thành công, có thể đạt tới Thánh Giai đỉnh phong. Ban đầu lấy được thân thể Thần Ma, thể hình hắn diễn hóa, có thể lớn có thể nhỏ, trăm trượng nghìn trượng tất cả tùy theo tâm ý. Lớn nhất không hơn nghìn trượng. Lúc này khí lực hắn đã không tầm thường, có khả năng dời núi lấp biển.
Giai thứ ba tên là diễn ma. Ba đoạn từng đoạn đối với Thần cảnh. Tu tới giai này, xem như thật sự thu được thân thể Thần Ma.
Theo hắn miêu tả, thời điểm Thần Cảnh sơ kỳ, người tu luyện thông qua cảm ngộ trời đất, một lần hành động đột phá nghìn trượng gông cùm xiềng xích. Thời điểm Thần cảnh trung kỳ, luyện thần hóa hư. Người tu luyện lại diễn sinh ra một đôi tay. Thời điểm Thần cảnh hậu kỳ, người tu luyện có thể lại tái sinh ra hai cánh tay, cuối cùng chuyển thành thân thể Bàn Vũ Thần ba đầu sáu tay.