Thạch Mục nghe vậy đuôi lông mày rướn lên. Hắn không nghĩ tới quả trứng màu xanh lam trong tay này, lại có địa vị lớn như vậy.
- Hàn Ly loại di chủng hồng hoang này theo lý thuyết, ở thời đại thượng cổ cũng đã bị diệt sạch. Không nghĩ tới vẫn còn có một con! Ta thực sự gặp may mắn!
Thủy Linh Tử giải thích cho Thạch Mục một câu, ánh mắt tiếp tục nhìn chằm chằm vào trứng thú màu xanh lam, thì thào tự nói.
- Ngươi hưng phấn như thế làm gì? Không phải là một quả trứng thú thôi sao? Chẳng lẽ ngươi còn dự định ấp nó thành linh thú thuần dưỡng sao?
Thạch Mục lắc đầu, nói.
Cho dù là di chủng hồng hoang đó, muốn trưởng thành cũng cần một khoảng thời gian cực kỳ dài. Cho nên hắn đối với quả trứng Hàn Ly này cũng không mấy để ý như vậy.
- Dĩ nhiên không phải. Hàn Ly này nắm giữ huyết mạch thuộc tính thủy cao cấp nhất. Để ta bám lên thân thể đó, lại không rất thích hợp sao?
Thủy Linh Tử nói.
- Ngươi muốn bám ở trên thân quả trứng Hàn Ly này? Ngươi không phải muốn tìm một thân thể huyết mạch Tiên Thiên Thủy Nguyên sao?
Thạch Mục có chút kinh ngạc nói.
- Hắc hắc, phải biết rằng, huyết mạch Hàn Ly không kém hơn so với huyết mạch Tiên Thiên Thủy Nguyên. Hơn nữa huyết mạch Tiên Thiên Thủy Nguyên rất hiếm thấy. Không phải lúc nào cũng có thể tìm được. Bám thân ở trên Hàn Ly này cũng tốt. Ta cũng không phải người xoi mói như vậy.
Thủy Linh Tử khoát tay áo, nói.
Thạch Mục nhún vai. Hắn không có vấn đề gì. Chỉ cần bản thân Thủy Linh Tử thoả mãn là được.
- Chỉ có điều, trứng Hàn Ly này làm sao có thể xuất hiện ở trong linh mạch thủy của hang ma ngũ hành được? Hơn nữa ngươi nói Hàn Ly này là di chủng hồng hoang gì. Lực sinh mạng của trứng này rõ ràng không đủ. Có phải là trứng quá lâu không ấp, biến thành trứng chết hay không?
Hắn lập tức nhìn về phía trứng Hàn Ly trong tay, trong mắt hiện ra tầng linh văn màu vàng, nói.
- Chắc là trước đây có người tiến vào hang ma ngũ hành này, thả ở trong linh mạch. Đoán chừng là dự định lợi dụng lực lượng của linh mạch thủy nơi này, chăm sóc cho trứng Hàn Ly này. Lực sinh mạng của quả trứng này là có chút suy nhược. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Ta có môn bí thuật ký sinh, có thể mạnh mẽ ấp nở quả Hàn Ly này.
Thủy Linh Tử hơi trầm ngâm một chút, sau đó nói.
Nói xong, ánh sáng trắng bao bọc Huyền Minh Thần Châu tăng mạnh, bao phủ ở trên quả trứng Hàn Ly.
Theo những tiếng chú ngữ tối nghĩa từ trong miệng Thủy Linh Tử truyền ra, hơn mười đốm sáng màu xanh lam lớn bằng nắm tay từ trong Huyền Minh Thần Châu bay ra. Tất cả đều tiến vào trong quả trứng Hàn Ly.
Trong mắt Thạch Mục có ánh sáng màu vàng lóe lên, lộ ra một sự chấn động kinh ngạc.
Những đốm sáng màu xanh lam này không ngờ đều là thần hồn của Thủy Linh Tử. Cũng không biết hắn sử dụng phương pháp gì, không ngờ trách thần hồn ra thành nhiều phần như vậy.
Hơn nữa mỗi đốm sáng màu xanh lam này ẩn chứa lực thần hồn đều khá lớn. Nếu như tập trung lực thần hồn của hơn mười đốm sáng lại, tối thiểu lớn hơn so với lực thần hồn của Thạch Mục gấp mấy lần
Hơn nữa, trong những đốm sáng này có chút biến hóa huyền diệu vô cùng. Ngay cả hắn cũng nhìn không rõ.
- Không trách được là lão quái vật thời kỳ thượng cổ. Sống nhiều năm như vậy, quả nhiên có chút thủ đoạn.
Trong lòng Thạch Mục thầm nghĩ.
- Thạch tiểu tử, tiếp theo ta cần một khoảng thời gian để thi triển bí thuật. Trong khoảng thời gian này cần tuyệt đối tập trung. Nếu như không có chuyện gì, nhớ không nên truyền âm làm phiền ta.
Giọng Thủy Linh Tử buồn buồn từ trong quả trứng Hàn Ly truyền ra, âm thanh nghiêm trọng.
- Yên tâm đi. Ngươi cứ tập trung thi triển bí thuật là được.
Thạch Mục nói.
Giọng nói của Thủy Linh Tử trầm xuống. Trong quả trứng Hàn Ly dâng lên từng ánh sáng màu xanh lam, lóe lên không ngừng. Hiển nhiên Thủy Linh Tử đã bắt đầu thi triển bí thuật của hắn.
lực sinh mạng trong quả trứng Hàn Ly lập tức dâng lên từng đợt sóng chấn động, mơ hồ có chút dấu hiệu sống lại.
Thạch Mục gật đầu, bí thuật của Thủy Linh Tử xem ra đã hữu hiệu.
Hai mắt hắn lại nhìn quả trứng Hàn Ly, lật tay thu nó vào trong túi linh thú. Thân hình hắn bắn ra, đi về phía bên ngoài.
...
Cùng lúc đó, Quy Huyền Tháp của Thiên Đình.
Hư không chớp hiện. Một nam tử trung niên dáng người cực kỳ cao to mặc áo bào màu vàng hiện ra.
Người này đầu đội kim quan, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, giống như sử dụng rìu đục cắt ra vậy.
Uy nghiêm vô cùng vô tận từ trên thân của người này tản ra. Dường như người này chính là đế vương của thế gian. Bất kỳ kẻ nào nhìn thấy người này, đều chỉ có thể thần phục.
Nam tử trung niên mặc áo bào màu vàng đưa mắt nhìn tình hình trên Quy Huyền Tháp, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Một tay hắn vung lên. Một luồng ánh sáng màu vàng từ trong tay hắn bay ra, tiến vào bên trong hư không.
Vèo!
Hư không bị cắt ra. Một thông đạo không gian hiện ra. Một phía đầu khác mơ hồ thông với một điện phủ.
- Cao Minh, qua.
Nam tử mặc kim bào trầm giọng nói.
Đạo ánh sáng trắng lập tức từ trong thông đạo không gian bay ra, chợt hiện ra, rơi vào trên Quy Huyền Tháp. Một thân ảnh hiện ra. Đó chính là Cao Minh.
- Tôn thượng!
Thần sắc Cao Minh cung kính vô cùng khom người hành lễ về phía nam tử mặc kim bào.
Hắn lập tức nhìn thấy được tình hình phía trên Quy Huyền Tháp, ánh mắt lộ ra một thần sắc kinh sợ, chỉ có điều lập tức biến mất.
- Trong nguyên khí của Triệu Tiển có ấn ký do ngươi trồng vào. Ngươi thi triển Thiên Nhãn Thuật, tra xét phía dưới, xem là người nào cuối cùng tu thành Cửu Chuyển Huyền Công.
- Vâng.
Cao Minh vội vàng đáp ứng một tiếng. Hắn lập tức ngồi xếp bằng, trên người dâng lên dải ánh sáng màu trắng.
Hai tay hắn vung lên, đánh ra từng đạo pháp quyết. Trong lòng bàn tay, con mắt dựng thẳng phát ra ánh sáng đại thịnh. Vô số phù văn màu trắng từ bên trong bay ra, sau đó hội tụ ở trên đỉnh đầu của hắn, rất nhanh ngưng tụ thành một con mắt cực lớn dựng thẳng.
- Oong.
Một tiếng động vang lên!
Con mắt dựng thẳng đột nhiên mở ra. Bên trong hiện ra một hình ảnh.
Một bóng người toàn thân bị ánh sáng màu xám bao phủ xuất hiện ở trong hình ảnh. Thân thể nhanh chóng lớn lên, hóa thành con vượn lớn màu vàng ngẩng đầu nhìn lên trời. Sau một lát vượn lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành bóng dáng Thạch Mục.
Đế Quan nhìn tình hình trong hình ảnh, sắc mặt rất khó coi. Nhất là khi Thạch Mục biến thân thành con vượn lớn ngẩng đầu nhìn lên trời, sắc mặt hắn càng thêm thâm trầm.
Chỉ có điều vào thời khắc này, con mắt cực lớn dựng thẳng chợt lóe lên, lập tức rắc một tiếng, vỡ vụn ra, lại hóa thành vô số phù văn màu trắng, bay trở về trong cơ thể Cao Minh.
- Xin lỗi, tôn thượng. Ấn ký do ta trồng ở trong nguyên khí của Triệu Tiển đã bị tiêu trừ. Có khả năng bị người kia luyện hóa.