Cùng lúc đó, ven bờ một đầm nước Minh Thuỷ rộng trên trăm trượng cách phương trận không xa, Yên La tay cầm Cốt Thương, đang quần chiến kịch liệt với một con Cương thi thân cao hơn một trượng. Con Cương thi này có mái tóc khô xác xơ, làn da vàng úa mọc đầy lông xanh, mười móng tay xanh biếc sắc nhọn, dài đến vài tấc đang không ngừng duỗi ra co vào. Trên gương mặt xấu xí của nó hiện chi chít từng vòng từng vòng phù văn màu xám bạc, trong mắt là hai luồng Hồn hoả màu tím thiêu đốt sáng rực. Tay phải Cương thi cầm một cây Pháp trượng bằng xương, dài tầm hai thước, thoạt nhìn nó như là một cánh tay hoàn chỉnh, chỗ lòng bàn tay còn lập loè vài tia điện mang màu xám bạc.
Con Cương thi lông xanh này quơ múa pháp trượng, đã mấy lần ngăn cản được công kích như quỷ mị của Yên La. Mỗi một trượng nó đánh ra, cũng mang theo cỗ lực lượng như dời non lấp bể, làm Yên La rất là kiêng dè, không dám tiến tới đánh cận thân. Sau vài lần tập kích không thành, thân hình Yên La bỗng chớp động mấy cái, bay lùi về sau.
Cốt trượng trong tay Cương thi lông xanh quơ lên về phía trước, trong không khí lập tức dâng lên một cỗ Pháp lực chấn động. Hơn mười thanh Cốt mâu nhiễm điện mang màu xám bạc lăng không hiển hiện mà ra, như tên rời cung bắn vèo qua chỗ Yên La, tốc độ mau kinh người.
Trên người Yên La lóe lên hắc quang, thân hình vốn nguyên tại chỗ lập tức bắt đầu trở nên mơ hồ.
"Xẹt xẹt" mấy tiếng xé gió mãnh liệt!
Cốt mâu như mũi tên rào rạt bắn tới, đâm xuyên qua thân thể Yên La, sau đó cắm phập vào một khối đá núi màu đen khổng lồ sau lưng nó.
Vài tiếng nổ "Ầm đùng đùng" liên tiếp vang lên, điện mang màu xám bạc lập loè, khối đá núi màu đen lập tứ nổ tung toé, chia năm xẻ bảy. Đồng thời, thân thể Yên La cũng tán loạn đi, hoá ra đấy chỉ là một đạo tàn ảnh.
Ngay tại lúc này, sau lưng Cương thi lông xanh bỗng tràn ra khói đen, thân ảnh Yên La hiện ra. Cốt Thương trong tay nó lập loè hắc quang, như một tia chớp đen đâm xuống cổ Cương thi lông xanh
"Vụt" một tiếng vang nhỏ!
Cốt Thương đâm lên lớp lông xanh, như đâm phải một tầng vỏ ngoài cứng rắn. Trước hơi bị cản lại một chút, nhưng sau đó liền vô cùng nhẹ nhàng chọc đi vào. Nhưng nhờ vào giây phút chậm trễ ngắn ngủi đó, Cương thi lông xanh đã thừa cơ vặn uốn thân hình, tránh đi chỗ hiểm.
"Phập" một tiếng!
Cốt Thương màu đen đâm vào đầu vai Cương thi, chọc ra một cái lỗ to bằng nắm tay, nhưng không có bất kỳ một chất lỏng nào chảy ra. Trên miệng vết thương bốc lên khói đen nghi ngút, lại có xu hướng lan tràn ra xung quanh. Hồn hoả trong mắt Cương thi lông xanh chấn động một hồi, có chút mờ mịt. Nhưng ngay tại thời điểm Yên La rút Cốt thương ra thì hai chân nó bỗng nhiên bị vật gì đó túm chặt. Hai cái xương tay màu xám, im hơi lặng tiếng chui từ dưới đất lên, chộp lấy mắt cá chân nó.
Cương thi lông xanh bỗng nhiên xoay người lại, phù văn màu xám bạc trên mặt sáng rỡ, phía sau bỗng dâng lên luồng khí xám rồi tụ lại thành một cái Pháp tướng hình người, lớn nhỏ hơn một trượng. Nhìn bộ dáng thì đấy là một gã đại hán hào phóng mặt đầy râu, thân mặc một bộ Pháp bào màu xám bạc lít nhít đầy phù văn, tay cầm một cây Pháp trượng hình rắn.
Pháp trượng hình rắn trong tay Pháp tướng hình người chợt vung lên, một đạo tia chớp màu xám bạc cao vài trượng xuyên qua hư không, bổ xuống người Yên La. Trong nháy mắt đã đến đỉnh đầu của nó. Trong lúc nguy cấp, Yên La vội vàng bắt chéo hai tay đỡ lên đỉnh đầu, mà tia chớp màu xám bạc lại như lưỡi kiếm sắc bén bổ thẳng lên đó.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn!
Tại chỗ va chạm hình thành nên một quả cầu ánh sáng cực lớn, như một mặt trời màu xám bạc bộc phát ra, vạn đạo tia sáng trắng xen lẫn man lực vô biên, càn quét ra bốn phương tám hướng. Quang mang rất nhanh tiêu tán đi, lộ ra thân hình của Yên La. Cánh tay trái của nó lúc này đã không cánh mà bay, giáp xương toàn thân hầu như vỡ nát không còn. Nhưng cánh tay phải vẫn bóng loáng như trước, thậm chí còn có một tầng oánh quang thấu thể mà ra.
Hồn hoả màu tím trong mắt Cương thi lông xanh ngưng tụ, Pháp trượng trong tay nâng lên, đang chuẩn bị làm tiếp cái gì đó thì chỗ mắt cá chân bị nắm của Yên La bỗng dấy lên một tầng hoả diễm màu trắng. Hai cái xương tay màu xám vừa đụng phải lửa trắng đã lập tức vỡ vụn ra. Hồn hoả trong mắt Yên La ảm đạm đi vài phần. Thân thể khẽ vặn, trong làn khói đen nó lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này, tình hình chiến đấu của hai quân đoàn Khô lâu, Cương thi bên kia đang đến hồi kịch liệt. Đám Khô lâu trong phương trận phe Yên La đã tổn thất hơn phân nửa, ba con kỵ sĩ Khô Lâu cũng chỉ còn thừa lại hai. Đột nhiên, bên trong chiến đoàn, một đạo khói đen lăng không hiện ra, thân hình Yên La đột ngột xuất hiện tại chỗ. Cốt thương trong tay vung lên, một đạo thương mang hình bán nguyệt từ giữa không trung quét ra, như một thanh đại đao chém tới một con Cương thi màu xám. Hai tay con Cương thi nắm thành quyền, liên tiếp đấm ra. Hai quyền ảnh màu xám to như trái dưa hấu, một trước một sau nghênh đón thương mang.
"Xùy xùy" hai tiếng trầm đục.
Hai quyền ảnh màu xám yếu ớt như giấy mỏng, bị thương mang xẻ ra. Thương mang lóe lên liền chém vào trên người Cương thi màu xám.
"Phốc" một tiếng vang nhỏ!
Thân thể Cương thi màu xám lập tức bị thương mang chém thành hai nửa. Yên La há miệng khẽ hấp, một đoàn Hồn hoả màu lam bị một cỗ hấp lực nào đó hút ra, bay thẳng vào trong miệng nó. Hồn hoả trong mắt Yên La lập tức sáng lên một chút.
Chợt có tiếng xé gió vang lên, thì ra con Cương thi lông xanh kia đã đuổi tới nơi. Thân hình nó còn chưa đến, Pháp tướng hình người trên đỉnh đầu đã quơ múa Pháp trượng hình rắn, một cỗ Pháp lực chấn động mãnh liệt truyền đến. Trên không chiến trường bỗng tối sầm lại. Hơn một trăm thanh Cốt mâu, toàn thân nhiễm điện mang màu xám bạc thình lình xuất hiện giữa không trung, sau đó phóng rào rào xuống đất như cuồng phong bạo vũ. Trong nháy mắt, mưa mâu bao trùm hết một mảnh không gian.
"Ầm rầm rầm!"
Âm thanh kinh thiên động địa liên tiếp vang lên, dày đặc như tiếng mưa rơi. Trên mặt đất xốc lên khói bụi mù mịt. Từng đạo điện mang màu xám bạc lập loè lúc sáng lúc tắt trong khói bụi. Khi hết thảy kết thúc, khắp nơi trên chiến trường rải đầy các bộ hài cốt. Ít nhất đã có vài chục con Cương thi cùng Khô lâu biến thành mảnh vỡ.
Đúng lúc này, sau lưng Cương thi lông xanh bỗng lóe lên khói đen, một thanh Cốt Thương màu đen hiện ra, hóa thành một tia sáng đen đâm thẳng xuống sau lưng nó. Có lớp lông xanh tạm thời ngăn cản, thân hình Cương thi lông xanh thừa cơ né đi, nhưng vẫn bị Cốt Thương để lại đạo vết thương thật dài trên một cánh tay.
Yên La lập tức thu thương, thân ảnh bắt đầu mờ dần đi, trước khi một căn xương tay màu xám định chui ra mặt đất túm lấy chân nó thì nó đã biến mất. Sau đó, Yên La lại xuất hiện tại một chỗ bên trong phương trận phe Khô lâu. Diễn biến tiếp theo, tất nhiên lại là trăm thanh Cốt mâu điện quang lập loè hiện ra đầy trời, sau đó ầm ầm phóng xuống chiến trường phía dưới, hoá thành một mảnh hải dương lôi điện màu xám bạc, tàn sát sạch sẽ Cương thi cùng Khô lâu ở phụ cận. Mấy lần như vậy, làm binh lính của quân đoàn hai bên gần như chết sạch không còn.
Sau thời gian khoảng một bữa cơm, Cương thi lông xanh đứng đó, trên dưới toàn thân có thêm bảy tám miệng vết thương, Hồn hoả trong mắt nhảy nhảy, dường như đang giận dữ, mà độ sáng của Hồn hoả cũng ảm đạm đi không ít so với lúc ban đầu. Đột nhiên, Pháp tướng hình người phía sau nó bỗng run run, sau đó ầm ầm tán loạn đi. Ngay tại lúc này, bên cạnh nó chợt loé lên khói đen, thân hình Yên La lần nữa hiển hiện ra...
Hơn một canh giờ sau.
Lúc này, cánh tay trái của Cương thi lông xanh đã đứt đoạn đến tận gốc. Cả người trên dưới bị đâm thủng mười mấy lỗ, toàn thân bốc lên khói đen nghi ngút, hành động càng lúc càng chậm chạp. Hồn hoả trong mắt cũng trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Trong ánh sáng đen chớp động, Yên La lại một lần nữa xuất hiện sau lưng Cương thi lông xanh. Cốt thương trong tay nó dấy lên một luồng hoả diễm màu trắng, nhoáng lên một cái đã đâm xuống sau đầu Cương thi. Ngay lúc nguy cấp, Cương thi lông xanh khó khăn lắm mới nghiêng được đầu né đi, tránh được một thương lủng sọ. Ai ngờ Cốt thương chuyển một cái, theo đà đâm tới trong lỗ tai nó.
"Bụp" một tiếng trầm đục.
Ngọn lửa trắng từ Cốt thương bùng lên, đầu của Cương thi lông xanh nổ tung. Một đoàn sáng màu tím từ trong đó bắn ra, bỏ chạy về phía xa, nhoáng một cái đã chạy ra hơn mười trượng. Trên người Yên La lóe lên hắc quang. Khi xuất hiện lại đã ở phía trước đoàn sáng màu tím. Không chờ đối phương kịp làm ra phản ứng, Yên La đã há mồm hút mạnh, đoàn sáng màu tím liền chui tọt vào trong miệng nó. Hồn hoả trong mắt Yên La rung rung, biến thành nửa xanh nửa tím, khí tức quanh thân đột nhiên tăng lên một mảng lớn.
Lúc này nó mới quay người, chạy nhanh tới chỗ ngã xuống của Cương thi lông xanh. Rất nhanh, Yên La đã tới bên người Cương thi lông xanh, nó khẽ khom lưng, giật lấy cây Pháp trượng bằng xương trong tay đối phương, nhanh chóng lắp vào chỗ cánh tay trái đang rỗng tuếch của mình. Chỗ tiếp nối hiện lên một quầng sáng trắng, một cánh tay trái hoàn hảo như lúc ban đầu hiện ra. Trên đó còn lưu chuyển ánh huỳnh quang, giống y hệt như cánh tay phải.
Trong nháy mắt, trong cơ thể Yên La tuôn ra đại lượng ánh sáng trắng, nhanh chóng bao bọc lấy toàn thân nó. Cũng không biết đã qua bao lâu, lấy mắt thường có thể thấy, bạch quang bắt đầu co rút lại, rất nhanh hóa thành một quả cầu ánh sáng màu trắng, loé lên rồi chui vào trong đầu Yên La.
"Ầm!"
Một cỗ Thần hồn chấn động run rẩy núi sông, lấy đầu Yên La làm trung tâm càn quét ra bốn phía. Vô số điểm sáng màu trắng lăng không hiện ra. Yên La duỗi tay phải ra phía trước, toàn bộ các điểm sáng màu trắng liền tụ tập đến trên đỉnh đầu nó. Sau đó, trong nháy mắt các điểm sáng liền ngưng tụ thành một cái kén ánh sáng, cao bằng thân người.
Hồn hoả trong mắt Yên La sáng rỡ, cái kén ánh sáng bắt đầu rung động kịch liệt, không ngừng vặn vẹo biến hóa ra các loại hình dạng. Một nén nhang sau, một bóng người dần dần hình thành nên ở chính giữa cái kén. Đúng lúc này, Yên La chợt hé miệng phun ra một đoàn sáng nửa xanh nửa tím, đoàn sáng loé lên rồi chui vào đỉnh đầu bóng người kia. Cái kén ánh sáng lập tức toả ra hào quang mãnh liệt, sau đó tất cả đều hoá thành vô số điểm sáng màu trắng, chui hết vào trong cơ thể bóng người. Hình dáng của bóng người lập tức trở nên rõ ràng. Trên đỉnh đầu Yên La, xuất hiện một hư ảnh thiếu nữ có dáng người linh lung hấp dẫn, nàng mặc cung trang màu trắng, trên tay áo rộng khoác một dải lụa. Tay áo nàng bồng bềnh phấp phới, mép váy dài uốn lượn phía sau lưng như vầng sáng tuyết nguyệt, tóc dài đến eo tung bay trong gió.
Toàn thân nàng bị bao phủ trong một quầng sáng nhoà mờ mịt, lộ ra một cỗ khí chất xuất trần, không thể nào diễn tả bằng lời. Tuy không thấy rõ dáng hình của nàng, nhưng lại cho người ta một cảm giác, nàng hẳn là cực đẹp.
Tay phải Yên La khẽ nhấc, Pháp tướng thiếu nữ trên đỉnh đầu lập tức hóa thành một đoàn ánh sáng màu trắng to cỡ quả đấm, loé lên rồi chui vào đầu Yên La. Hồn hoả của Yên La, trong nháy mắt đó chợt biến thành màu tím nhạt, hào quang từ đó bắn ra dường như càng thêm linh động.
Một khắc sau, một cỗ uy áp trầm trọng như núi đè từ trên thân Yên La lan toả ra, từng cỗ Âm phong màu trắng, lấy Yên La làm trung tâm thổi quét ra bốn phương tám hướng. Đến khi Âm Phong tan hết, bên ngoài cơ thể Yên La đã có thêm một bộ áo giáp toàn thân màu trắng, bao bọc lấy nó từ đầu đến chân. Phù văn màu trắng trên Cốt Thương cũng trở nên dày đặc hơn.
Yên La đi đến bờ đầm Minh Thủy, soi mình dưới nước đánh giá một chút, sau đó đột nhiên há miệng ra, trong miệng truyền tới một cỗ hấp lực vô hình làm mặt đầm dậy sóng. Rất nhanh từng luồng sương mù màu đỏ, từ mặt đầm bay lên, hóa thành một cỗ khí lưu màu đỏ, bị Yên La hút vào miệng. Không biết đã qua bao lâu, khi khí lưu màu đỏ rốt cuộc đã chui hết vào trong miệng Yên La, thì sắc nước của đầm Minh Thuỷ vốn rộng hơn trăm trượng đã trở nên trong veo.
Mà màu Hồn hoả trong mắt Yên La, dường như cũng trở nên đậm hơn nhiều.