Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1191: Cổ Ma Chi Địa (1)

Chương 1219: Cổ Ma Chi Địa (1)

Lúc này Diệp Huyền mới cẩn thận quan sát thân thể con tê tê này, chỉ thấy trong cơ thể nó, lưu động một loại lực lượng thần bí màu đen, loại lực lượng này cùng Yêu nguyên tuyệt nhiên không giống, tràn ngập khí tức cuồng bạo, nhưng cũng cực kỳ khủng bố cùng mạnh mẽ.
Này đến tột cùng là Yêu thú nào? Còn có nơi này đến tột cùng là nơi nào? Đám người Tiêu gia chủ đều đi nơi nào?
Diệp Huyền suy đoán, đường hầm không gian vừa nãy, hẳn là một điểm tùy cơ truyền tống, bọn họ lẫn nhau tiến vào bên trong, đều bị tùy cơ truyền tống đến các địa phương.
Thu phục con tê tê, Diệp Huyền mở ra Thần Linh Đồng Thị, bắt đầu quan sát bốn phía.
- Hả?
Diệp Huyền hơi kinh hãi, lúc này hắn mới phát hiện, cái địa phương cổ quái này, đối với lực lượng Huyền Thức, cảm quan tìm tòi, đều có áp chế nhất định.
Thiên địa nơi này, tựa hồ tràn ngập một loại hạt căn bản cùng năng lượng mặt trái, có thể hạn chế Huyền Thức, thần thức của người, thậm chí thị lực, thính lực...
Diệp Huyền qua loa phỏng chừng, cường độ thần thức của mình, bị áp chế đến một phần ba.
Chỉ một chút này, có thể thấy được không gian bí ẩn không biết này, liền không phải bình thường.
Kỳ thực trên đại lục này có rất nhiều bí cảnh, sẽ áp chế người nhận biết, thậm chí có chút bí cảnh, còn có thể áp chế tu vi võ giả, thế nhưng địa phương có thể áp chế thần thức rất ít thấy, bởi vì thần thức so với Huyền Thức cùng Huyền Nguyên càng mịt mờ, càng thần bí.
Bởi vậy có thể thấy được, chỗ này đặc thù.
- Chỗ này, làm sao có chút tương tự Huyền Vực bí cảnh tam trọng... Thiên Âm Cốc nhỉ?
Diệp Huyền cau mày.
- Trước tiên quan sát chỗ này một chút đi.
Diệp Huyền hơi trầm tư, liền có quyết định, trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng, ở vị trí bí ẩn này cẩn thận bay lượn quan sát.
Giờ khắc này.
Huyền Vực chí cao vô thượng của Thiên Huyền đại lục.
Nơi này là một mảnh thiên địa tối om, trên bầu trời tràn ngập sương mù màu đen, làm cho người ta cảm giác cực kỳ bị đè nén.
Dưới đáy, khắp nơi là đồi núi.
Từng Vũ Vương, thậm chí Vũ Hoàng, đang ở bên trong chém giết, đoạt bảo.
Nơi này, chính là trong Huyền Vực tầng thứ ba... Thiên Âm Cốc.
Thiên Âm Cốc, ở vào tầng thứ ba của Huyền Vực cửu trọng thiên, vị trí địa lý hết sức đặc thù.
Không gian này vô cùng quỷ dị, so với địa vực khác của Thiên Huyền đại lục, không gian này càng có khả năng để Vũ Vương cảm ngộ đến áo nghĩa của không gian, đối với tương lai bước vào Vũ Hoàng có trợ giúp cự đại.
Điều này cũng làm cho Thiên Âm Cốc tuy nguy hiểm tầng tầng, nhưng mỗi giờ mỗi khắc đều có thể hấp dẫn đến lượng lớn cường giả Vũ Vương tiến vào.
Không chỉ đối với Vũ Vương, không gian nơi này, có thể làm cho cường giả Vũ Hoàng lĩnh ngộ không gian cũng càng nhanh hơn.
Hơn nữa vị trí Thiên Âm Cốc đặc thù, bên trong ẩn chứa không ít bảo vật kỳ lạ.
Điều này cũng dẫn đến trong Thiên Âm Cốc mỗi thời mỗi khắc đều có vô số Vũ Vương cùng Vũ Hoàng, ở bên trong rèn luyện, tiến hành chém giết.
Có điều tuy Thiên Âm Cốc thần kỳ, nhưng cũng có một vấn đề cự đại, là sương mù màu đen bên trong, đối với võ giả có tổn thương nhất định, hút vào lượng lớn, sẽ dẫn đến tinh thần võ giả thác loạn, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì trở thành điên cuồng vô ý thức.
Năm đó vì xua tan sương mù màu đen, các thế lực lớn của Huyền Vực tiêu hao khổ tâm, nghĩ tới nhiều loại biện pháp, cuối cùng tay trắng trở về.
Cũng may trong Thiên Âm Cốc hàng năm đều sẽ có ba tháng, sương mù bên trong sẽ thoáng giảm, điều này cũng làm cho ba tháng này, là thời khắc vô số võ giả tiến vào Thiên Âm Cốc dày đặc nhất.
Mà lần này Thiên Âm Cốc mở ra, đã qua nửa tháng, rất nhiều Vũ Vương, Vũ Hoàng đến từ Huyền Vực tam trọng, từ các nơi tới, ở trong đó đấu võ, chém giết.
Từng cuộc chém giết ở các nơi sản sinh, mỗi thời mỗi khắc đều có võ giả ngã xuống, mỗi thời mỗi khắc cũng có cường giả sinh ra.
Mà ngay lúc này...
Ầm ầm!
Như trời quang phích lịch, một tiếng nổ vang cự đại, vang vọng toàn bộ Thiên Âm Cốc, hết thảy võ giả ở trong đó rèn luyện, thời khắc này đều ngơ ngác mở hai mắt ra, ngẩng đầu nhìn tới.
Chỉ thấy nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc, đột nhiên vỡ ra một lỗ thủng cự đại, một mảnh đại địa mênh mông từ bên trong hiện ra.
Càng làm người khiếp sợ chính là, nơi sâu xa của đại địa kia, tựa hồ có một cung điện như ẩn như hiện, chấn động lòng người.
- Đây là cái gì? Nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc xuất hiện một cung điện?
- Nơi sâu xa kia, quanh năm khói đen quanh quẩn, dù cho cường giả Vũ Đế cũng không dám vào, chính là một trong mấy đại cấm địa của Huyền Vực, làm sao lại đột nhiên xuất hiện đại địa?
- Đến cùng phát sinh cái gì? Chẳng lẽ có di tích viễn cổ gì mở ra?
Thời khắc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, từng cái trong con ngươi lộ ra kích động.
- Đi!
Sau một khắc.
Từng cường giả như chim én về tổ, mang theo vẻ mặt kích động, nhằm về phía nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc.
Bạch!
Cường giả thứ nhất tốc độ cực nhanh, như một vệt cầu vồng màu máu, thân hình thoáng loáng một cái, liền biến mất không còn tăm tích, tiến vào trong đại địa mênh mông.
- Đi vào, Huyết Đao Hoàng đi vào.
- Đi, chúng ta cũng đi.
- Nhanh, trong này nhất định có bảo vật, đi trễ liền không kịp.
Trong khoảng thời gian ngắn, mặc kệ là cường giả ở khu vực nào của Thiên Âm Cốc, đều nhìn thấy một màn kinh người này, từng cái từng cái sử dụng tới toàn bộ tu vi, hăng hái lao đi.
Trước đây không lâu.
Ở trong một sơn cốc bí ẩn của Thiên Âm Cốc.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, ba cường giả cả người toả ra khí thế khủng bố, bị đoàn đoàn sương mù màu đen bao vây, da thịt trên người cấp tốc mục nát, sắc mặt dữ tợn, trong miệng phát sinh gào thét thê thảm.
Ba người này, khí tức hồn hậu, bên cạnh càng có kết giới mạnh mẽ bao vây, hiển nhiên đều là Vũ Hoàng nhị trọng, nhưng ở dưới sương mù màu đen, lại căn bản không có lực lượng phản kháng chút nào.
- Ngươi không phải Vô Lượng Sơn Tề Thừa, Vô Lượng Sơn không có loại công pháp tà ác này, ngươi đến cùng là ai...
Một tên cường giả Vũ Hoàng thống khổ gào thét, trên đỉnh đầu ở ba người, một thanh niên tay cầm cốt trượng, thân mặc đấu bồng màu đen đang âm lạnh nhìn phía dưới, lộ ra nụ cười tà ý.
Nếu như đám người Diệp Huyền ở đây, khẳng định liền có thể nhìn ra, người này là lúc trước ở Mộng Cảnh Bình Nguyên Cổ Dương Thành, Vô Lượng Sơn thiếu chủ Tề Thừa bị Chiến Thương thần bí nuốt chửng đoạt xác.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch