Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1294: Gắp lửa bỏ tay người (2)

Chương 1323: Gắp lửa bỏ tay người (2)

Lão giả rít gào, một chưởng bao phủ về phía Chiến Thương, oanh ca một tiếng, toàn bộ hư không phảng phất như bị một nguồn lực lượng vô hình khống chế, hình thành một lĩnh vực đặc biệt, lực lượng lĩnh vực này tầng tam trọngo vây Chiến Thương, nghiêm trọng ràng buộc hành vi của hắn.
Mà giữa lĩnh vực, một Huyền Nguyên Thủ Chưởng ẩn chứa uy thế ngập trời ầm ầm nghiền ép đến, ở biên giới bàn tay, hư không dập dờn sóng gợn, uy lực kinh người.
- Cửu Thiên Vũ Đế của Nhân tộc.
Nhìn thấy lão giả này, trong lòng Chiến Thương phiền muộn muốn thổ huyết, hắn cuối cùng cũng coi như rõ ràng vì sao Diệp Huyền lại đột nhiên ra tay với hắn, hơn nữa sau khi ra tay liền xoay người bỏ chạy, đồng thời còn gọi một câu không hiểu ra sao như vậy.
Đầu óc căn bản không cần nghĩ, Chiến Thương liền biết tàn thi mà Cửu Thiên Vũ Đế kia ôm nhất định chính là Úy Trì Bất Công mà vừa nãy Diệp Huyền nói, mà lão giả này, nhất định chính là Vũ Đế của Úy Trì gia tộc.
Có điều vào lúc này, Chiến Thương cũng quản không được nhiều như vậy, trên quyền trượng đột nhiên dâng lên vô số Ma khí, những Ma khí này kết hợp biến thành màn trời bảo vệ.
Oanh ầm!
Huyền Nguyên Thủ Chưởng khủng bố đập trúng lồng ánh sáng, toàn bộ lồng ánh sáng cọt kẹt vang vọng, cấp tốc hiện ra từng vết nứt, cuối cùng ầm ầm nổ nát, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể Chiến Thương, đánh bay hắn ra ngoài, phun ra một ngụm máu đen.
- Ngươi là ngu si sao? Bổn tôn chủ không giết người của ngươi gia tộc, ngươi cái gia hỏa không có não này.
Chiến Thương tức giận đến chửi ầm lên.
- Hả?
Úy Trì Hóa Đức nhíu mày, Chiến Thương chỉ là Vũ Hoàng tam trọng, ở dưới một chưởng của hắn, dĩ nhiên chỉ bị thương nhẹ, mà không có vẫn lạc.
Có điều vào lúc này Úy Trì Hóa Đức cũng phát hiện không đúng, hắn có thể cảm nhận được, khí tức trên người Chiến Thương vô cùng âm lạnh, cùng không gian bí ẩn này có chút tương tự, mà người đánh giết Úy Trì Bất Công, nên có thuộc tính lôi nhất định.
Huống chi thời điểm hắn chật vật lao ra vực sâu, cũng nhìn thấy một tia sét tựa hồ biến mất ở trong thông đạo, rất có thể người kia mới là kẻ cầm đầu giết chết Úy Trì Bất Công.
- Hừ, không phải ngươi giết thì lại làm sao? Dám nhục mạ bổn Đế, chết đi cho ta.
Mặc dù biết Chiến Thương không phải hung thủ đánh giết Úy Trì Bất Công, nhưng Chiến Thương lại làm cho sắc mặt của Úy Trì Vũ Đế tái xanh, lần thứ hai vỗ ra một chưởng.
Lĩnh vực Vũ Đế đáng sợ lần thứ hai bao phủ hắn lại.
- Cái tên này, thật sự coi Bổn tôn chủ sợ ngươi sao? Chỉ là một Vũ Đế bị thương, Bổn tôn chủ... quên đi, Bổn tôn chủ vẫn là chạy a...
Ánh mắt của Chiến Thương oán độc, trong lòng nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng, nhưng cuối cùng vẫn không dám phản kháng, thân thể trong nháy mắt hóa thành vụ hình, lập tức tránh thoát lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức.
Cửu Thiên Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, coi như hắn đột phá đến Vũ Hoàng tam trọng, cũng không dám nói có thể cùng Cửu Thiên Vũ Đế đối kháng.
Úy Trì Hóa Đức hơi kinh hãi, không ngờ tới Chiến Thương có thể lao ra phạm vi lĩnh vực của hắn, có điều trên mặt của hắn lại lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm nghị.
Tránh thoát thì có thể làm sao, chẳng lẽ còn có thể chạy trốn hắn truy sát hay sao?
Chỉ là không chờ Úy Trì Hóa Đức lần thứ hai ra tay, oanh, toàn bộ vực sâu đột nhiên chấn động, một luồng khí tức càng khủng bố từ dưới nền đất vọt lên, lực lượng doạ người kia khiến cho Úy Trì Hóa Đức hoàn toàn biến sắc.
- Đáng chết, những tên kia sẽ không thật sự tránh thoát ràng buộc đi lên chứ.
Trên mặt của hắn lộ ra vẻ hoảng sợ vẻ, mà lúc này, toàn bộ vực sâu kịch liệt đung đưa lên, trong vực sâu, vô số Ma Sát Khí bao phủ, hóa thành một nộ long cực lớn, muốn xông ra vực sâu này.
Cỗ khí tức kinh khủng này, ép tới Úy Trì Hóa Đức khó có thể nhúc nhích.
Coong coong coong coong!
Ngay lúc này, hai bên vực sâu đột nhiên phóng ra từng đạo từng đạo thất thải hà quang mông lung.
Những hào quang này, như sóng nước lưu động, trong khoảnh khắc bao vây lấy toàn bộ vực sâu, không chỉ vực sâu, từ bầu trời của không gian bí ẩn nhìn xuống, liền có thể nhìn thấy cả không gian bí ẩn đều bị hào quang bao vây.
Một luồng lực lượng không gian kinh người, tùy theo dập dờn ra.
Ở dưới nguồn lực lượng này trấn áp, sương mù màu đen trong vực sâu không ngừng bị áp chế.
Ma Sát Khí dĩ nhiên biến ảo ra một khuôn mặt cực lớn, chỉ là có cực kỳ dữ tợn, vừa nhìn liền biết không phải là khuôn mặt nhân loại có khả năng nắm giữ.
- Không cam lòng, không cam lòng, không cam lòng, bị trấn áp nhiều năm như vậy, còn muốn trấn áp chúng ta sao, vô dụng, bây giờ Phong Ma ấn đã vỡ tan, Linh Ma tộc ta, không bao lâu nữa sẽ lần thứ hai xuất thế, tàn sát thiên hạ, cái phong ấn này cầm cố không được ta bao lâu, a!
Khuôn mặt khổng lồ phát sinh rít gào phẫn nộ, trong tiếng gầm gừ ẩn chứa sát ý vô tận, sau đó đang không ngừng chảy xuôi thất thải hà quang, ầm ầm nát tan, chìm vào dưới đáy vực sâu.
Một đạo lực lượng không gian xán lạn, tràn ngập qua toàn bộ Cổ Ma Chi Địa.
Vù!
Thân hình đám người Úy Trì Hóa Đức cùng Chiến Thương… bị cỗ lực lượng không gian này phất quá, dĩ nhiên trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, phảng phất như chưa từng xuất hiện.
Trong thông đạo.
Diệp Huyền đang hăng hái bay lượn, cũng nghe được tiếng rống to ẩn chứa oán khí vô biên, trên mặt kinh ngạc, đột nhiên một luồng lực lượng không gian kéo tới, thân hình của hắn cũng đột nhiên biến mất.
Trên ngoại vi tế đàn.
Mười mấy tên võ giả nhân loại bị truy sát, mà truy giết bọn họ chính là những cường giả Vũ Hoàng bị Ma khí trong tế đàn đoạt xá.
Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, từng người từng người không ngừng vẫn lạc, tinh huyết của bọn họ bị những Ma nhân đoạt xá kia thu thập, hóa thành từng hạt châu màu đỏ ngòm, ẩn chứa sát khí vô biên.
Một tên Vũ Hoàng trên mặt trải rộng ma văn, một chưởng vỗ nát đầu lâu của một tên Vũ Hoàng nhị trọng, trong tròng mắt không mang theo chút cảm tình.
Mà một Vũ Hoàng bị đoạt xá khác, thì hướng một Vũ Hoàng khác vung ra nắm đấm, ẩn chứa Ma khí vô biên bao phủ ra, để Vũ Hoàng kia tuyệt vọng.
- Không!
Vũ Hoàng kia kêu thảm thiết đau đớn, trong lòng tràn ngập hối hận, nếu như có một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn tiến vào không gian bí ẩn này, càng sẽ không ở đây tìm mỏ quặng.
Nhưng vào lúc này...
Vù!
Đại địa hiện lên hào quang óng ánh, một đạo không gian rung động vô hình tràn ngập qua bọn họ.&



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch