Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 716: Thanh Cương giáp (2)

Chương 728: Thanh Cương giáp (2)

Ngũ giai huyền giáp, thuộc về nửa vời cấp bậc, một ít lục giai đã ngoài lớp người già cao thủ chướng mắt, bình thường Vũ Tông ngũ giai lại ra không dậy nổi giá, bởi vậy hiện tại cạnh tranh, đều là một ít đế đô thế gia công tử.
Chu Thanh Ngọc tin tưởng mình nói ra lời này thì mọi người sẽ cho hắn mặt mũi.
Huống chi bảy ngàn vạn chính là giá cao nhất của huyền giáp ngũ giai cực phẩm, tăng giá nữa không hợp thói thường.
Vào lúc này...
- Bảy ngàn linh mười vạn.
Lúc này giọng nói nghiền ngẫm vang lên, từ trong bao sương không xa truyền tới, đồng thời còn có giọng nói trào phúng xuất hiện:
- Đấu giá chỉ biết đấu giá bằng tài lực, từ khi nào dùng tới mặt mũi rồi? Chu Thanh Ngọc công tử, ngươi cũng quá khôi hài nha?
Mọi người liên tục nhìn sang, là người nào dám công nhiên đắc tội Chu gia đại công tử?
Vào lúc quay đầu nhìn sang mọi người ngạc nhiên, trên mặt lộ ra thần thái cổ quái.
- Là bao sương số 21.
- Nghe nói là bao sương La gia.
- Đấu giá lần trước cách hiện tại không lâu, Chu Thanh Ngọc vẫn tranh đấu với bao sương số 21, hiện tại báo ứng đến rồi.
Sắc mặt mọi người lúc này biến thành cực kỳ cổ quái
Bởi vì bọn họ cũng đều biết báo giá chính là Huyền Diệp.
Bản thân Chu Thanh Ngọc càng tức giận hơn nữa.
- Tiểu tử này.
Hắn cắn răng vừa mới chuẩn bị báo giá...
- Bảy ngàn hai trăm vạn.
Lời nói nhàn nhạt này chính là bao sương bên cạnh Chu gia.
- Ồ, giọng nói này chính là Viên gia Viên An thiếu gia.
- Viên An thiếu gia không phải đang khổ tu trong Lam Quang học viện sao? Tại sao hắn cũng trở lại.
Viên gia cũng là một trong bốn đại hào phú Hạo Thiên đế quốc, danh khí của Viên an cũng không dưới Chu Thanh Ngọc, cũng là đệ tử của Lam Quang học viện.
Nghe giọng nói này vang lên, sắc mặt Chu Thanh Ngọc lập tức biến đổi, dường như sắc mặt càng khó coi hơn Huyền Diệp tăng giá.
- Tám ngàn vạn!
Chu Thanh Ngọc lại tăng lên gần ngàn vạn, ánh mắt rét lạnh.
- Tám ngàn một trăm vạn!
Viên an theo sát phía sau, ngữ khí bình thản, không nghe ra sâu cạn trong đó nhưng từ thái độ mà nhìn cũng bắt buộc phải có Thanh Cương giáp.
Diệp Huyền thấy có người đấu giá liền tươi cười lắc đầu, không có tiếp tục tham gia.
- Chín ngàn vạn.
Chu Thanh Ngọc gào thét tức giận.
- Chín ngàn năm trăm vạn.
- Đáng giận, một ức!
Chu Thanh Ngọc gào thét giận dữ, ánh mắt đỏ rực.
Vốn Viên An bài danh cao hơn hắn trong Lam Quang học viện, nếu như đối phương đạt được Thanh Cương giáp, chẳng phải lại tăng lên rất cao?
Nếu như mình đạt được Thanh Cương giáp, thậm chí có khả năng vượt qua đối phương.
Giá tiền này vừa ra, toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.
Một ức huyền tệ.
Một kiên huyền giáp ngũ giai cho dù là tác phẩm của Lục Ly đại sư cũng chỉ đạt tới năm sáu ngàn vạn mà thôi, không nghĩ tới vậy mà đạt tới một ức.
Quả nhiên sau khi ra giá một ức, Viên an cũng dừng cạnh tranh, hình như giá tiền này đã vượt qua dự toán của hắn.
- Thanh Cương giáp này rốt cục là của ta.
Thấy Viên an không hề ra giá, nội tâm Chu Thanh Ngọc lúc này thở ra một hơi, trong nội tâm vui mừng không nhỏ.
Trong bao sương của mình, Diệp Huyền lắc đầu:
- Nghe nói Viên An cũng là công tử hào phú của đế đô, hắn quá không có phách lực, mới một ức huyền tệ đã không ra giá, đến cuối cùng còn phải tới phiên ta lên sàn.
La Thành và La Mẫn vẻ mặt kinh hãi nói ra:
- Diệp thiếu, ngươi không định tăng giá đấy chứ?
Không chờ bọn họ nói xong, giọng nói của Diệp Huyền vang lên lần nữa.
- Một ức linh mười vạn!
Giá tiền này vừa ra, phòng đấu giá yên tĩnh lập tức trợn mắt há hốc mồm.
Tiểu tử kia không bỏ qua, vẫn đấu giá?
- Huyền Diệp, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ phải gây khó dễ cho Chu gia sao?
Rốt cuộc Chu Thanh Ngọc cũng không chịu nổi nữa, hắn tức giận nói một câu.
Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Chu Thanh Ngọc, ngươi nói lời này quá không có ý nghĩa a? Chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi ra giá đấu giá, không cho phép ta cạnh tranh hay sao. Chậc chậc, đây chính là huyền giáp ngũ giai cực phẩm đấy, dùng Thanh Huyền Cương làm chủ tài, thích hợp với huyền lực thuộc tính âm lãnh, hơn nữa còn là tác phẩm của Lục Ly đại sư luyện chế, sau khi mặc vào, cho dù là Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong cũng có thể gia tăng phòng ngự của mình ah, đồ tốt như thế mới một ức huyền tệ, quả thực là nhặt tiện nghi ah.
Diệp Huyền vừa trào phúng vừa nói ưu điểm của Thanh Cương giáp.
Hắn biết rõ người Chu gia tu luyện huyền lực là thuộc tính âm lãnh.
Hắn nói như vậy chỉ vì muốn Chu Thanh Ngọc càng đỏ mắt hơn mà thôi.
- Đúng rồi, ngươi tiếp tục hay không? Không muốn thì Thanh Cương giáp thuộc về ta.
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười nói một câu.
Vẻ mặt Chu Thanh Ngọc lúc này giận dữ, dữ tợn nói:
- Một ức một ngàn vạn.
- Một ức một ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Mỗi lần hắn chỉ tăng giá mười vạn.
- Huyền Diệp quả thực là tên điên.
- Mỗi lần tăng giá chỉ thêm mười vạn, hắn cố ý gây khó dễ cho Chu Thanh Ngọc sao?
- La gia đã đắc tội Tần gia, hiện tại sẽ không sợ đắc tội cả Chu gia hay sao?
- Hắc hắc, ta nói muốn trách thì trách Chu Thanh Ngọc, lúc trước hắn lại đắc tội với Huyền Diệp ah, hiện tại báo ứng đến rồi, không phải mình tự tìm phiền phức sao?
Cả phòng đấu giá lúc này xôn xao, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này.
Đấu giá hội Thông Thiên các hôm nay biến thành nơi hai công tử ca tranh đấu với nhau sau? Loại chuyện nà, mấy năm gần đây không xảy ra một lần.
Ngược lại người Thông Thiên các lúc này mỉm cười, bọn họ ước gì mỗi kiện vật phẩm đấu giá đều có tình cảnh như thế.
- Một ức hai ngàn vạn.
Chu Thanh Ngọc không muốn buông tha, toàn thân run rẩy.
- Ha ha, một ức hai ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền tiếp tục cười nói.
- Hỗn đản, một ức bốn ngàn vạn, có gan ngươi ra giá cao hơn đi.
Chu Thanh Ngọc gần như sắp phát điên, hắn một lần tăng giá hai ngàn vạn, giọng nói kiên quyết giống như đã ra quyết định cuối cùng.
Xem bộ dáng chỉ cần Diệp Huyền tiếp tục tăng giá thì hắn sẽ từ bỏ Thanh Cương giáp.
- Ha ha, một ức bốn ngàn vạn sao đủ, ta ra một ức bốn ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền căn bản không có bị lời nói của hắn lừa gạt, nhàn nhạt nói ra, hắn chỉ tăng thêm mười vạn.
Nội tâm La Thành và La Mẫn sợ hãi nhìn Diệp Huyền, biểu lộ gặp quỷ rồi, trong nội tâm hoảng sợ thầm nghĩ: Diệp thiếu ra giá như thế chẳng lẻ không sợ đối phương thực không tiếp hay sao?



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch