Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Huyết Mạch Kỵ Sĩ

Chương 8: HUYẾT MẠCH THỨC TỈNH 2

Chương 8: HUYẾT MẠCH THỨC TỈNH 2


"Chẳng lẽ không có biện pháp nào khác sao?" Daina giận dữ nói.

"Không phải là không có biện pháp." Gia Lợi liếc nhìn đội phó của mình. Nàng tuy là người lạnh lùng, nhưng chỉ cần là thủ hạ của nàng, nàng tuyệt đối không để cho kẻ đó hy sinh vô ích. "Tiểu đội chúng ta công mạnh thủ yếu, chỉ có Hồng Lâm am hiểu phòng thủ. Ta vẫn luôn muốn tìm một thuẫn phòng ngự giả cẩn thận."

"Dùng trọng thuẫn?" Daina khó hiểu hỏi lại.

"Trọng thuẫn phòng ngự giả cần lực lượng và sức chịu đựng, không cần tốc độ cùng kỹ xảo. Trong thời gian ngắn có thể phát huy tác dụng, trên chiến trường năng lực sinh tồn cũng mạnh hơn nhiều so với lựa chọn khác." Gia Lợi do dự một chút, rồi nói ra nguyên nhân thật sự: "Trọng thuẫn phòng ngự giả phần lớn là nam nhân thân thể cường tráng. Với dáng người của tiểu tử kia, dù phát dục thế nào cũng không thể đạt tiêu chuẩn. Chọn trở thành trọng thuẫn phòng ngự giả xem như phế đi. Nhưng trong thời chiến, phế vật ngược lại sống lâu hơn. Không có tốc độ, hắn sẽ không bị phái đi trinh sát, cũng không bị nhét vào đội đột kích làm pháo hôi."

Daina trầm mặc. Nàng biết đội trưởng nói không sai, muốn sống sót trên chiến trường, hoặc là trở thành vương bài, hoặc là là một phế vật vô dụng. Những kẻ thực lực nửa vời dễ thành pháo hôi nhất.

Tàn khốc, nhưng đó là sự thật không thể chối cãi.

Trong khi hai người quyết định tương lai của Lợi Kỳ, hắn đang ở trong phòng trang bị nói chuyện với Lan Đế, quan quân vụ tiểu thư.

"Vì sao sư phụ giới thiệu ta đến đây chỉ đề tên húy?" Lợi Kỳ hỏi, đây là điều hắn thấy kỳ lạ nhất.

"Đây là thói quen. Thế giới kỵ sĩ rất nhỏ, nhiều dòng họ rất nổi danh. Nếu biết dòng họ đối phương, sẽ biết gia tộc của người đó, vô hình trung tạo áp lực lớn cho người lãnh đạo. Nên chúng ta thường chỉ gọi tên hoặc ngoại hiệu." Quan quân vụ vừa nói, vừa sửa chữa một bộ chiến giáp.

Lợi Kỳ ngồi bên cạnh ngưỡng mộ nhìn theo. Hắn tự biết không thể có được vật này trong thời gian ngắn, chỉ kỵ sĩ chính thức mới có tư cách mặc chiến giáp.

Hắn từng thấy kỵ sĩ mặc chiến giáp, nhưng chưa từng thấy tháo chiến giáp. Đến đây mới biết phức tạp đến vậy.

"Những thứ này là gì?" Lợi Kỳ chỉ vào một đống dây thừng, chiến giáp có nhiều thứ này nhất.

"Ma động gân." Lan Đế dừng tay, lấy ra một sợi từ đống ma động gân.

Thứ này như lò xo, chỉ là sợi kim loại tạo thành lò xo rất nhỏ và quấn chặt. Đột nhiên, sợi ma động gân giãn ra, dài gấp ba lần.

"Chúng là cơ bắp của chiến giáp. Chiến giáp không chỉ là khải giáp, nó mô phỏng cấu trúc cơ thể người, có cơ bắp và một trái tim cường tráng." Lan Đế đứng lên, mở tấm che ngực chiến giáp, để lộ một vật thể lớn bằng nắm tay, lấp lánh đủ màu.

Vật thể này rất phức tạp. Lợi Kỳ chỉ nhìn thoáng qua những đường dây chằng chịt cũng thấy choáng váng.

"Nó dùng để làm gì?" Lợi Kỳ tò mò hỏi.

"Cung cấp năng lượng cho chiến giáp. Ngoài ra, những kỹ xảo công kích kỵ sĩ dùng trên chiến trường đều nhờ nó mới phát huy được." Lan Đế đóng tấm che lại, tiếp tục sửa chiến giáp.

"Những kỹ năng đó không phải của kỵ sĩ sao?"

Lan Đế cảm thấy nhức đầu. Với một kỵ sĩ, đây là thường thức, phải biết rõ từ nhỏ. Nàng không ngại dạy người khác, nhưng phải xem nội dung gì. Những kiến thức trẻ con phải biết khiến nàng thấy chán.

"Chiến giáp là một loại khí cụ tăng phúc. Mặc chiến giáp, sức mạnh và tốc độ của kỵ sĩ tăng gấp mấy chục lần. Nhưng tăng phúc lớn nhất là ở kỹ năng. Như sóng xung kích đơn giản nhất, ban đầu chỉ xuyên thủng một tấc đá dày, sau khi chiến giáp tăng phúc, có thể đục lỗ thép tấm dày một thước."

Lợi Kỳ ước mơ vuốt ve chiến giáp, nhưng ánh mắt càng ảm đạm. Hắn không quên những lời nghe được khi hôn mê.

"Không hoàn toàn hình kỵ sĩ là gì?" Lợi Kỳ luôn muốn biết. Vừa rồi hắn muốn hỏi sư phụ, nhưng không có cơ hội.

Lan Đế hơi sững sờ, rồi kịp phản ứng. Tiểu tử này biết từ ngữ chuyên môn như vậy, chỉ có một lý do: hắn nghe người khác nói, và có lẽ chính hắn là không hoàn toàn hình kỵ sĩ.

"Không hoàn toàn hình kỵ sĩ..." Lan Đế nghĩ rồi quyết định nói thật: "Là kỵ sĩ bị biến dị trong quá trình thức tỉnh do tai nạn. Phần lớn là thức tỉnh không hoàn chỉnh, hoặc mất một phần năng lực."

Thấy Lợi Kỳ ảm đạm, Lan Đế an ủi: "Thật ra không tệ đến vậy. Mất mát ắt có được, không hoàn toàn hình kỵ sĩ thường có biểu hiện vượt trội ở phương diện khác."

Lợi Kỳ cười khổ: "Như người mù tuy không thấy, nhưng thính giác và xúc giác nhạy bén hơn người thường."

So sánh này rất chính xác, nhưng Lan Đế không nỡ đáp lời, đành vờ chăm chú sửa chiến giáp.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch