Trần Thương gật đầu, đương nhiên cần người hỗ trợ, hơn nữa còn cần mấy người.
Vết thương không theo quy tắc này không thể khâu liên tục, cần liên tục thay đổi đầu kim và chỉ khâu, hơn nữa những vị trí đặc thù còn cần người khác tới thắt nút.
Trịnh Quốc Đàm gật đầu quay người, nhìn mấy chuyên gia: "Chư vị cùng nhau tới đi, giúp đỡ Bác sĩ Trần."
ừn , một câu rất bình thường.
Thế nhưng vào trong lỗ tai đám người lại có ý nghĩa khác, để bọn hắn làm người hỗ trợ cho tiểu bác sĩ này? Ừm, khẳng định trong lòng sẽ không vui.
Đặc biệt là đối với một số người tâm cao khí ngạo mà nói, càng là như vậy.
Thế nhưng nơi này là nhà của Trịnh Quốc Đàm, không phải nơi bọn hắn có thể tùy tiện tức giận.
Mà đại phu Tần Tường vừa phát biểu thì cười cười: "Được, không thành vấn đề, mọi người cũng cùng đi xem một chút đi, vạn nhất cần chữa trị hậu kỳ, cũng nắm chắc tâm lý."
Đám người thấy Tần Tường nói chuyện, nhẹ gật đầu, đi theo vào.
. . .
. . .
Mỗi lĩnh vực khâu khác nhau đều có yêu cầu khác nhau, lĩnh vực bác sĩ thẩm mỹ, quan trọng nhất chính là thiết kế, mà lĩnh vực y học, quan trọng nhất là khôi phục.
Người phụ nữ đeo kính bỗng nhiên nói: "Đây là phương án chúng ta thiết kế để khâu, cho ngươi."
Trần Thương nhẹ gật đầu, tiếp nhận phương án, nói: "Cảm ơn!"
Người phụ nữ không để ý tới hắn, mà đi thẳng vào trong.
Trần Thương thấy thế, không quan trọng cười cười, cúi đầu nhìn phương án trong tay.
Ừm, rất chuyên nghiệp, nếu xét theo góc độ y học và mỹ dung thì bản thiết kế này cực kỳ nghiêm cẩn.
Sau khi nhìn thoáng qua, Trần Thương tiện tay ném phương án ở trên mặt bàn, đứng dậy đi vào phòng.
Bởi vì phương án này căn bản không vào được mắt của Trần Thương.
Dù sao, loại phương án này sao có thể so sánh với【 Con mắt Mỹ Lệ 】?
Chênh lệch không phải rất lớn, mà là chênh lệch như ngày và đêm.
Sau khi chuẩn bị xong, Trần Thương gật đầu tỏ ý với đám người: "Ta muốn bắt đầu."
Tần Tường gật đầu: "Ừm!"
Một bên một người đàn ông hơi hói đầu cũng nhẹ gật đầu: "Được rồi."
Người phụ nữ đeo mắt kính gọi là An Tĩnh, thủ tịch phòng chỉnh hình Annie, rất nổi danh trong lĩnh vực thẩm mỹ ở AY thị, chỉ là, nàng đứng ở một bên, việc không liên quan đến mình, hai tay ôm ngực, bày ra một bộ dáng xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến ta.
Trần Thương cầm lấy kim ET 164, đực kỹ năng bị động【 Con mắt Mỹ Lệ 】trợ giúp, bắt đầu thao tác, Trần Thương quyết định bắt đầu khâu từ giữa, nơi này có độ khó lớn nhất, thế nhưng một khi khâu hoàn thành, độ khó khăn khi khâu hai bên sẽ giảm bớt, lần này cần tận mấy cái kim, cũng không lo lắng chuyện khác.
Nói xong, Trần Thương nâng kim đâm về phía làn da!
Mà giờ khắc này, tất cả mọi người lau mồ hôi trên trán!
Dù sao cái kim tròn này có thể vào sao?
Hơn nữa nhỏ như vậy. . .
Độ khó lại tăng lên một chút.
Dùng kim 16 4 khâu làn da, ngươi đây không phải làm đại sao? Không đến hai centimét đã cong kim, muốn khâu làn da rất khó khăn.
An Tĩnh đứng ở nơi đó, thậm chí đã làm tốt chuẩn bị chế giễu.
Bởi vì kim 16 4 quá ngắn, cũng quá nhỏ, cái kẹp hỗ trợ tại chuôi kim căn bản không cách nào đâm được vào trong da, vì vậy Trần Thương dùng cái kẹp kẹp tại phần đuôi kim.
Nếu làm vậy, độ khó sẽ lớn hơn!
Muốn đâm vào làn da sẽ càng thêm khó khăn!
Mà trong khi đám người lo lắng, cây kim trong tay Trần Thương đã nháy mắt chui vào làn da, cái kẹp có chút nhẹ nhàng linh hoạt, đâm về phía đối diện!
Thao tác đơn giản đến cực điểm, làm tất cả mọi người choáng váng!
Cái gì?
Vương Đức Phát?
Đơn giản như vậy?
Tất cả mọi người sửng sốt, chẳng lẽ đơn giản như vậy?
Chẳng lẽ trước kia chúng ta có hiểu lầm gì đối với kim tròn sao?
Chẳng lẽ là bởi vì kim số 4 đầy đủ mảnh cho nên tăng độ sắc bén lên?
Đại não tất cả mọi người như ngừng hoạt động, bắt đầu suy nghĩ nguyên nhân trong đó.
Chẳng lẽ là bởi vì rất am hiểu kim ET 16 4?
Nghĩ tới đây, đám người cũng nhíu mày.
Mà Trần Thương lại không ngừng xuống kim, ra kim. . . Khâu rất thuận lợi.
Ngay lúc này, bỗng nhiên An Tĩnh nhíu mày, bởi vì nàng phát hiện Trần Thương không tiến hành dựa theo phương án của mình.
"Vì sao ngươi không khâu theo phương án ta đưa cho ngươi? !"
Một tiếng quát lớn làm Trịnh Quốc Dàm đang nghiêm túc nhìn chằm chằm kim khâu giật nảy mình, tim của lão đều kém chút nhảy ra khỏi lòng ngực, ôi mẹ ơi, ngươi có thể sống yên ổn chút hay không!
Lúc này đám người cũng phát hiện, Trần Thương bắt đầu khâu từ giữa, một điểm cũng không dựa theo phương án của bọn hắn.
Tần Tường nhìn làn da, như suy nghĩ điều gì.
Hắn lựa chọn kỳ thật rất có đạo lý, từ giữa khâu có lẽ mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vì: Kẻ tài cao gan cũng lớn!
Mà An Tĩnh chất vấn để căn phòng trong lâm vào tình cảnh lúng túng.
Trần Thương cũng có chút ồn ào, phải biết rằng trong lúc khâu tinh tế thế này vốn chính là thao tác cực kỳ nhỏ bé, bị người khác quấy rầy, rất có thể ảnh hưởng.
Nghĩ tới đây, Trần Thương không để ý đến An Tĩnh, mà quay người nói với Trịnh Quốc Đàm: "Trịnh tiên sinh, để người không phận sự đều ra ngoài đi, ba người chúng ta là đủ rồi, lại có người quấy rầy. . . Ta không dám hứa chắc mình có thể làm xảy ra một chút sai lầm hay không."
Trịnh Quốc Đàm nghe xong lời này, còn đến mức nào, vội vàng gật đầu: "Được rồi, vậy thì. . . Tất cả mọi người ra ngoài đi. Đến phòng khách nghỉ ngơi một chút, uống chén trà."
Nói xong, chào hỏi đám người đi ra ngoài.
An Tĩnh vẫn đứng ở đó!
"Trịnh tiên sinh, phương án hắn khâu ta không dám gật bừa, ta cảm thấy dựa theo phương án thiết kế vừa rồi của chúng ta là tốt nhất."
Trịnh Quốc Đàm khẽ nhíu mày: "An tiểu thư vẫn nên đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút đi."
An Tĩnh trông thấy biểu lộ của Trịnh Quốc Đàm, biến sắc, nhẹ gật đầu, đi ra bên ngoài.
Trong lòng không ngừng suy nghĩ: Một hồi ngươi xảy ra vấn đề tốt nhất đừng tìm ta! Dựa vào tiểu tử kia? Ha ha. . . Thiên phương dạ đàm, lý luận suông.
Trịnh Quốc Đàm thấy mọi người đều đi ra, tranh thủ thời gian quay lại với ý đồ muốn xem lén.
Mà Từ Nhược Vận nói: "Ngươi đi ra ngoài!"
Trịnh Quốc Đàm sững sờ, cười cười xấu hổ: "Cái này. . . Bác sĩ Trần, ta ở trong canh cổng cho ngươi, không cho người khác tiến vào, có thể chứ?"
Từ Nhược Vận mặt đen lại: "Ngươi đi ra bên ngoài cửa ra vào canh cổng là được rồi."
Sau khi đi ra, Trịnh Quốc Đàm đứng trước cửa ra vào, đi tới đi lui, có chút nôn nóng.
Mà lúc này trong căn phòng, Trần Thương khâu cẩn thận tỉ mỉ, gời hắn mới phát hiện, thuộc tính 【 sắc bén + 1 】mang tới biến hóa thật sự đáng sợ, chỉ một kim khâu đã cho Trần Thương càng nhiều lựa chọn, tổn thương khi khâu bằng kim tròn giảm bớt quá nhiều so với kim tam giác.
Cộng thêm【 Con mắt Mỹ Lệ 】 trợ giúp, Trần Thương khâu dần vào giai cảnh, khâu càng ngày càng thuận lợi!
Hai người hỗ trợ cho Trần Thương đã sớm bị phương án khâu này của Trần Thương làm sợ ngây người!
Trần Thương nghiễm nhiên thành đại lão!
"Đổi kim!"
"Cắt chỉ!"
"Rửa sạch bằng nước muối sinh lí!"
. . .
Liên tục chỉ lệnh xuống dưới, Trần Thương phát hiện một chuyện, đám người này tốt hơn y ta dụng cụ nhiều, ừm, tối thiểu hiểu ý ngươi!
Bây giờ người ta những đại lão kia có đi làm phi đao không chỉ mang theo dụng cụ, hơn nữa còn mang theo hạ thủ!
Dùng đã quen.
Xem ra sau này chính mình phải đề cao dự trữ nhân tài cho mình, tranh thủ bồi dưỡng một vài tiểu đệ hỗ trợ!
Trần Bỉnh Sinh không sai, có thể tính là một, Chủ nhiệm An cũng không tệ có thể làm phó nhì, nhưng. . . Được rồi, đại chủ nhiệm Lý Bảo Sơn thật ra là thích hợp nhất, đáng tiếc quá già, Tần Duyệt đi, cảnh đẹp ý vui, lại còn a dua nịnh nọt, trừ vẻ mặt quá âm trầm ra thì cũng không tệ, nghĩ đến mấy người nói bên tai mình: "Trần Thương ngưu bức!", hắn có chút hưng phấn.
Đến lúc cuối cùng, sau khi khâu xong một kim cuối cùng, Trần Thương hài lòng nhìn thoáng qua Tần Tường cùng người đàn ông hói đầu, tràn đầy vui mừng.
Hài lòng nhẹ gật đầu, tỏ ý ngươi rất không tệ!
Mà hai người trông thấy ánh mắt hài lòng của Trần Thương, như trút được gánh nặng, sau đó càng nhiều hơn chính là mừng rỡ!
Giống như sau khi vừa vào bệnh viện làm bác sĩ thực tập, sau khi hỗ trợ cho bác sĩ cấp trên của mình, lại được bác sĩ cấp trên khen ngợi.
Trong lòng hiện ra cảm giác thành tựu cùng kích động mà đã lâu không cảm thấy!
Trần Thương cười cười: "Dùng nước muối sinh lí rửa qua một chút, xem hiệu quả!"
Người đàn ông hói đầu đã sớm không thể chờ đợi, cầm lấy ống chích bắt đầu chậm rãi rửa sạch, thủ pháp rất chuyên nghiệp.
Trần Thương nhịn không được tán dương một câu: "Thủ pháp rửa sạch này rất tỉ mỉ."
Người đàn ông nghe xong, lập tức vui vẻ nói: "Cảm ơn khích lệ!"
Sau khi cọ rửa hoàn tất, lập tức mọi thứ hiện ra trước mặt mọi người!