Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 92:

Chương 92:

Mấy ngày nay, có rất nhiều người bệnh đến phòng cấp cứu, đứng hàng phẫu thuật cũng không cần đi phòng phẫu thuật, chính mình có thể an bài, cứ như vậy, rất nhiều người bệnh đều không chuyển qua bên ngoại khoa.

Có phòng phẫu thuật riêng, thu nhập của phòng cấp cứu cũng có thể gia tăng không ít, đối với phòng cấp cứu mà nói, chuyện này giống như ngày đông giá rét đi qua, mùa xuân sắp tới.

Mà chủ nhiệm ngoại khoa Trương Hữu Phúc thì tâm tình lại có chút sa sút, dựa theo những năm qua, tháng tám, tháng chín, khoa ngoại kín người hết chỗ, phải biết rằng đây là mùa có tỷ lệ mắc bệnh viêm túi mật, viêm ruột thừa, sỏi mật rất cao, mùa hè mọi người ăn uống nóng lạnh không đều đặn, rất dễ gây nên các loại bệnh về hệ tiêu hoá.

Mà năm nay, khoa ngoại vắng lạnh xuống!

Dù sao những này, bệnh cấp tính tật đều thông qua khoa cấp cứu chuyển đến khoa ngoại, lần này sau khi phòng cấp cứu có phòng phẫu thuật riêng, bệnh nhân ngoại khoa lập tức ít đi không ít.

Tỉnh Nhị Viện không là bệnh viện cao cấp gì, cũng không những người bệnh nan y không có thuốc chữa, ngoại khoa chữa nhiều người bệnh nhưng đa phần là bệnh nhẹ.

Mà Lý Bảo Sơn làm như thế lập tức, trực tiếp làm khó Trương Hữu Phúc.

Trương Hữu Phúc tức giận nghiến răng nhưng không có cách, phòng ban còn phải dựa vào hắn vận hành, làm sao bây giờ?

Không có bệnh nhân thì không được a!

Trương Hữu Phúc nghĩ tới nghĩ lui, cầm điện thoại lên gọi cho Đàm Lập Quốc, phải trình bày tình huống này lên trên mới được.

Đàm Lập Quốc nghe xong, khẽ nhíu mày: "Nghiêm trọng như vậy?"

Trương Hữu Phúc lắc đầu: "Cũng không phải rất nghiêm trọng, nhưng. . . Lâu dài như thế, phòng ban khẳng định sẽ ít đi rất nhiều người bệnh, hiệu quả và lợi ích cũng sẽ giảm không ít, dù sao phải có nhiều người bệnh thì chúng ta mới có thu nhập a."

Đàm Lập Quốc suy nghĩ một chút, nói: "Như vậy đi, ngươi đợi ta vài ngày, thứ hai, sẽ có chương trình tư vấn sức khỏe do đài truyền hình Đông Dương thực hiện, là một hoạt động phổ cập bệnh tật, đến lúc đó ngươi cố gắng tuyên truyền phòng ban các ngươi một chút. . . Ngươi chuẩn bị thật tốt đi, đừng lãng phí cơ hội này."

Trương Hữu Phúc nghe xong, lập tức vui vẻ, chính là chuyện tốt a!

Chuyên mục sức khỏe là đường tắt tuyên truyền rất tốt, mặc dù là tuyên truyền sức khỏe, nếu đến lúc đó mình thổi phồng ngoại khoa chút thì bệnh nhân sẽ tự tìm tới cửa.

"Vậy làm phiền thư ký Đàm!"

Cúp điện thoại, Trương Hữu Phúc gọi điện thoại cho Đoàn Ba: "Alo, tiểu Đòan, ngươi đến nhà ta một chuyến, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Đoàn Ba là tâm phúc của Trương Hữu Phúc, Trương Hữu Phúc đối với hắn cũng không tệ.

Sau khi nhận điện thoại, Đoàn Ba cũng không hỏi vì sao, không nói hai lời trực tiếp đứng dậy đi tới nhà Trương Hữu Phúc.

Hai người ngồi xuống, Trương Hữu Phúc nhàn nhạt nói: "Tiểu Đòan, gần đây có thể ta sẽ góp mặt trong chương trình sức khỏe của truyền hình Đông Dương, ngươi chỉnh lý sơ yếu lý lịch của ta một chút, tư liệu của ta đều ở chỗ ngươi."

Đoàn Ba nghe xong, một vỗ mông ngựa: "Chủ nhiệm lợi hại! Sắp được lên ti vi, tỉ lệ người xem truyền hình Đông Dương cũng không thấp đâu!"

Trương Hữu Phúc cao thâm mạt trắc cười, mây trôi nước chảy, giống như đối với việc được lên ti vi không thèm để ý chút nào: "Đúng rồi, ta cũng chưa chuẩn bị nên nói cái gì, ngươi nói lần này chúng ta nên tuyên truyền cái gì thì tốt?"

Đoàn Ba suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Tự nhiên là những căn bệnh mùa này thường nhất gặp, như là các bệnh liên quan đến túi mật!"

Tại sao Đoàn Ba có thể trở thành tâm phúc của Trương Hữu Phúc?

Người ta cũng có năng lực như vậy!

Có thể đoán được lãnh đạo suy nghĩ gì, thậm chí nói chuyện đều có thể nói đến lo lắng trong lòng lãnh đạo.

Đầu tiên, Trương Hữu Phúc xuất thân từ khoa ngoại gan mật, tất cả bản lĩnh đều liên quan đến gan mật, mà bệnh về túi mật là bệnh thường gặp nhất trong hệ thống gan mật, lựa chọn bệnh này chính là sở trường nhất của Trương Hữu Phúc!

Tiếp theo, các bệnh liên quan đến túi mật đang được nhiều người quan tâm, hơn nữa mùa này lại là mùa có tỉ lệ cao mắc bệnh viêm túi mật, vì vậy nói cái này vừa đúng thời cơ, người xem nhiều.

Cuối cùng, phòng ban của bọn hắn hiện tại thiếu người bệnh như vậy, từ khi phòng cấp cứu có phòng phẫu thuật riêng, chưa đến một tuần mà bệnh nhân đến ngoại khoa đã giảm đi đáng kể, cho nên nói về chuyện này hoàn toàn có thể giải quyết khẩn cấp trước mắt.

Vì vậy Đoàn Ba sau khi nói ra, Trương Hữu Phúc lập tức hài lòng!

Không chỉ hài lòng về nội dung, mà đối với Đoàn Ba càng thêm hài lòng.

Trương Hữu Phúc mỉm cười nhìn Đoàn Ba, ra vẻ nghi hoặc: "Tại sao không?"

Đoàn Ba cũng giả vờ như nghiêm túc: "Chủ nhiệm ngươi nên! Hiện tại. . ."

Đoàn Ba giải thích nguyên nhân một phen, Trương Hữu Phúc bỗng nhiên cười: "Ngươi… ngươi, hiểu ta!"

Đoàn Ba cũng cười: "Hợp ý, chủ nhiệm, hai ta là người một đường."

Cười xong, Đoàn Ba đưa một điếu thuốc cho Trương Hữu Phúc, châm lửa.

Trương Hữu Phúc hít một hơi: "Ai. . . Lý Bảo Sơn này thật sự là không tầm thường, lại có thể lấy đi một lúc hai phòng phẫu thuật, phòng phẫu thuật này được thành lập, người bệnh đến phòng ban chúng ta lập tức ít đi rất nhiều."

Đoàn Ba gật đầu: "Thật ra. . . Chủ nhiệm, ta ngược lại có một biện pháp, có thể để cho bọn hắn giao bệnh nhân ra, tự đánh lên mặt mình một bạt tay."

Trương Hữu Phúc nghe xong, lập tức mắt sáng rực lên: "Biện pháp gì?"

Đoàn Ba: "Hiện tại phòng cấp cứu đang phô trương thanh thế!"

Trương Hữu Phúc nhíu mày: "Có ý gì?"

Đoàn Ba cười thần bí: "Chủ nhiệm, ngươi còn không biết phòng cấp cứu đang xảy ra chuyện gì sao? Hiện tại, phòng cấp cứu chỉ là một cái xác không hồn, phô trương thanh thế! Ngài ngẫm lại xem, phòng cấp cứu tổng cộng có mấy bác sĩ phẫu thuật, khoa cấp cứu tổng cộng mới không đến 9 người, Lý Bảo Sơn cả ngày vội vàng làm phẫu thuật lớn, nơi nào có thời gian làm những tiểu phẫu túi mật kia, thứ hai, An Ngạn Quân bị điều đi làm phẫu thuật ngoại khoa tay, mình mình Trần Bỉnh Sinh có thể gánh chịu nhiều ca phẫu thuật như vậy sao?"

"Hiện tại, mỗi ngày Thạch Na có rất nhiều bệnh nhân cho nên căn bản không rảnh bận tâm phẫu thuật, hơn nữa, trình độ phẫu thuật của Thạch Na. . . Rất bình thường! Ngài không biết đi, lúc học đại học ta là bạn học của cô ấy. Trước kia, cổ làm ở khoa chỉnh hình, làm sao biết phẫu thuật khoa ngoại gan mật?"

"Bởi vì vậy, đơn giản chính là mấy tiểu bác sĩ kia, lính tôm tướng cua, bọn hắn biết làm phẫu thuật ngoại khoa gan mật không? Cắt bỏ túi mật tính nguy hiểm khá lớn, bọn hắn có thể làm được không? Lý Bảo Sơn sẽ yên tâm để bọn hắn làm sao? Đó căn bản là không thực tế!"

Trương Hữu Phúc nghe xong lời nói của Đoàn Ba, hai mắt tựa như tỏa sáng!

Đúng a!

Mình sợ cái gì?

Bọn hắn chỉ có mấy cái lính tôm tướng cua, thật sự cho rằng có phòng phẫu thuật là có thể làm hả?

Nói đùa!

Đừng nói không cho bọn hắn bệnh nhân, chính là cho hết bệnh nhân, hắn có thể làm được sao?

Đến lúc đó, bệnh nhân không làm được phẫu thuật, chậm trễ bệnh tình chính là vấn đề lớn, đến lúc đó xem năng lực của Lý Bảo Sơn ngươi lớn như thế nào?

Biện pháp này của Đoàn Ba quá tuyệt!

Quá tuyệt!

Để xem, đến lúc đó Lý Bảo Sơn ngươi bị xử lý như thế nào, khẳng định phải mời ngoại khoa chúng ta đi làm phẫu thuật, còn không phải tự đưa bệnh nhân đến khoa ngoại sao? Đến lúc đó. . . Bắt chẹt tay cầm nhiều, tất cả đều dễ nói chuyện.

Đoàn Ba nhìn Trương Hữu Phúc mặt mày hớn hở, bỗng nhiên nói: "Theo ta nghĩ, chủ nhiệm, ngươi còn phải giúp hắn một chút!"

Trương Hữu Phúc: "Giúp thế nào?"

Đoàn Ba cười thần bí: "Thứ bảy, bệnh nhân ở phòng khám bệnh của ngài hình như rất nhiều a? Chúng ta có thể đưa mấy người đến phòng cấp cứu!"

Trương Hữu Phúc nghe xong, lập tức nở nụ cười.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch