Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1001: Chắc Chắn

Chương 1001: Chắc Chắn

Giọng nói của Trương Kiến giống như đang quanh quẩn ở trong đầu của Dương Gian vậy, giọng điệu có chút dữ tợn.

Hắn ta chỉ có một cơ hội duy nhất để giết chết Dương Gian, cho nên nhất định phải ra tay vào lúc thích hợp nhất. Nếu không hắn ta sẽ không thể nào vây khốn Dương Gian được, khi mà Dương Gian vẫn còn ở bên trong quỷ vực.

Chỉ khi nào có được cơ hội, Trương Kiến sẽ ra tay. Trương Kiến tin chắc rằng giữa hắn ta và Dương Gian sẽ có cơ hội tồn tại, bởi vì dù sao Dương Gian cũng là người, mà là người thì sẽ có thể giết chết. Nếu may mắn, hắn ta có thể khống chế được cỗ thân thể có ba con quỷ này. Như vậy danh hiệu mắt quỷ tiếp theo không còn là Dương Gian nữa, mà chính là hắn ta, Trương Kiến.

Rất nhanh.

Giọng nói của Trương Kiến biến mất, mà mùi vị thi thối nồng đậm đến mức khiến cho người ta ngạt thở kia cũng biến mất.

Tất cả mọi thứ đều trở lại sự yên bình vốn có lúc trước.

Thành công?

Lúc này, trong đầu Trương Kiến xuất hiện ý nghĩ như vậy. Hắn ta không còn cảm giác được sự tồn tại của Dương Gian nữa.

Nhưng đồng thời lại không có cảm giác về một cỗ thân thể mới...

Giống như hồi nãy thứ mà hắn ta giết chết không phải người, mà là một vật chết nào đó.

- Là loại quỷ có khả năng xâm nhập thân thể à? Đúng là thứ nguy hiểm, nếu tôi đoán không sai, thì cái mùi thi thối này chính là quỷ. Nếu một người bình thường mà ngửi được cái mùi này thì sẽ ngay lập tức bị giết chết. Cậu ẩn tàng mùi vị này rất tốt, cậu không có phát tán nó ra ngay từ đầu là vì sợ tôi phát hiện ra, đúng không?

Nhưng chỉ một giây sau, giọng nói của Dương Gian lại tiếp tục xuất hiện xung quanh chỗ này.

Nghe được lời của Dương Gian, trong lòng Trương Kiến lạnh hơn phân nửa.

"Sao có thể chứ?"

Sau đó Trương Kiến phát hiện, cỗ thân thể của Dương Gian mà hắn ta vừa với xâm nhập kia đột nhiên bị sụp đổ, sau đó biến thành một đống bùn đất hôi thối.

Nhưng mùi thi thối nồng đậm vẫn cứ lãng vảng xung quanh, không rời đi.

- Không gì là không thể, vừa rồi cậu chỉ đứng ở bên trong tầng quỷ vực thứ nhất của tôi mà thôi. Hiện tại là tầng thứ hai.

Giọng nói của Dương Gian lại lần nữa xuất hiện, sau đó thế giới xung quanh bắt đầu bị một ánh sáng màu đỏ bao phủ thêm lần nữa.

Cách đó không xa, Dương Gian lạnh lùng đứng ở đó, trên trán của hắn xuất hiện thêm một con mắt quỷ dị đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ, giống như lệ quỷ đang nhìn vậy.

- Tầng hai quỷ vực?

Trương Kiến có chút giật mình.

Dương Gian tiếp tục nói:

- Tiện thể nói cho cậu biết một chút, hiện tại bản thân tôi đang ở trong tầng thứ ba của quỷ vực. Nếu quỷ của cậu không thể xâm nhập vào tầng này thì sẽ không bao giờ giết chết được tôi. Dù sao danh hiệu mắt quỷ của tôi cũng không phải là gọi cho có. Ở trước mặt của tôi, những thứ cậu nhìn thấy chưa chắc đã là thật.

Mà hiện tại ở trong tầng thứ ba, Trương Kiến không còn tồn tại với bộ dạng lúc đầu nữa.

Mà là một cỗ thi thể bị hư thối, mặc dù dừng yên tại chỗ, nhưng huyết nhục bị mục nát đang rớt xuống không ngừng.

Máu có màu đen, da thịt vỡ vụn, thi thủy hôi thối... Đây mới là ngọn nguồn của mùi thi thối kia.

Nhưng thứ hư thối này không được ghép lại với nhau một cách tinh vi, mà đều nằm ở trong trạng thái vỡ nát.

Thứ hoàn chỉnh duy nhất chính là cái đầu của Trương Kiến.

Bị quỷ ăn mòn đến mức độ này thì khả năng hắn ta cách lệ quỷ khôi phục không còn xa nữa, không trách được trạng thái tinh thần của tên này lại cực kỳ bất ổn.

- Tên chết tiệt.

Cái đầu của Trương Kiến giống như ác quỷ đang sống dậy vậy, nó cực kỳ khủng bố, đồng thời cực kỳ oán hận Dương Gian.

- Cậu không cần phải tức giận như thế đâu. Chênh lệch giữa tôi và cậu là quá nhiều.

Trên tay còn lại của Dương Gian lập tức mọc ra một con mắt quỷ, sau đó hắn từ từ đưa bàn tay kia lên che trán.

- Ngoài ra, con quỷ của cậu không có quá nhiều giá trị để cho tôi giam giữ. Nhân tố không ổn định của loại này quá lớn. Bản thân nó cũng rất nguy hiểm, cho nên tốt nhất là khiến cho cậu biến mất vĩnh viễn.

Xong.

Năm tầng quỷ vực nhanh chóng được mở ra, ánh sáng chồng chất từ mắt quỷ bảo phủ ngườii của Trương Kiến.

Sau một giây.

Quỷ vực biến mất, Trương Kiến biến mất, kèm theo đó là con quỷ đang không ngừng ăn mòn thân thể của hắn ta cũng biến mất theo.

"Ngay cả quỷ mà cũng đưa đi được à? Đúng là không thể tin nổi."

Dương Gian chứng kiến toàn bộ mọi chuyện diễn ra, nhịn không được phải đưa tay sờ sờ con mắt trong lòng bàn tay.

Nhưng hắn biết, quỷ bị hắn trục xuất cũng không hề chết đi, chỉ là tạm thời biến mất khỏi thế giới hiện thực. Có lẽ sau đó nó còn xuất hiện lần nữa.

Còn việc nó xuất hiện ở chỗ cũ, hay là xuất hiện ở chỗ khác thì hắn không thể biết được.

Nhưng có một điều hắn dám chắc chắn, đó chính là Trương Kiến chết rồi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch