Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1048: Hai Lựa Chọn

Chương 1048: Hai Lựa Chọn

Lý Dao đã nhớ ra được, cô ta nhớ rõ quá trình bản thân gặp được Dương Gian, cũng nhớ kỹ những chuyện đã xảy ra cùng với Dương Gian về sau này.

Điều duy nhất cô ta không nhớ nổi là sau quãng thời gian cô ta gặp Dương Gian trên đường và trước khi tỉnh lại ở khách sạn Bình an, trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì.

Mặc dù trí nhớ nói cho cô ta biết rằng, tối hôm đó bản thân cô ta đã ngủ với Dương Gian.

Nhưng Lý Dao biết, đoạn trí nhớ này là giả, căn bản cô ta và Dương Gian chưa từng phát sinh ra chuyện gì hết. Đêm hôm đó cô ta bị Dương Gian lợi dụng năng lực của con quỷ nào đó để thay đổi trí nhớ.

Quỷ có khả năng sửa đổi trí nhớ.

Từ khi nào Dương Gian lại có được năng lực như vậy, vì sao trong hồ sơ của Dương Gian lại không có ghi chép về chuyện này.

Không phải hắn chỉ khống chế được ba con quỷ thôi hay sao?

Hay là có con quỷ nào đó trên người hắn có được năng lực này, nhưng hắn không có tiết lộ.

Tuy nhiên, hiện tại tất cả những điều đó đã không còn quan trọng nữa.

Hiện tại tinh thần của Lý Dao đang phải nhận một cú sốc cực kỳ lớn, cả người của cô ta gần như muốn sụp đổ. Bởi vì trong đoạn thời gian này, cô ta vậy mà lại trợ giúp kẻ địch của cô ta đi đối phó với Hội anh em. Điều quá đáng hơn là kẻ địch này lại là một người mà cô ta ghét cay ghét đắng. Chẳng những giúp đỡ đối phó với Hội anh em, cô ta còn yêu kẻ này, không chút phản kháng nào.

Đau đớn, thống khổ, cùng với sự khuất nhục khi bản thân bị đùa bỡn.

Những tâm tình này đánh tan sự kiêu ngạo cùng tự tin vốn có của cô ta cho đến nay. Hiện tại Lý Dao đã không còn bộ dạng cao cao tại thường, kiêu căng, tự tin như lần đầu tiên gặp mặt nữa. Mà cô ta tựa như một cô gái yếu ớt, bất lực.

Giờ phút này, Lý Dao ngồi co quắp dưới đất, khóc bù lu bù loa. Sự lạnh lẽo của mặt đất còn thua xa so với những đả kích mà cô ta phải nhận.

Trong tiếng khóc không che giấu nổi sự tuyệt vọng cùng sụp đổ. Trong lòng cô ta đã không còn thứ gì có thể chèo chống nữa, mọi thứ đều đã bị Dương Gian phá vỡ.

Đối mặt với tiếng khóc của Lý Dao, sắc mặt của Dương Gian tỏ ra thờ ơ, vẫn là bộ dạng lạnh lùng, hờ hững như trước đây.

Trước đó có thể coi như hắn đã từng chết mất một lần, hiện tại hắn còn không biết trong lòng còn lại bao nhiêu phần tình cảm của người sống. Đừng nói hiện tại Lý Dao ngồi khóc ở đây, mà cho dù người thân của hắn chết, chưa chắc trong lòng hắn đã xuất hiện cảm giác bị thương.

Đây là một loại nguyền rủa của ác quỷ.

Những người khống chế lệ quỷ tất nhiên sẽ bị lệ quỷ ăn mòn, đồng hóa, thậm chí cuối cùng còn trở thành lệ quỷ.

- Dương Gian, cậu là tên súc sinh, cậu dám làm vậy với tôi. Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu, tôi nhất định sẽ dùng hết toàn bộ cách mà tôi nghĩ ra để trả thù cậu... Cậu sẽ chết không được yên ổn.

- Cậu chắc chắn sẽ chết ở trong tay của Hội anh em chúng tôi. Cậu đã đụng phải nhầm người rồi, chẳng những cậu chết mà người nhà của cậu cũng sẽ chết.

- Cậu mới chỉ giết chết được hai người trong hội chúng tôi mà thôi, nhưng hành động ra tay trước của cậu đã bị thất bại. Buổi sáng ngày mai, cậu sẽ phải gành chịu sự phản kích điên cuồng của chúng tôi.

Tâm tình của Lý Dao đã sụp đổ, cô ta vừa khóc vừa chửi rủa Dương Gian. Dường như muốn phát tiết hết toàn bộ sự tức giận ra bên ngoài vậy.

Dương Gian không để ý đến những lời mắng mỏ của cô ta, hắn chỉ nhẹ nhàng lôi từ trong túi ra một khẩu súng lục làm từ vàng khá tinh xảo.

Khẩu súng lục sáng bóng, cho dù hiện tại đang là ban đêm, nó cũng khá bắt mắt.

Từ rất lâu rồi, thứ này đối với hắn đã trở nên vô dụng, bởi vì phần lớn thời gian nó chỉ là một cục vàng vụn. Ngoại trừ việc hắn mang theo bên người để dọa một số người ra, bình thường nó chẳng có tác dụng gì hết. Nhưng hắn vẫn quyết định mang nó theo bên người, dù sao đối với người bình thường, thứ này vẫn là một thứ vũ khí trí mạng.

Một cảm xúc băng lãnh của kim loại đè vào ót của Lý Dao.

Giờ khắc này.

Tiếng chửi rủa của Lý Dao đã im bặt, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên. Khi nhìn thấy cây súng lúc kia, sự uy hiếp từ cái chết đã che đậy hết những tâm tình khác, khiến cho cô ta thanh tĩnh lại. Lúc này, trong đôi mắt cô ta chỉ để lộ ra sự sợ hãi cùng run rẩy.

Đến giờ Lý Dao mới khôi phục lại một số lý trí.

Ở trước mặt của Dương Gian, những lời mắng mỏ, phát tiết là hoàn toàn vô dụng.

Bởi vì dù cô ta có nói thế nào đi nữa cũng không thay đổi được kết quả là hắn sẽ dùng súng chỉ vào đầu của cô ta.

Dương Gian đang muốn giết chết cô ta?

Giờ khắc này, huyết dịch khắp người của Lý Dao bất chợt đông cứng lại, cả người cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo không nói nên lời. Dường như tại lúc này, tánh mạng của cô ta lại rơi vào trong tay của Dương Gian một lần nữa, cho dù không có bị sửa đổi trí nhớ thì cô ta cũng không hề phản kháng lại được.

Dương Gian lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô ta, thân thể của Lý Dao cứng đờ, không thể nhúc nhích. Chỉ có đồng tử của mắt bất chợt phóng to ra, cả người run rẩy liên tục, nước mắt không tự chủ mà chảy xuống.

Hình ảnh này tựa hồ dừng lại mất mấy giây.

Hình như Dương Gian đang suy nghĩ có nên giết chết cô ta không, hoặc là đang cho cô ta thêm mấy giây để cảm thụ hết tư vị hoảng sợ.

- Đừng, đừng giết tôi...

Bờ môi Lý Dao run rẩy, cố lắm cô ta mới nói ra được mấy chữ để cầu xin sự tha thứ.

Cô ta sợ thật sự rồi.

Cô ta căn bản không thể nào chơi lại Dương Gian được, thân phận, địa vị, bằng cấp... Vào thời điểm này, những cái đó hoàn toàn vô dụng, chúng không thể giữ được tính mạng cho cô ta. Phương pháp duy nhất có thể để cho cô ta sống sót chính là.... Cầu xin sự tha thứ.

Chờ đợi sự thương hại cùng bố thí của người đàn ông trước mặt.

Nhưng, trong lòng của Dương Gian thật sự còn có sự thương hại và bố thí hay sao?

Giờ phút này ánh mắt lạnh lùng, giống như không còn tình cảm của hắn khiến cho cô ta cảm thấy một loại sợ hãi không nói nên lời.

Dường như đối tượng mà cô ta cầu xin không phải là con người vậy.

- Hiện tại tôi cho cô hai lựa chọn, một là mang theo chân tướng của vụ việc và chết đi. Hai là cầm một đoạn trí nhớ lạ lẫm và còn sống?

Nói xong, Dương Gian lại bổ sung thêm một câu.

- Lựa chọn hai là tiền lương tôi phát cho cô vì mấy ngày này cô cũng đã giúp tôi không ít thứ.

- Cô chỉ có 9 giây để cân nhắc, nếu không tôi sẽ lựa chọn giúp cô.

Nghe Dương Gian nói như vậy, Lý Dao lập tức ngẩn ngơ.

Đối với cô ta mà nói, điều này là một loại lựa chọn cực kỳ đáng sợ. Bởi vì cô ta biết, nếu bản thân lựa chọn sống sót, vậy đến ngày hôm sau, cô ta sẽ lại giống như trước kia, trở thành một người có thể cam tâm tình nguyện làm bất cứ việc gì vì Dương Gian. Khi đó cô ta vẫn còn là cô ta hay sao?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch